Tiêu đề chuyển ngữ: “Nhiếp Chính Vương Trúng Tình Cổ Sau”Chú thích: “Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng)”: thuật ngữ mạng xã hội Trung Quốc, ám chỉ việc vẫn giữ trong lòng tình cảm đối với một người mà không thể ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết “Hoa Hồng Đỏ Và Hoa Hồng Trắng” của Trương Ái Linh.
Câu chuyện thường nhật của Nhiếp Chính Vương
Nội dung diễn ra tại Đại Sở quốc, khi vương đình trong hoàn cảnh bất ổn vì tiên đế qua đời sớm, các vị vương không môn phục Thái Tử nhỏ tuổi, gây nên bất ổn, chiến loạn hoành hành. Trong khi đó, gia tộc của hoàng hậu yếu đuối không thể bảo vệ Thái Tử cũng như ổn định triều đình, vì vậy Túc Vương Sở Mộ buộc phải dẫn quân về để bảo vệ kinh thành, ổn định triều cương, đưa Thái Tử trở lại ngai vàng. Với tư cách nhiếp chính vương, Sở Mộ trở thành người cầm quyền trên thiên hạ, kiểm soát vương đình, áp đảo quyền lực, trong tay ông cầm giữ quyền lực cao hơn cả ấu đế và tiểu thái hậu. Tuy nhiên, tiên đế cũng để lại một lá bài tẩy để kiềm chế nhiếp chính vương này: Sở Mộ phải gả cho công chúa lớn của Tề Quốc, đối thủ không đội trời chung với ông trên triều đình, trở thành vương phi. Tề Quốc công và nhiếp chính vương như nước lửa, hoàn toàn không thể hoà hợp với nhau, hai người trung thành nhưng có quan điểm đối lập, khi Tề Chấn Nam bảo vệ là danh dự hoàng tộc, hoàng quyền tối cao, với Sở Mộ thì điều quan trọng nhất là lợi ích quốc gia, ông không mong muốn trở thành vua nhưng nếu ấu đế gây hại cho Đại Sở, ông sẵn lòng “lột xác” triều đình để tìm người mới cho ngai vàng.
Việc kết hôn này với Sở Mộ chỉ là sự ràng buộc quyền lực từ tiên đế, vì vậy nếu đối tác là một cô gái khác, ông có thể đối xử tử tế hơn một chút, nhưng vì đó là Tề Dư, con gái của Tề Chấn Nam, chắc chắn ông sẽ cảm thấy phiền lòng, thậm chí căm ghét. Chạm vào con gái của kẻ thù? Điều đó thật trớ trêu: “Ông thà kết bạn với bông hoa yên mộc, còn hơn là bước vào phòng ngủ của nàng ta.” Đến lúc này, trong trái tim nhiếp chính vương đầy kiêu ngạo đã có một “ánh trăng sáng” đang chờ ông trở về, chỉ chờ ông đưa nàng về cung. Đối với Sở Mộ, Tề Dư chỉ là một bình hoa mà ông đặt trên ghế vương phi để trang trí mà thôi.
Vậy còn Tề Dư? Liệu cô ấy có lòng với người chồng trên danh nghĩa hay không?
Câu trả lời chắc chắn là “không”! Tề Dư là một trong những nhân vật nữ cường nổi bật trong thế giới ngôn tình: một quý bà xinh xắn, địa vị cao quý, thông minh, có chính kiến, biết cách ứng biến và đặc biệt là rất lý trí, quyết đoán trong tình cảm. Với một người ngạo mạn, áp đảo như Sở Mộ, làm sao có thể khiến cô cảm thấy bối rối, lãng phí tình cảm với ông?
Cuộc hôn nhân trên danh nghĩa này có lẽ sẽ tiếp tục mãi nếu Sở Mộ không vô tình gặp phải một loại tình cảm độc đáo trong trận chiến với Nam Cương. Một loại tình yêu quái dị, khiến cảm xúc của ông lẫn lộn: từ yêu thành ghét, từ ghét lại thành yêu. Và đương nhiên, Tề Dư – kẻ nguyên lỗi nhất trong mắt Sở Mộ, bây giờ đã trở thành điều quý giá nhất trong trái tim ông.
Trước đây, trong suy nghĩ của Sở Mộ, Tề Dư chỉ là một tiểu thư thế gia yếu đuối giản dị, mảnh mai cổ kính, nếu không phải vì tình cảm đặc biệt, có lẽ cả cuộc đời ông cũng không chú ý đến cô. Và sau trận chiến với Nam Cương, lúc Sở Mộ bắt đầu nhận ra nguyện vọng yêu, lúc đấy mới thấy rằng: Tề Dư không phải là một con người nhạt nhẽo như ông tưởng.Vì vậy không ngạc nhiên khi Sở Mộ phải đối mặt với cảm xúc xen lẫn trong lòng mình. Sense 1: Kiên nhẫn
Sở Mộ cố gắng bình tĩnh, hồi tưởng lại cảm giác không hài lòng với Tề Dư, muốn dùng ký ức để xoa dịu sự rung động, nhưng bất kể ông cố gắng thế nào, ông không thể nhớ rõ phần tức giận của Tề Dư, thậm chí càng nhớ, ông cảm thấy cô trong ký ức rực rỡ đến không ngờ.Cuốn sách này khiến người đọc phải thật sự nghiên cứu và thèm muốn biết thêm về nội dung… Sở Mộ không thể rời mắt khỏi Tề Dư! Đúng vậy, mọi thứ trong câu chuyện này đều hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ. Từ các yếu tố lịch sử, những tình huống hài hước tới tình cảm sâu lắng giữa hai nhân vật chính. Cuốn sách mang đến một cảm xúc mãnh liệt, rất khó để đặt xuống đấy!Được biết đến dưới cái tên ‘Nhiếp Chính Vương Trúng Tình Cổ Sau’, đây thực sự là một tác phẩm độc đáo, kể về cuộc sống hàng ngày của Thiếu Niên Tiểu Mộ. Mặc dù truyện không tránh khỏi một vài nhược điểm, nhưng những ưu điểm của nó vẫn khiến độc giả không thể rời mắt. Nam chính Sở Mộ với tính cách hỗn láo nhưng đôi khi lại ngây thơ đến ghê gớm, những tình huống hài hước trong truyện sẽ khiến bạn thích thú từ trang này sang trang khác. Tóm lại, dẫu cho có những người phê phán, nhưng tôi vẫn rất khuyên bạn nên đọc!
Chín năm sau đó, Trung Châu Túc Vương đón tiếp một số quan khách từ thủ đô. Tiết Ngọc Chương xuống ngựa nhanh nhẹn, ôm nữ nhi từ xe ra và cứu giúp người mặc áo giáp. Sở Mộ, cung phi Tề Dư, vừa nhìn thấy nàng đã vùng tay mừng rỡ. Tuy nhiên, vẻ hồn nhiên của Tề Ninh đã khiến cả hai lo sợ. Tiết Ngọc Chương không kịp bảo vệ cô nàng, chỉ kịp hét lên: “Thật sự, hãy cẩn thận!” Quyết không để ý đến cô bé, Tề Ninh thậm chí đã bỏ qua sự giúp đỡ và chạy về phía Tề Dư, khiến Tề Dư đành phải nhắc nhở: “Đừng vội vàng.”
Tề Ninh cố gắng ôm Tề Dư nhưng bị từ chối. Tiết Ngọc Chương ngưỡng mộ vẻ đẹp đáng yêu của Tề Ninh và giơ bé lên: “Nhà ta Nhã Nhã cũng đến rồi, hãy để dì ôm em nào.” Cảm thấy mừng rỡ, Tề Dư nhịn không nổi: “Đứa bé dễ thương của tôi.” Nhưng vẻ ngốc nghếch của Hai Lọ Họa ấn tượng hơn.
Dẫn theo Sở Mộ đến Trung Châu, Tề Dư cần sự giúp đỡ từ Tề Ninh, người luôn theo sau từ nhỏ. Mặt khác, Sở Mộ buộc phải chịu nhiều trách nhiệm tại kinh thành, và vấn đề cần giải quyết chính là Tề Ninh. Cả hai không thể rời bỏ nhau, điều này đã tạo nên nhiều rắc rối cho tình thế gia đình.
Cuối cùng, mời các bạn đọc tác phẩm này của tác giả Hoa Nhật Phi, ‘Sau Khi Nhiếp Chính Vương Trúng Độc Tình’. Đón đọc và khám phá thế giới hài hước và đầy cảm xúc trong cuốn sách này!