Sư Tử
“Sư Tử” của tác giả người Pháp Joseph Kessel, là câu chuyện đặc biệt về đôi bạn động vật giữa cô bé Patricia và chú sư tử của cô.
Patricia có khả năng độc đáo là có thể trò chuyện với thú vật, cô bé tin rằng mình có thể kiểm soát mọi thứ xung quanh. Cô trở nên nổi tiếng với cả thú vật lẫn con người. Câu chuyện được kể lại thông qua một người Pháp trong chuyến viếng thăm Kenya. Tâm hồn câu chuyện xoay quanh mối quan hệ đặc biệt giữa Patricia và chú sư tử King, con sư tử mà Patricia đã nuôi từ khi còn bé. Sự việc khó khăn đến khi Ouriounga, một thiếu niên Maasai muốn cưới Patricia, quyết định giết sư tử, theo truyền thống của bộ tộc cậu. Nhưng sư tử bị giết không phải là bất kỳ con sư tử nào mà lại là King. Cha của Patricia đã phải bắn King để bảo vệ Ouriounga khỏi cái chết. Cảm nhận lý tưởng về thảo nguyên châu Phi của Patricia bị đảo lộn, khiến cô buông xuống và rời khỏi cùng người kể chuyện, sang Nairobi để học tại một trường nội trú.
Bộ phim mang tên này đã được Irene và Louis Kamp chuyển thể từ tiểu thuyết năm 1962, với sự tham gia của William Holden, Trevor Howard, Capucine, và Pamela Franklin.
Joseph Kessel, sinh ra tại Clara, Argentina vào ngày 10-02-1898, là con của một gia đình có nguồn gốc Nga Do Thái. Cha ông trốn khỏi sự truy nã của Sa Hoàng, đến Pháp để học ngành Y. Từ đó, Pháp trở thành quê hương tinh thần của gia đình Kessel. Cha ông tình nguyện làm bác sĩ cho một cộng đồng người Do Thái di cư ở Argentina, nơi Joseph Kessel ra đời.
Khi trở về Paris, Joseph lựa chọn ôn thi ngành văn học trong khi vẫn mơ ước trở thành một diễn viên xiếc. Tuy nhiên, cơ hội đến với ông khi được làm việc tại báo Journal des débats, một tờ báo hàng ngày uy tín tại Paris. Ở đó, chiếc ghế bành của Chateaubriand vẫn còn được giữ lại.
Sau đó, Joseph Kessel dành nhiều thời gian làm phi công, công việc này đã truyền cảm hứng cho ông để viết tiểu thuyết “Phi đoàn”. Nhà phê bình Henry Clouard đã nhận xét rằng Kessel là người tiên phong viết về văn học hàng không.
Với sự tham gia vào quân đội Pháp tại Siberia vào năm 1919, Joseph Kessel viết về hành trình ấy trong tiểu thuyết “Thời hoang dã”. Ông du hành qua Trung Quốc và Ấn Độ, mở rộng tầm nhìn về thế giới.
Sau Thế chiến, Kessel quay trở lại công việc văn chương và báo chí. Ông đã được chọn làm viện sĩ Hàn lâm Pháp vào tháng 11 năm 1962. Ông qua đời vào năm 1979.
Joseph Kessel là tác giả của hơn hai mươi tiểu thuyết và truyện. Các tác phẩm nổi tiếng khác bao gồm “Những trái tim trong trắng”, “Tiểu đoàn trên không”, “Đoàn quân bóng tối”, “Chợ nô lệ” và “Người đàn bà đi qua quán cà phê”.
“Tôi dành trọn tâm tiểu thuyết này cho các tổ chức quản lý các Vườn quốc gia của Kenya, những người đã hết lòng bảo vệ hoang dã của miền đông châu Phi để chúng ta và các thế hệ sau có thể tận hưởng. Hãy vinh danh lòng nhiệt thành của những người đó, đặc biệt là giám đốc Tabêrê, người mà câu chuyện này mô tả với tấm lòng chân thành.
Những sự kiện trong câu chuyện diễn ra tại khu bảo tồn Ambôlêsi. Mỗi Vườn quốc gia chắc chắn đều có một giám đốc. Tuy nhiên, tính cách của các giám đốc có trong cuốn sách này và cách họ hòa hợp với vợ và con cái của họ…”Với mỗi trang sách, đó là một thế giới được tạo nên hoàn toàn bởi tác giả. Những nhân vật trong cuốn tiểu thuyết không hề giống với gia đình Tabêrê. Nhưng dù sao, tôi muốn biểu dương tác giả vì đã chia sẻ với tôi những kinh nghiệm quý báu và độc đáo về các loài động vật hoang dã. Nếu không có sự giúp đỡ của ông, cuốn sách này chắc chắn sẽ không bao giờ ra đời.
Đã đến lúc tôi mở cuốn sách này để khám phá điều gì bên trong. Khi tỉnh dậy, tôi đã cảm thấy có một cọ lông mềm nhẹ nhàng chạm qua khuôn mặt, nhưng khi mở mắt, tôi thấy một con khỉ nhỏ ngồi yên tĩnh trước gối, nhìn chăm chú vào tôi.
Con khỉ này chỉ cao bằng một quả dừa, lông của nó màu vỏ dừa khô. Với bộ lông như vậy, từ chân đến đỉnh đầu, nó trông giống như mặc một chiếc áo lông. Mặt của nó che phủ bởi một mặt nạ đen, trong đôi đường nét bí ẩn đó là đôi con mắt long lanh.
Vẫn còn sáng, ánh sáng từ cây đèn bão đêm qua vẫn đủ để tôi nhìn thấy hình vẻ của sứ giả bất ngờ trên tường vôi trắng khi bình minh dần đến.
Kể từ giờ, sự xuất hiện của con khỉ này có vẻ sẽ trở nên bình thường với tôi. Chúng sống trên các cây cao xung quanh lều, và có lẽ nhiều gia đình đang chơi đùa trên cành cây cũng giống như vậy. Nhưng đêm qua, khi tối tăm vây quanh, nó biến mất. Vì vậy, vào lúc này, tôi nhìn con khỉ nhỏ ngồi gần mặt tôi mà không hề cử động. Cả hai con mắt trong mặt nạ đen cũng không hề nhúc nhích.
Mọi thứ trong đôi mắt đó không truyền đạt sợ hãi, hoặc tò mò nữa. Chỉ là sự quan sát nghiêm túc và thản nhiên dành cho tôi.
Sau đó, đầu lông của con khỉ ngoắc về phía trái, và đôi mắt chứa đựng sự buồn thương hiện lên. Nhưng có vẻ như điều đó chỉ dành cho tôi.
Có vẻ như đôi mắt đó muốn trao cho tôi điều tốt đẹp, muốn chia sẻ một lời khuyên. Nhưng đó là lời khuyên gì nhỉ?
Lúc đó, tôi không thể kiểm soát hành động của mình. Một viên ngà vàng tròn nhảy lên từ bàn, bay quá ghế, mất dạng trong sương mai.
Quần áo rừng của tôi vẫn còn nguyên chỗ ngày hôm trước gần chân giường, gần cây đèn bão.
Tôi mặc vào đó và bước ra hiên.
Chiều qua, dù trời tối mịt, tôi nhớ rằng có bụi gai lớn xung quanh lều và một cánh rừng mênh mông trước lều trong đêm đen. Nhưng giờ đây, toàn bộ cảnh đó đã biến mất. Chỉ còn một hình ảnh, nơi trước mắt, nối liền với bầu trời trên đỉnh núi Kilimanjarô – một bức tranh vĩnh cửu bao phủ bởi tuyết.
Tiếng xúc xắc làm tôi quay lại nhìn bậc cầu thang gỗ dẫn lên hiên. Một con linh dương nhỏ dáng dấp, thoải mái bước lên từng bậc thang.
Một con linh dương thật sự, nhỏ xinh, sừng giống như lá thông, tai không chấm đầu gối, và vó chân chỉ bằng móng tay.
Con vật kỳ diệu đó dừng lại khi nhìn thấy tôi, sau đó ngẩng mõm lên. Tôi hạ thấp mình, chìa tay để chạm vào đầu xinh xắn, tinh tế đó của nó. Linh dương không phản ứng. Tôi vuốt nhẹ vào hai cánh mũi, cảm nhận sự nhẹ nhàng của chúng.
Nó không chống đỡ, mắt liếm nhìn vào mắt tôi. Trong ánh sáng lấp lánh của đôi mắt ấy, tôi cảm thấy sự trìu mến im lặng, như tâm hồn của chú linh dương này chứa đựng sự buồn và sự tinh tế giống như con khỉ con kia. Một lần nữa, tôi không thể hiểu.
Như muốn bày tỏ tạ lỗi về việc không thể nói, con linh dương liếm từng ngón tay của tôi. Rồi, nó nhẹ nhàng giải phóng mình ra khỏi tay tôi. Sau đó, nó bước đi, tiếng xúc xắc từ bậc thang gỗ đi lên lấp đi trong sương mù.
Tôi chỉ còn một mình.
Nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, bình minh nhiệt đới kỳ lạ đã nhường chỗ cho bình minh rực rỡ.
Từ bóng tối, ánh sáng bừng lên, lấp lánh, rạng ngời. Bước ngoặt trong một cuốn sách có thể đưa bạn đến những trải nghiệm không ngờ, và những phút giây thú vị của cuộc sống.Những tia nắng mặt trời xuyên qua tuyết trên đỉnh Kilimanjarô luôn khiến tôi phải trầm trồ.
Từng hạt sương mù dày đặc biến mất như bột kim cương khi ánh nắng mặt trời xuất hiện.
Cỏ khô màu vàng cũng trở nên mềm mại và lung linh dưới tác động của sương mai.
Những đám mây nhỏ nhăn nhở trên bầu trời mở ra cảnh quan xanh mát bí ẩn.
Tôi được chứng kiến sự sống hoang dã nơi rừng rậm Đông Châu Phi với tình yêu và sự hứng thú.
Sự gặp gỡ với thiên nhiên trong trắng và sự hoang dã của thú vật khiến tôi có cuộc phiêu lưu tuyệt vời trong Vườn hoàng gia Kenya.
Hãy đọc “Sư Tử” của Joseph Kessel để hiểu thêm về những trải nghiệm cuộc sống hoang dã đầy kỳ thú.