Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết trinh thám Ranh Giới Định Mệnh của tác giả Suzanne Redfearn & Trần Thị Hồng Vân (dịch).
Cuốn sách “Ranh giới định mệnh” của tác giả không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về cái chết, mà còn là một hành trình khám phá sự tồn tại, tình yêu và nỗi đau mà con người phải chịu đựng trong những thời khắc nghiệt ngã. Tai nạn ô tô kinh hoàng đã cướp đi sinh mạng của Finn trong cơn bão tuyết, nhưng cái chết không phải là điểm dừng cho câu chuyện của cô. Thay vào đó, nó mở ra một không gian mới, nơi Finn trở thành người quan sát, chứng kiến nỗi đau và sự vật lộn của những người thân yêu mà cô để lại.
Giữa hai thế giới, Finn rơi vào trạng thái bất lực khi phải nhìn gia đình mình gắng gượng vượt qua nỗi mất mát. Những lựa chọn được đặt ra trong hoàn cảnh khắc nghiệt khiến cho người sống sót phải gánh chịu nỗi day dứt, ám ảnh về quyết định mà họ đã đưa ra. Tác phẩm khắc họa một bức tranh sống động về niềm tin và tình yêu, cho thấy sức mạnh của mối quan hệ gia đình trong những lúc khó khăn nhất.
Finn, với tất cả nỗi đau và tình yêu dành cho gia đình, phải đối diện với nhiệm vụ khó khăn nhất: tìm cách tiếp tục cuộc sống khi mà chính mình đã không còn hiện hữu theo cách thông thường. Tình yêu thương không chỉ là sợi dây kết nối giữa những người sống và người đã khuất, mà còn là nguồn sức mạnh để vượt qua nỗi đau, để tiếp tục sống dù cho điều đó có vẻ như không thể.
“Ranh giới định mệnh” không chỉ là một tác phẩm văn học; nó còn chứa đựng thông điệp sâu sắc về ý nghĩa của sự sống, của gia đình và tình yêu. Qua câu chuyện của Finn, người đọc sẽ nhận thức được rằng mất mát là một phần không thể tránh khỏi của cuộc sống, nhưng tình yêu sẽ luôn là ánh sáng dẫn lối cho những người còn lại, giúp họ vững bước đi tiếp trong hành trình của mình.
Câu chuyện được lấy cảm hứng từ một sự kiện xảy ra khi tôi lên tám. Vào thời khắc đó, tôi đang sống ở ngoại ô New York. Đó là mùa đông, ba tôi cùng người bạn thân nhất của ông, “Chú Bob,” quyết định dẫn anh trai tôi, tôi và hai cậu con trai của chú Bob đi bộ đường dài ở Adirondacks. Khi chúng tôi rời đi vào buổi sáng hôm đó, thời tiết trong lành và quang quẻ đãng, nhưng gần đỉnh núi, nhiệt độ đột ngột giảm xuống, bầu trời mở ra và chúng tôi phát hiện mình bị kẹt trong một cơn bão tuyết xối xả, lạnh cóng.
Ba tôi và chú Bob lo lắng rằng chúng tôi sẽ chẳng thể nào đi xuống. Quần áo chúng tôi mặc không đủ để chống lại cái lạnh, và chúng tôi cách xa địa điểm cắm trại hàng giờ. Chú Bob dùng một tảng đá phá vỡ cửa sổ của một căn nhà gỗ săn thú bị bỏ hoang để giúp chúng tôi tránh bão.
Ba tôi tự nguyện chạy xuống kêu cứu, để lại Jeff – anh trai tôi và tôi đợi cùng chú Bob và hai cậu con trai của chú. Ký ức của tôi khi trải qua hàng giờ chờ đợi cứu hộ đến rất mơ hồ ngoại trừ phần ký ức các cơ quan nội tạng chịu lạnh: thân thể tôi run lên chẳng thể kiểm soát được và đầu óc chẳng thể nghĩ suy được gì.
Bốn đứa trẻ chúng tôi ngồi trên một chiếc ghế gỗ dài hết chiều dài của căn nhà gỗ nhỏ, còn chú Bob quỳ trên sàn trước mặt chúng tôi. Tôi nhớ mấy cậu con trai của chú ấy đã sợ hãi và khóc còn chú Bob nói rất nhiều, bảo chúng rằng mọi việc sẽ không sao và “Chú Jerry” sẽ sớm quay lại. Sau khi xoa dịu được nỗi sợ hãi của chúng, ông đi tương hỗ giữa những cậu con trai, dỡ găng tay và giày của họ ra rồi tuần tự xoa tay và chân cho chúng.
Jeff và tôi ngồi bên cạnh họ, lặng yên. Tôi làm theo anh trai. Anh ấy không phàn nàn gì và tôi cũng không. Có nhẽ đây là lý do vì sao chú Bob không bao giờ nghĩ đến việc xoa các ngón chân và ngón tay cho chúng tôi. Có nhẽ ông không nhận ra, chúng tôi cũng đang chịu chung tình cảnh tương tự.
Đó là một cái nhìn vị tha, một ý kiến khi trở nên người lớn và có con cái, tôi mất khá nhiều thời kì để chấp nhận. Nếu cảnh huống được đảo ngược, ba tôi sẽ không bao giờ bỏ qua những đứa con trai của chú Bob. Ông có nhẽ còn chăm sóc chúng nhiều hơn là chăm sóc con của mình vì ông biết chúng sẽ sợ hãi khi không có ba mẹ bên cạnh.
Gần nhập nhoạng, một chiếc xe jeep cứu hộ đến và chúng tôi được đưa xuống núi, nơi các viên chức y tế đang chờ sẵn. Hai con trai chú Bob đều ổn – lạnh và mỏi mệt, đói khát nhưng không chút thương tích nào. Tôi được chẩn đoán bị tê cứng các ngón tay, nhưng không nặng lắm. Tay tôi rất đau khi được sưởi ấm lại, nhưng ngay sau khi hệ tuần hoàn được hồi phục thì tôi ổn. Jeff thì khác, anh ấy bị tê cóng cấp độ một. Người ta phải cắt găng tay của anh, lớp da bên dưới bị chà xát, trắng bệch và phồng rộp. Trông nó thật kinh khủng và tôi nhớ mình đã nghĩ nó đớn đau đến mức nào, thương tích đó tệ hơn của tôi nhiều.
Không ai, kể cả ba mẹ tôi, từng hỏi Jeff hay tôi chuyện gì đã xảy ra trong căn nhà gỗ hay nghi ngờ vì sao chúng tôi bị thương còn các con của chú Bob thì không, và chú Bob cùng dì Karen tiếp tục là bạn thân nhất của ba mẹ tôi.
Mùa đông vừa qua, tôi đã đi trượt tuyết với hai đứa con của mình, và khi chúng tôi đi cáp treo lên đỉnh núi, ký ức ngày hôm đó quay lại. Tôi bị ám ảnh bởi sự vô tâm của chú Bob, một người mà tôi quen biết cả đời và người tôi tin là yêu thương chúng tôi, ông đã và cũng sẽ không bao giờ cảm thấy xấu hổ. Tôi nhớ ông ấy đã cười với cảnh sát trưởng, như thể toàn bộ việc này là một chuyến phiêu lưu mạo hiểm vĩ đại và may mắn không sao. Tôi nghĩ ông ấy thậm chí còn xem mình là một anh hùng, nói phách về việc ông đã phá cửa sổ ra sao và về sự thông minh của ông khi dẫn chúng tôi vào căn nhà gỗ để trú ẩn. Khi về nhà, có nhẽ chú ấy sẽ kể lại cho dì Karen nghe về việc chà xát tay chân cho con trai họ và về việc ông đã yên ủi và không để chúng sợ hãi.
Tôi nhìn lại những đứa con bên cạnh mình, và một cơn rùng mình chạy dọc xương sống khi tôi nghĩ về tất cả thời kì mà tôi đã uỷ thác chúng cho người khác theo cách ba tôi đã giao chúng tôi cho chú Bob, tin vào sự giả thiết thơ ngây rằng có một sự thỏa thuận ngầm để các con tôi cũng được chăm sóc y chang nhau. Công viên tiêu khiển, bãi biển, trung tâm thương nghiệp, những kỳ nghỉ hè xa gần – mỗi lần đều giả thiết con mình sẽ được chăm sóc và rằng chúng luôn được chăm sóc thật tốt.
Cuốn sách này nói về một thảm kịch, nhưng câu chuyện thật sự diễn ra đằng sau đó, sau thảm họa, khi sự lựa chọn mà mỗi một người sống sót làm quay trở lại ám ảnh họ. Tôi luôn tin rằng hối tiếc là xúc cảm khó sống chung nhất, nhưng để cảm thấy hối tiếc, bạn cần phải có lương tâm. Một nghịch lý thú vị là những kẻ tệ nhất trong số chúng ta lại chịu hậu quả chí ít về những sai trái họ đã làm.
Tôi chọn kể lại câu chuyện dưới giác độ của Finn để có góc nhìn trực tiếp cho phép có cái nhìn chân thực về nhân vật, ngay cả khi họ tin là họ đang ở một mình. Viết lại câu chuyện dưới cái nhìn của Finn hóa ra lại là một món quà. Mặc dầu cô bé ấy không phải là tôi, theo nhiều cách tôi ước mình giống cô bé ấy. Hiếm khi bạn có thể đặt bút viết về một nhân vật có tâm hồn trong sáng như vậy. Finn giữ một vị trí đặc biệt trong tim tôi, và tôi hy vọng các bạn thích câu chuyện của cô bé ấy như tôi thích kể về nó.
Thân ái,
Suzanne
——-
Những đánh giá về truyện Ranh Giới Định Mệnh
“Các nhân vật được miêu tả một cách nhạy cảm, cũng như sự hồi phục của họ và cái kết đầy hy vọng mà rất thực tế. Độc giả của tiểu thuyết hư cấu sẽ bị mê hoặc”. – Booklist
“Ranh giới định mệnh của Suzanne Redfearn là một cuốn sách đáng chú ý, có nhịp độ nhanh và dễ tiếp cận đối với nhiều đối tượng đọc, nhưng vẫn thỏa mãn mặt cảm thụ, cung cấp cái nhìn sâu sắc về bản chất của nỗi đau buồn và sự mất mát…” — Tập san Albuquerque
“Tác phẩm mới của Suzanne Redfearn là một điều kỳ diệu. Một cuộc khám phá đầy trăn trở về sự sống, cái chết và nơi giao thoa của chúng, Ranh giới định mệnh là một tác phẩm mạnh mẽ và thấm thía. ” — Mary Kubica, tác giả bán chạy nhất New York Times và USA Today.
“Ranh giới định mệnh bắt đầu như một câu chuyện hành động sống còn kịch tính, sau đó là một cuộc đào sâu khám phá về cảm xúc và kích thích tư duy về nhân loại và ý nghĩa của việc đưa ra những lựa chọn đạo đức khó khăn trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Redfearn giải quyết tất cả một cách xuất sắc và từ bi trong cuốn tiểu thuyết đầy mê hoặc và kỳ diệu này. Đây là một chiến thắng ở mọi cấp độ và tôi hoàn toàn yêu thích nó. ” — Julianne MacLean, tác giả bán chạy nhất USA Today.
“Khi một vụ tai nạn xe hơi bất ngờ làm tan nát một gia đình, họ phải nhặt nhạnh những mảnh vỡ trong khi cố gắng giải đáp bí ẩn về những gì đã xảy ra vào đêm đó. Redfearn khéo léo xoay chuyển từ nhân vật này sang nhân vật khác trong câu chuyện nhiều góc nhìn này, làm sáng tỏ quá khứ và cùng nhau dệt nên một tương lai mới cho gia đình. Ranh giới định mệnh chắc chắn sẽ làm hài lòng người hâm mộ của The Lovely Bones và Big Little Lies. ” — Catherine McKenzie, tác giả bán chạy nhất với The Good Liar and Hidden
“Ranh giới định mệnh của Suzanne Redfearn một phần là câu chuyện “linh hồn”, một phần là bức thư xúc cảm gửi cho một gia đình đang gặp khủng hoảng sau một tai nạn kinh hoàng giữa cơn bão tuyết thảm khốc. Cuốn tiểu thuyết được tạo dựng khéo léo này ghi lại một cuộc hành trình đau lòng từ buồn đau và vô vọng đến sự chấp nhận, tha thứ và cuối cùng là hy vọng. Thông qua lối văn xuôi sáng chói của Redfearn, Ranh giới định mệnh đã thành công trong việc xây dựng một bức chân dung khó quên về sự yếu đuối và sức mạnh của con người khi đối mặt với sự mất mát khôn lường. ” — Heather Gudenkauf, tác giả bán chạy nhất của New York Times với The Weight of Silence và Before She Was Found.
“Ranh giới định mệnh là một chiến thắng! Khi bi kịch ập đến, hai gia đình rơi vào cảnh hỗn loạn khi các ranh giới đạo đức bị xóa nhòa. Redfearn xử lý cú sốc và đau buồn của gia đình bằng sự cân bằng hoàn hảo giữa sự đồng cảm và hy vọng, đồng thời giúp bạn chiêm nghiệm những gì thực sự nằm bên dưới lớp vỏ sáng bóng của những người thân thiết nhất với bạn. Một trong những tác phẩm đáng đọc nhất năm 2020. ” — Liz Fenton và Lisa Steinke, tác giả bán chạy nhất với Girls ’Night Out.
“Hấp dẫn, thót tim và nguyên bản. Một khi lật mở trang sách, tôi không thể đặt nó xuống. Tôi cực kỳ khuyên bạn nên đọc câu chuyện khó quên này.” — Jane Porter, tác giả bán chạy nhất New York Times và USA Today.
“Được kể bằng lối văn xuôi hấp dẫn, Ranh giới định mệnh vừa là một tác phẩm gây nghiện, vừa hồi hộp, vừa là một cuộc khám phá đầy suy nghĩ về những gì mỗi chúng ta sẽ làm trong thời gian bị tổn thương nặng nề. Các nhân vật của Redfearn rất thật và cốt truyện hấp dẫn đến mức tôi không thể nghĩ về bất cứ điều gì khác. Một cuốn sánh phải đọc trong danh sách!” — Anita Hughes, tác giả cuốn Rome in Love và Christmas in Vermont
“Tác phẩm mới nhất của Suzanne Redfearn, Ranh giới định mệnh, là cuốn tiểu thuyết hấp dẫn, đau lòng nhưng cuối cùng cũng rất thăng hoa về bi kịch tàn khốc của một gia đình và hậu quả của nó. Gợi nhớ đến The Lovely Bones, câu chuyện được kể bởi Finn, mười sáu tuổi, người đang đấu tranh để tìm kiếm sự giải thoát cho bản thân trong khi nhìn những người thân yêu của mình cũng làm như vậy. Redfearn khám phá một cách khéo léo những quyết định trong tích tắc có thể thay đổi số phận của chúng ta và cảm giác tội lỗi mà chúng ta đang giữ, mặc dù chúng ta cần phải buông bỏ. Ranh giới định mệnh nhắc nhở chúng ta thế nào là con người — dễ bị tổn thương, dễ vấp ngã, cũng như kiên cường và chiến thắng khi chúng ta đối mặt với thử thách bằng sự đoàn kết và yêu thương. ” — Janis Thomas, tác giả bán chạy nhất của What Remains True và All That’s Left of Me
“Sau một vụ tai nạn xe hơi thảm khốc, những người sống sót buộc phải đưa ra những lựa chọn không thể tưởng tượng được trong tuyệt vọng để tồn tại, lao vào một cuộc hành trình đau lòng để sống với những lựa chọn tương tự sau đó, mãi mãi ám ảnh những người họ yêu thương và nhận thức về bản thân. Được kể qua góc nhìn của một cô gái tuổi teen có cuộc đời ngắn ngủi — sự tuyệt vọng của cô ấy để được sống và kết nối với gia đình là một lời nhắc nhở về những thứ chúng ta coi thường thực sự mong manh như thế nào. Ranh giới định mệnh của Suzanne Redfearn sẽ khiến bạn cảm ơn từng hơi thở mà bạn đang hô hấp. ” — Kristin Fields, tác giả của A Lily in the Light
Về tác giả Suzanne Redfearn
Suzanne Redfearn là tác giả từng đoạt giải với cả ba cuốn tiểu thuyết được xuất bản (Hush Little Baby, No Ordinary Life) trong đó có Ranh giới định mệnh. Ngoài vai trò là một tác giả, cô ấy còn là một kiến trúc sư chuyên về thiết kế nhà ở và thương nghiệp. Cô sống ở Laguna Beach, California, nơi cô và chồng sở hữu hai nhà hàng: Lumberyard và Slice Pizza and Beer. Khi không viết lách, Suzanne thích làm bất cứ điều gì và mọi thứ cùng gia đình — trượt tuyết, chơi gôn, tennis, bóng ném, đi bộ đường dài, boardgame và xem truyền hình thực tế. Cô ấy là một fan cuồng nhiệt của bóng chày.
Mời các bạn tải đọc sách Ranh Giới Định Mệnh của tác giả Suzanne Redfearn & Trần Thị Hồng Vân (dịch).