Ráng Chiều Tà – Tôi Là Bà Nội Khang Hy
Cảnh báo: Đây là một câu chuyện với nhiều yếu tố hài hước xoay quanh tôn giáo và chính trị, nếu bạn là người nghiêm túc và dễ bị nhạy cảm, hãy cân nhắc trước khi đọc.
Lâm Tử Thanh, một cô gái 18 tuổi thời hiện đại, không nổi bật về học vấn hay đức độ, nhưng mỗi khi nói là cụm từ thô tục. Kể về vận may kỳ lạ của cô, đôi lúc vui vì mang lại tiền bạc, nhưng cũng buồn vì những rắc rối mà nó gây ra. Và rồi một ngày, Thanh Thanh bị xuyên không…
Buồn phải nhập vào một cô gái xấu xí hơn? Không, Thanh Thanh thà trở thành kẻ ăn xin xấu xí, còn hơn là bà già u60! Nhưng số phận lại đưa cô trở thành Hoàng Thái Hậu với một dàn soái ca cháu trai.
Và rồi cô gặp Vô Trần, một chàng trai hiền lành và đẹp như thiên thần. Sự hiện diện của Vô Trần khiến Thanh Thanh cảm thấy yêu đời hơn. Nhưng thật không may, bi kịch lại liên tiếp ập đến…
Dẫu biết Sở Y Phàm không nhớ kiếp trước, Thanh Thanh vẫn muốn ở bên anh, coi anh như thế thân của Vô Trần. Tình cảm giữa họ ngày càng sâu đậm, chuyện tình giữa một thiếu nữ xuyên không và chàng trai đẹp nhưng hồn nhiên liệu ra sẽ đi về đâu?
Đọc xong, bạn sẽ được trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, từ hài hước đến xúc động, từ lãng mạn đến bi kịch. Cuốn sách đầy sức lôi cuốn này chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng.Review sách “Vô Tụ Long Hương” bởi Tà Thần:
Tổng thể, đây là một câu chuyện vui nhộn, nhẹ nhàng, cốt truyện hấp dẫn và dịch mượt mà. Sách kể về cuộc sống thú vị của cô gái Lâm Tử Thanh, 18 tuổi, mới bước vào đại học và chỉ vừa có mối tình chớp nhoáng với chàng đại gia Sở Y Phàm thì bỗng nhiên gặp phải một tai nạn bất ngờ đưa cô xuyên không về triều Thanh, nhập vào thân xác Hiếu Trang thái hậu – bà nội Khang Hy. Với tính cách của mình, Lâm Tử Thanh đã phải đối mặt với việc nuôi dưỡng các cháu trai trong hoàng cung dưới sự biến thái của chính bản thân mình. Càng đọc, càng bị cuốn hút bởi nhân vật nữ chính thông minh, tinh quái và cách “dạy dỗ” hài hước với các cháu.
Với việc sống trong hoàng cung, việc giải quyết các vấn đề triều chính, Lâm Tử Thanh không giỏi chữ viết và quy tắc, cô đã nhờ một giáo sĩ bí mật dạy cô học. Giáo sĩ này tên Vô Trần, trùng hợp có dáng vẻ giống hệt chàng Sở Y Phàm ở hiện đại mà cô biết. Tuy nhiên, hai người có tính cách khác nhau hoàn toàn, Vô Trần ngây thơ, chưa từng gặp phụ nữ nên hành động của cô có phần ngốc nghếch, khiến cho thái hậu không khỏi ngạc nhiên và kì thị. Qua truyện, độc giả sẽ đắm chìm trong không gian hoàng cung đầy màu sắc này và nhận thấy một Khang Hy khác lạ, cùng với nhiều tình tiết hấp dẫn và không kém phần hài hước.Dường như nhanh chóng nhận ra duyên phận thực sự của mình, Hiếu Trang quyết định “giải nợ” Vô Trần bằng cách đưa anh ta vào cung như một quốc sư. Thời gian ở bên Vô Trần, Lâm Tử Thanh trong thân xác Hiếu Trang dần phát sinh tình cảm với anh ta, nhưng không thể bày tỏ, vì sự ngăn trở của quân sinh ta đa lao. Bất ngờ, Vô Trần không chỉ phát hiện tình cảm của cô mà còn tự nhận thức tình cảm của chính mình dành cho cô. Hai người tri kỉ với tâm hồn đồng điệu chỉ mong được bên nhau mà không quan tâm đến vẻ bên ngoài. 10 năm trôi qua, Khang Hy lên ngôi, nhờ sự giúp đỡ của Hiếu Trang và Vô Trần mà hanh sự thuận lợi. Tuy nhiên, có một phi tần thất sủng của Khang Hy đem lòng yêu thầm Vô Trần, khiến Hiếu Trang tức giận và đe doạ. Một ngày, khi Khang Hy đến, phi tần cầm dao đâm Vô Trần, trở thành chứng kiến của thái hậu ôm Vô Trần đau xót yêu thương. Khang Hy kinh hãi không cứu Vô Trần mà để anh ta chết. Hiếu Trang cuối cùng bại lộ, muốn tự vẫn nhưng không thể vì Khang Hy đe doạ bắt người hầu tuần tỉnh. Lâm Tử Thanh quyết định sống thêm vài năm rồi cố ý ngã định chết nhưng không chết mà chỉ tráo đổi linh hồn lại. Hiếu Trang quay về thân xác thật, Lâm Tử Thanh trở về thời điểm một tháng sau tai nạn giao thông, tiếp tục yêu Vô Trần, người hiện tại chính là Sở Y Phàm. Hai người kết hôn sinh con, nhưng số phận tiếp tục trêu đùa, mỗi khi mệt mỏi đi, Lâm Tử Thanh lại xuyên về Thanh triều, rồi khi được Sở Y Phàm hôn đánh thức lại trở về hiện tại. Hận thù giữa cô và Khang Hy cũng được hoà giải, cuộc sống ở hoàng cung rất vui vẻ nhưng cô lại phát hiện Khang Hy yêu mình. Điều đó khiến Lâm Tử Thanh e ngại quay về cổ đại, cô cũng nói điều này với Sở Y Phàm nên anh nhờ pháp sư làm một chuỗi hạt khiến cô không xuyên không nữa. Tuy nhiên, duyên nợ với Khang Hy ở cổ đại chưa hết nên cô và hắn lại gặp nhau ở hiện tại, Khang Hy trở thành sếp của chồng cô Sở Y Phàm. Duyên nợ cuối cùng sẽ phải trả hết, tác giả đưa ra cái kết khá hợp lý nhưng không thật hay. Lúc đọc có lẽ sẽ nghi ngờ liệu Lâm Tử Thanh yêu rõ ràng cuối cùng là Sở Y Phàm hay Vô Trần, nhưng thực ra hai người đều là một. Lâm Tử Thanh sống với Sở Y Phàm, sinh cho anh một đứa con, chắc chắn là có tình cảm với anh rồi nên cũng khá yên tâm. Truyện hài, nhẹ nhàng, khá ngắn 27 chương. Đọc xong thấy “Tuổi già” chưa hẳn đáng sợ mà đáng sợ nhất chính là tâm hồn già nua theo năm tháng. Tâm hồn Lâm Tử Thanh trong thân xác Hiếu Trang giả cổ điển nhưng vẫn hài hước trẻ trung khiến bao đấng nam nhi phải mê đắm thôi. Tôi tên Lâm Tử Thanh, giới tính nữ, năm nay mười tám, biệt danh ‘Thiên hậu’, chẳng phải do tôi phổ biến lắm nhưng lại về mặt dân chương.Duyên đã đưa tôi đến ngưỡng cửa của đại học, niềm vui của bố mẹ tràn ngập, thậm chí họ còn dành ba ngày để thăm chùa và cầu nguyện cho sự may mắn của con. Việc chuẩn bị hành lý xong, tôi quyết định tự mình lên đường tàu để khám phá Bắc Kinh mà không chờ đợi bố mẹ. Từ việc tìm trường, đăng ký học, nộp học phí cho đến tìm chỗ ở, mọi thứ dần ổn thỏa. Sau khi xong xuôi, cuộc gọi cho bố mẹ đã đem lại nước mắt hạnh phúc cho mẹ và sự phấn khích của việc khám phá mới đang lấp đầy trong tâm hồn tôi.
Cuối cùng đã đến lúc này, được tự do khám phá bản thân mà không cần phải sống theo kiểu như người khác. Duyên đã từng thử thay đổi ở quê nhà, nhưng thất bại vì nơi đó quá nhiều cám dỗ xấu. Liên tục gặp phải kẻ bán ma túy, mỗi phút mỗi giây đều rủ rê tôi. Vì vậy sau nhiều lần thất bại, tôi quyết định bỏ cuộc và tìm kiếm sự thay đổi ở Bắc Kinh để thực hiện mơ ước của bản thân.
Trong kỳ nghỉ hè, tôi đã dành thời gian rèn luyện từng câu thơ, vững vẫn nền văn học. Khi bước vào đại học, Đường thi Tống từ đã trở thành nguồn cảm hứng cho tôi, thường ngâm thơ dưới ánh trăng. Nhớ nhung quy tắc “nói ít làm nhiều”, “im lặng là vàng”, và là con gái út trong gia đình, tôi đã biến mình thành một tài nữ thùy mị.
Hãy cùng khám phá hành trình đầy sáng tạo của tôi qua cuốn sách “Ráng Chiều Tà – Tôi Là Bà Nội Khang Hy” của tác giả Vô Tụ Long Hương.