Phê bình sách “Phong Thần Diễn Nghĩa – Hứa Trọng Lâm” bắt đầu với câu chuyện vua Trụ của nhà Thương đến miếu thờ Nữ Oa dâng hương và hậu quả không ngờ khi Nữ Oa tỏ ra xúi quẩy. Điều này đã gây ra chuỗi sự kiện khủng khiếp, với bản chất tàn độc của Đát Kỷ giả được thể hiện qua mối liên kết ma quái và âm mưu đen tối. Mỗi chi tiết về viễn cảnh hỗn loạn này đều được tái hiện một cách kỳ diệu và cuốn hút. Những trận chiến cam go, những truyền thụ đau lòng, và những tình tiết kịch tính đều làm nên một câu chuyện đầy cảm xúc và sâu sắc. Sự hợp tác, lòng trung hiếu, và cái kết bất ngờ đã tạo nên một tác phẩm đáng giá không thể bỏ qua.
Trong phần khác, ta được đưa về thời Nghiêu, khi mà những sự tích về nhà vua và dòng dõi đều đậm chất truyền thống. Những tình cảm, mưu lược và sự trung hậu của nhân vật như Thành Thang và Y Doãn đã tạo nên một bức tranh lịch sử đầy màu sắc và phong phú. Câu chuyện xoay quanh về sự công bằng, tài năng và sự đau lòng trong cuộc sống cung đình được thể hiện một cách chân thực và sâu sắc. Các tình tiết ngạc nhiên, những quyết định khôn ngoan và sự tàn ác của vua Kiệt đã làm nổi bật những giá trị văn hóa lưu truyền qua thế hệ. Sự ấm áp và sự người nhân hậu của Thành Thang đã làm nổi bật những giá trị đạo đức trong một thời đại khó khăn.
Việc kế thừa truyền thống, việc đấu tranh cho công lí và sự hợp tác để đạt được mục tiêu đã tạo nên một câu chuyện lịch sử và triết học sâu sắc. Bằng cách kể lại những sự kiện trải qua từng thời kỳ, từng nhân vật, “Phong Thần Diễn Nghĩa” và “Truyền kỳ Khiết Tông” đã chứa đựng những bài học quý giá về tình yêu, lòng trung hiếu và khát vọng tự do. Hai tác phẩm này thực sự đáng để đọc và suy ngẫm.Muốn đánh bắt là bắt, muốn tha là tha
Trời cao có cánh bay, đất dày có chân chạy
Con nào dám liều mạng, sẽ rơi vào lưới
Ai cầm thú thì cũng vào lưới, không ai thoát hết được.
Cầm thú nào cũng phải vào lưới. Câu chuyện này đã trở nên nổi tiếng và truyền miệng theo thời gian, được biết đến với câu nói “Mở lưới Thành Thang”.
Thành Thang thiết lập lưới bắt thú để thịt nhưng chỉ giăng một mặt, để mở cánh cửa cho con thú chui ra nếu nó muốn. Điều này thể hiện lòng nhân ái của ông. Nghe nói, người ta ở khắp nơi đều khen ngợi lòng nhân ái và đức độ lớn lao của Thành Thang, hơn bốn mươi nước đã theo đạo của ông.
Sau này, khi vua Kiệt tàn ác và làm hại dân, Thành Thang đã đánh đuổi vua Kiệt đi xa. Chư hầu đã tụ họp và tôn Thành Thang lên làm Thiên tử, nhưng ông từ chối vinh dự này và chỉ muốn đảm nhận bổn phận của một người chư hầu. Tuy nhiên, do sức ép từ chư hầu khác, Thành Thang buộc phải nhận vị trí Thiên tử và lập Kinh đô tại đất Bạt vào năm Ất Mùi.
Hãy khám phá câu chuyện hấp dẫn này trong cuốn sách “Phong Thần Diễn Nghĩa” của tác giả Hứa Trọng Lâm.