Quyến Luyến – Đánh giá chuyên môn:
Trong cuốn sách này, độc giả sẽ được chìm đắm trong một câu chuyện tình cảm dễ thương và ấm áp về một chàng trai đang cố gắng giảm cân để thu hút sự chú ý của cô gái mà anh yêu thích, cùng một cô gái với quá khứ đau buồn, biến cô trở nên dè dặt và tránh né sự thật. May mắn thay, số phận đã sắp đặt cho họ gặp nhau.
Đầu tiên khi gặp nhau, trong cuộc hẹn đầu tiên, Tống Nhất Viện bắt gặp sự lạ lẫm của Vũ Nghị, với bề ngoài lạnh lùng và khó đoán. Tuy nhiên, sau một số tình huống khó khăn, họ bắt đầu dành thời gian cùng nhau và giữ lửa tình yêu.
Mặc dù ban đầu không có tình cảm đặc biệt, nhưng qua những cử chỉ và hành động, Tống Nhất Viện bắt đầu nhận ra những điểm tốt của Vũ Nghị và mong muốn gần gũi hơn với anh chàng này. Thông qua việc viết thư cho nhau, họ dần hiểu rõ hơn về tâm hồn đối phương.
Quyền Luyến không chỉ mang đến câu chuyện ngọt ngào mà còn thể hiện sự phát triển tình cảm và sự hiểu biết sâu sắc giữa hai nhân vật chính. Đọc sách, độc giả sẽ có cơ hội được đắm chìm trong thế giới tình yêu đầy màu sắc và sẽ không thể từ bỏ cuốn sách cho đến trang cuối.Tôi muốn chia sẻ với bạn về cuốn sách mà tôi vừa đọc: “Tình Yêu Bên Nhau” của tác giả Vũ Nghị và Tống Nhất Viện. Đây là một câu chuyện đầy cảm xúc và sâu lắng.
Tống Nhất Viện ban đầu chỉ muốn có một nơi ấm êm để trú lại, nhưng sau đó cô nhận ra tình cảm của mình dành cho Vũ Nghị cũng ngày càng sâu đậm. Vũ Nghị thật sự là người đàn ông chu đáo, luôn ở bên Tống Nhất Viện trong những lúc khó khăn nhất, giúp cô vượt qua những khó khăn về quá khứ và gia đình.
Câu chuyện này không chỉ đề cập đến tình yêu, mà còn sâu sắc vào khía cạnh của tình bạn và tình thân, tạo nên một câu chuyện gần gũi và đầy ý nghĩa. Việc biên tập và chỉnh sửa trong cuốn sách được thực hiện một cách mượt mà và chuyên nghiệp, tạo điểm nhấn cho chất lượng của tác phẩm.
Những tình tiết ngọt ngào trong câu chuyện này chắc chắn sẽ khiến bạn cảm thấy ấm lòng. Đừng ngần ngại thử đọc cuốn sách này, và bạn sẽ hiểu tại sao nó lại nhận được nhiều lời khen từ độc giả.Tình huống này khiến nhà sản xuất không kịp trở tay, suốt đêm in ấn thêm mười vạn bản nữa. Không hề nghĩ mới một tuần thì lại bán hết, thế là lại tiếp tục in ấn. Tống Nhất Viện như một con ngựa đen hiên ngang xuất hiện, lao thẳng về phía trước, vọt vào trong đàn ngựa, khiến một đám ngựa đang nhàn nhã ăn cỏ hỗn loạn không thôi. Cô như một viên lựu đạn bị ném văng rồi “bùm” một tiếng nổ mạnh, khiến giới tác giả ngã ngựa đổ. Có tác giả nổi tiếng bình luận nói: “Cô ấy để chúng tôi nhìn thấy cuộc sống hằng ngày, mặc dù không có những hiểm ác rầm rộ ồ ạt nhưng phía dưới sự yên bình lại không có lúc nào không gợn sóng.”Còn có nhà phê bình nổi tiếng nói: “Toàn bộ câu chuyện khiến người ta tuyệt vọng, không khí trầm lặng khiến người ta không thể hít thở. Tôi còn tưởng rằng quyển sách này sẽ dừng bước tại đây nhưng kết thúc lại có bước ngoặt bất ngờ, giống như một đóa hoa nở rộ trên bia mộ. Xử lý kết cục như vậy quả thực là thiên tài.” “Tôi không tin đây là câu chuyện của một người phụ nữ ba mươi tuổi, hành văn lão luyện như một người già đã trên bảy mươi vậy.” “Chỉ bằng quyển sách này, tên người phụ nữ này đã có thể xuất hiện trong lịch sử văn học.” “Tôi mong ngóng, tôi chờ đợi, tôi cầu xin năng lực của cô ấy đừng biến mất một cách chóng vánh, tôi cầu xin cô ấy có thể chịu đựng được sức mạnh của ngọn lửa lớn đã kéo đến này.” …. Đủ loại phỏng vấn và hợp đồng lũ lượt kéo đến, trên mạng càng lúc càng thảo luận kịch liệt về quyển sách này, Tống Nhất Viện còn nhận được thư mời của hiệp hội nhà văn. Việc một đêm thành danh nếu nói trong lòng không bồi hồi thì đó là chuyện không thể nào, nhưng Tống Nhất Viện biết mục đích mình viết quyển sách này là gì. Vũ Nghị là người đã trải qua sóng to gió lớn, bước từng bước chân đến ngày hôm nay, vậy nên anh có thể hiểu được cảm nhận bây giờ của Tống Nhất Viện, đồng thời còn cho cho cô rất nhiều đề nghị. Huống chi ngoại trừ Vũ Nghị, cô còn có Tào Trân Châu và Thẩm Phong Bách ít nhiều cũng có liên quan đến giới nhà văn nên đều đã nhắc nhở và khuyên nhủ cô rất nhiều. Tào Trân Châu chụp bình luận trên mạng cho cô xem, Tống Nhất Viện đọc được một số bình luận tâng bốc mình như thần thì không hiểu sao cảm thấy xấu hổ, cô gửi cho cô ấy một meme dở khóc dở cười: “Khoa trương quá khoa trương quá rồi.” Tào Trân Châu gửi một số bình luận còn tâng bốc hơn, ví dụ như “Lỗ Tấn phiên bản nữ của thời hiện đại”, “Người đứng đầu nền văn học hiện đại”, rồi “Kỳ tài trăm năm khó gặp” …. Mặt Tống Nhất Viện đỏ bừng, vừa sợ hãi vừa thiếu tự tin: “… Tâng bốc để dồn tớ vào chỗ chết à?” Tào Trân Châu: “Tớ đọc mà cũng đỏ hết cả mặt.” Tống Nhất Viện dở khóc dở cười. Thật kỳ lạ, nhìn những lời khen ngợi khoa trương như vậy, lòng hư vinh mới bùng nổ trước đó của Tống Nhất Viện bỗng lắng xuống, thậm chí càng khiêm tốn hơn trong việc sáng tác. Bọn họ không hiểu nên mới cảm thấy vị trí của Lỗ Tấn dễ dàng đạt tới, bọn họ không hiểu nên mới dễ dàng so sánh cô với Tào Tuyết Cần (1). (1) Tào Tuyết Cần là tiểu thuyết gia, nhà thơ, họa sĩ của nhà Thanh, ông được xem như là hậu duệ của Tào Tháo. Mẹ Tống rất vui mừng và phấn chấn, nhưng người từ trước đến nay vẫn thích khoe khoang như bà trong lần này lại cực kỳ khiêm tốn, có người hỏi tác giả Tống Nhất Viện nổi tiếng trên mạng có phải chính là Tống Nhất Viện nhà bà không thì bà mới rụt rè gật đầu, giọng điệu cũng rất bình tĩnh: “Đúng là con bé.” “Ôi, lợi hại thật, giỏi quá!” “Cảm ơn.” Bà không nói gì nhiều hơn. Bố Tống thấy được vài lần, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi bà: “Con gái chúng ta giỏi như vậy, bà sao thế?” Mẹ Tống liếc ông một cái: “Con bé làm rất tốt.” “Vậy sao bà…?” “Chúng ta lặng lẽ thôi, đừng tạo xu thế cho con bé nữa. Tôi thấy mấy tác giả nổi tiếng có ai mà không thích núi sâu rừng già, một cây bút trải qua cả một đời chứ? Tôi chỉ cảm thấy…” Mẹ Tống có phần xấu hổ, “Con gái của tôi lợi hại như vậy, trong lòng chắc chắn đã có lý tưởng tốt hơn nữa, những thứ bây giờ đã là gì, chúng ta phải giúp con bé ổn định. Nói không chừng con bé thật sự có thể vang danh nghìn đời thì sao?” Bố Tống cười, lúc mẹ Tống đáng yêu thật sự là người đáng yêu nhất.Ngày 12 tháng 6, từ sáng sớm Tống Nhất Viện đã ra ngoài một mình. Cô mua ba nhánh hoa Mời các bạn đón đọc Quyến Luyến của tác giả Ôn Sưởng.