Được sưu tập từ nhiều tác phẩm ngắn phong phú, cuốn truyện Tạ Tiểu Nga Truyện này bao gồm:
Yểu nương tái thế, Kê kê kê dậu, Thôi vĩ, Triệu cơ, Điền phụng kiều, Kim trúc tự, Kính nhi, Hồng tuyến, Hóa lang nhi, Bình ẩn tử, Mẫn dự, Thiều tú, Tô huệ và “Chức cẩm hồi văn thi”, Đàm cửu, Liễu thanh khanh, Ngân châm, Phấn lang, Phùng hiệp, Tạ tiểu nga truyện, Thuý thuý truyện, Tí thị, Tu văn xá nhân truyện, Vĩnh châu dã miếu ký.
Một trong những tác phẩm Yểu nương tái thế của tác giả Vương Thao, trong bản dịch của Phạm Xuân Hy, kể về cuộc sống và phiêu lưu của nhân vật Bích Thần, một người trẻ đầy bí ẩn với quá khứ dòng dõi quyền quý nhưng phải đối diện với cuộc đời thịt vụi và nguy hiểm. Điểm nhấn của câu chuyện là sự kỳ bí và hấp dẫn trong từng trang sách.
Cuốn sách không chỉ tạo ra những hình ảnh sống động về cuộc sống xưa, mà còn thu hút người đọc bằng cách văn phong lôi cuốn và những tình tiết đầy bất ngờ. Hãy cùng lắng nghe những mẩu chuyện tinh tế và rực rỡ mà tác phẩm mang lại, để khám phá thêm về thế giới của Tạ Tiểu Nga Truyện.Cuốn sách này kể về một câu chuyện tình yêu đầy xúc động và kỳ diệu giữa hai nhân vật chính, Sinh và nữ lang. Sinh, một chàng trai tốt bụng và nữ lang, một cô gái xinh đẹp và bí ẩn. Câu chuyện của họ đã khiến tôi mê mẩn và gần như không thể rời mắt khỏi trang sách.
Sinh và nữ lang đã cùng trải qua những khoảnh khắc ngọt ngào và lãng mạn như trong một bức tranh cổ tích. Sự quan tâm và ân cần giữa họ đã làm nên một tình yêu đẹp đẽ, dù giữa họ có những rào cản và thử thách. Đọc đến những dòng cuối cùng, tôi cảm thấy lòng mình được hòa cùng cảm xúc của hai nhân vật, và thế giới trong truyện như lan tỏa một ánh sáng ấm áp.
Để hiểu rõ hơn về cuộc phiêu lưu và tình yêu đầy hấp dẫn của Sinh và nữ lang, bạn nên đọc ngay cuốn sách này. Bạn sẽ không thất vọng với cốt truyện độc đáo và lôi cuốn này.Sinh đã được khách mời đến một buổi tiệc nhạc và thưởng thức văn hóa từ thời Ngũ Đại. Sinh đã được trải qua một đêm tuyệt vời khi được nghe các ca nữ tài năng hát và biểu diễn. Không chỉ vẻ đẹp nhan sắc, họ còn biểu diễn một cách tài năng và cuốn hút. Sinh đã được khách giới thiệu với nhiều cơ thiếp nổi tiếng từ thời đại đó. Đặc biệt, Sinh đã được thưởng thức một màn biểu diễn văn chương độc đáo từ Bảo Nghĩa, một cơ thiếp tài năng. Với những trải nghiệm ấn tượng như vậy, Sinh đã không thể quên được buổi tiệc đáng nhớ này.Trong hai chiếc rương này có những vật nhỏ nhưng giá trị không gì có thể sánh kịp. Năm ni cô thiếp của khách đã dành tặng những món quà này và gửi lời chúc đến Yểu Nương. Khi Sinh quay trở về, thuyền của khách đã bắt đầu rời bến. Sinh chia sẻ lại câu chuyện kỳ bí mình vừa trải qua cho Yểu Nương. Yểu Nương cảm thấy như đến từ một kiếp khác, và còn trách Sinh rằng anh ấy đã bịa đặt câu chuyện để lừa dối mình. Sinh nói: “Lời nói có thể dối, nhưng những món quà này không thể giả mạo được!” Và rồi, anh mở rương ra. Bên trong là những viên trân châu quý giá, không biết tên là gì. Sinh đã mang đi một số vật phẩm đến một tiệm kim hoàn ở cổng Ngô Môn và bán được với giá hàng nghìn lạng.
Khi họ đến Hán Khẩu, gặp một viên quan trong triều đang tìm mua một viên ngọc lớn, đã từng đến Quỳnh Đảo Tân Châu mà không mua được. Sinh đưa ngọc ra xem. Viên quan ngạc nhiên và khen ngợi, rồi lấy năm vạn tiền ra mua. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều món quà mà khách tặng Sinh chưa khám phá. Sinh đã dùng một số tiền lớn ở Hán Khẩu để thuê nhà và mở cửa hàng buôn bán, đem lại lời lớn.
Sau khi gia công xong nhà, Sinh cập bến Võ Xương để tìm người chú của Yểu Nương nhưng người chú đã đi Dự Chương. Sinh từ bỏ nghề nho để kinh doanh, trở nên giàu có, ăn uống tiệc tùng không khác gì các quý tộc. Sinh đã mua bốn nữ tì ở Tô Châu, đều xinh đẹp, để học hỏi ca hát từ nhạc sư và học thêm chữ nghĩa.
Yểu Nương đã học chữ và thậm chí cả việc viết thơ phú, cùng Sinh sáng tác họa, khiến Sinh rất hài lòng và nghĩ rằng: “Bây giờ ta mới hiện thực hóa được ước mơ xưa”. Tuy nhiên, ngôi nhà cũ cần phải tu sửa để khi về già vẫn có chỗ an dưỡng. Sinh đã gửi một người nô bộc tài giỏi mang tiền đi Kim Lăng để sửa lại ngôi nhà cũ thành to lớn.
Một ngày nọ, Sinh đến Hoàng Hạc Lâu du ngoạn, mệt mỏi nên ngồi nghỉ ngơi, thấy một thiếu phụ quý tộc khoảng bốn chục tuổi ngồi trong một chiếc kiệu. Thiếu phụ trông rất xinh đẹp và lịch sự, không thua kém bất kỳ người thái phi nào. Khi thiếu phụ tiến lại, nói rằng Sinh là con rể của nhà họ, từ trước đã cưới cháu gái của họ, vì sao không mời họ mối hôn, và hỏi về nơi ở của họ để có thể ghé thăm. Sinh ngượng ngùng không biết phải nói gì, nhưng thiếu phụ đã sai bộc tòng đưa kiệu để cùng Sinh đi thăm hỏi.
Sau một khoảng đường, phu kiệu dừng lại, Sinh nhận ra rằng đó là một gia đình giàu có. Bốn người đàn ông ở trước cổng đã sẵn sàng chào đón khách, Sinh bước vào và gặp thiếu phụ. Chàng cung kính hành lễ và được thiếu phụ dẫn vào bên trong nơi gặp gỡ con gái họ, Tú Cô. Sinh nhấn mạnh vào vẻ đẹp tuyệt vời của Tú Cô. Thiếu phụ chuẩn bị một bữa tiệc để mời rước. Sinh được hai mẹ con họ nâng ly chào mừng. Cô gái kia nhìn chàng với ánh mắt trong veo và nói đùa rằng: “Nếu em mời rồi mà anh không uống, em sẽ đổ.”Được rồi. Đầu tiên, câu chuyện này chúng ta nói đến một người tên Sinh, đã một lần nữa rơi vào trạng thái say rượu. Mỗi lần chỉ một chút, anh ta lại trở nên thiếu tỉnh táo, cuối cùng phải nằm gục trên sàn nhà. Sau một hồi, khi màn đêm vờ lờ rồi, anh ta mới tỉnh giấc. Cảm giác gió lạnh xuyên qua da thịt, sương phủ kín mặt đất, bóng trăng nghiêng bên vách núi. Trong căn phòng trống trơn, không có ai cả, chỉ có anh, lớp đất mà anh nằm trên đây, khiến anh nhận ra mình đã gặp ma, vì vậy ngay lập tức anh bực tức chạy về nhà. Anh bước vào phòng tìm kiếm Yểu Nương, nhưng người phụ nữ đó đã biến mất, chỉ còn lại một lá thư từ giã trên bàn. Sinh rơi vào tuyệt vọng, cắt tóc và bỏ đi vào núi. Kết cuộc, không ai biết cuộc đời của Sinh sẽ đi về đâu sau này.
Bây giờ, hãy cùng nhau tìm hiểu về tác giả, Vương Thao. Vương Thao (1828-1878), tên thật là Trọng Thao, tự Thiên Nam Độn Tẩu, sinh ở Giang Tô. Ông là một học giả và nhà văn trong thời kỳ Thanh Mạt. Năm 18 tuổi, ông đã đỗ kỳ tú tài, nhưng sau đó không thành công trong việc thi cử nhiều lần, ông quyết định từ bỏ. Cha ông qua đời khi ông 22 tuổi, sau đó ông làm việc tại một trại thư ở Thượng Hải với một người Anh trong suốt ba chục năm. Điều này giúp ông tiếp xúc với nhiều tư duy phương Tây. Khi cuộc nổi dậy của Thái Bình Thiên Quốc xảy ra, ông viết nhiều thư cho triều đình Thanh nhằm đề xuất chiến lược bình ổn. Năm 1862, ông trở về Tô Châu để thăm mẹ, rồi đổi tên thành Hoàng Uyển, đề nghị quân đội Thái Bình Thiên Quốc sử dụng sức mạnh ngoại quốc để thúc đẩy việc làm trung nguyên. Tuy nhiên, khi quân Thanh chiếm Tô Châu, nhờ vào một lá thư kiến nghị của ông, ông bị kết án phản quốc và bị truy nã. May mắn thay, nhờ sự giúp đỡ của một người Anh, ông đã có thể trốn thoát đến Hương Cảng. Sau đó, ông đi sang Anh quốc cùng với người Anh đó, dịch các sách cổ điển, từ đó mở ra cơ hội cho ông tham quan Pháp, Anh, Nga, trước khi trở về Hương Cảng và trở thành biên tập viên của báo Tuần Hoàn Nhật Báo, đề xuất những cải cách, lối sống tiên tiến hơn cả Khang Hữu Vi và Lương Khải Siêu trong mười năm. Ông qua đời vào năm 1878, để lại một số tác phẩm như “Thao Viên Thi Văn Tập”, “Độn Quật Lan Ngôn”, “Tòng Ẩn Mạn Lục”, “Tòng Ẩn Tỏa Thoại”, với những câu chuyện trong “Tòng Ẩn Mạn Lục” được viết theo hình thức kỳ quặc, sử dụng ngôn ngữ giống như “Liêu Trai Chí Dị”, ca ngợi tình yêu chung thủy, tôn vinh tình yêu tự do giữa nam nữ, lên án các tệ nạn của lớp quý tộc như thế kỷ đó. Phong cách viết lưu loát, ngôn từ tế nhị, những chi tiết kỳ quặc xen lẫn với nhiều bài thơ đẹp. Một số truyện trong “Tòng Ẩn Mạn Lục” đã được chúng tôi dịch và xuất bản trong “Hậu Liêu Trai” và “Thiếp Bạc Mệnh” trước đây.
Hiểu rõ hơn về nhân vật trong truyện, nhớ rằng Yểu Nương là một cung nữ được Nam Đường Hậu Chủ Lý Dục yêu thích. Yểu Nương không chỉ có vóc dáng mảnh mai, mà còn tài múa cùng chuyển động dễ dàng. Nàng dùng băng vải bọc quanh chân nhỏ và cong như cung trăng. Hậu Chủ Lý Dục đã tạo cho nàng một cột sen vàng cao sáu tấc, trên cột để đủ loại báu vật, hoa đẹp để nàng múa, nàng trông như một tiên nữ, được Hậu Chủ yêu thương và quan hệ đặc biệt. Yểu Nương đã làm Hậu Chủ dùng câu “Tam thốn kim liên” để ca ngợi nàng. Đến về sau, trong văn học Trung Quốc, cụm từ “kim liên” thường được sử dụng để miêu tả cặp chân nhỏ nhắn của phụ nữ. Có thể nói, việc bó chân bắt đầu từ Yểu Nương, lan tỏa ra dân gian, trở thành một truyền thống vàng son, đến mức nếu một phụ nữ không có đôi chân nhỏ, có thể sẽ không tìm được người chồng. Tuy nhiên, thực tiễn bó chân này chỉ bị cấm vào thời Khang Hy năm 1664. Đến cuộc cách mạng Tân Hợi, hủ tục bó chân của phụ nữ Trung Quốc mới chính thức biến mất. Cuối cùng, Kim Lăng được nhà thơ Lý Bạch nhắc đến ở hai bài thơ nổi tiếng, trong hai hoàn cảnh khác nhau: “Đăng Kim Lăng Phụng Hoàng Đài” và “Kim Lăng Tửu Tứ Lưu Biệt”. Kim Lăng hiện nay là thành phố Nam Kinh, Giang Tô.
Như vậy, đó là một chút về câu chuyện và tác giả của nó. Mong rằng bạn đã thấy thú vị và sẽ khám phá thêm về tác phẩm nếu có cơ hội.Vua Sở Uy Vương xây dựng lăng mộ bằng vàng để bảo vệ đất đai, từ đó được gọi là Kim Lăng. Đến thời Tần Thủy Hoàng, địa điểm này được đổi tên thành Mạt Lăng. Trong thời Tam Quốc, vào năm 212 CN, Tôn Quyền xây dựng Thạch Đầu Thành và đổi tên Kim Lăng thành Kiến Nghiệp vào năm 229 khi Quyền đóng đô ở đó. Trong thời kỳ Tây Tấn, vì sự hủy diệt của Tư Mã Nghiệp, Kiến Nghiệp được đổi tên thành Kiến Khang. Các triều đại Đông Tấn, Tống, Tề, Lương, Trần, và Nam Đường đều lựa chọn đặt đô ở đây.
Năm 1853, Nam Kinh trở thành đô đốc của Hồng Tú Toàn và được gọi là Thiên Kinh. Trong năm 1927, sau khi Trung Hoa Dân Quốc được thành lập, nơi này được đổi tên thành Nam Kinh Thị.
Hồng Tú Toàn, nguyên tác viết là “Xích khấu chi loạn” do Hồng Tú Toàn tự dùng cờ đỏ và được biết đến như một nhà cách mạng của thời kỳ đó. Sinh năm 1814, ông là người Hoa Huyện từ tỉnh Quảng Đông, đã có nhiều biến đổi danh xưng trong suốt cuộc đời. Toàn đã tham gia phong trào vào thời Thanh và đã khởi nghĩa với sự phối hợp của Dương Tú Thanh và Thạch Đạt Khai.
Tầm Dương, vốn là một quận đời Đường, ngày nay thuộc thị trấn Cửu Giang tỉnh Giang Tây.
Nam Đường Hậu Chủ Lý Dục, hiệu Trùng Quang, là một vị vua tài năng với sở thích văn hóa và yêu thơ, hội họa, và âm nhạc. Ông chăm chú vào những bữa tiệc và văn học, sáng tác thơ ca và tận hưởng cuộc sống cung đình với nhiều mỹ nữ. Năm 975, Nam Đường bị xâm lược bởi Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dĩnh và Hậu Chủ Lý Dục cuối cùng cũng bị bắt làm tù binh.Tác phẩm “Lâm Giang Tiên” có nội dung đầy cảm xúc, mô tả cảnh vong quốc rất xúc động và đau lòng. Câu chuyện về Hậu Chủ bị ám sát đầy bi kịch, và việc Kiều thị viết lại “Kim Tự Tâm Kinh” để tưởng nhớ làm lòng người xao xuyến. Nhớ về thời kỳ Ngũ Đại Thập Quốc, với các quốc gia như Hậu Lương, Hậu Đường, Hậu Hán… một giai đoạn lịch sử đầy biến động.
Đọc về Đậu khấu, một loại hương thảo tượng trưng cho sự trong trắng của phụ nữ chưa lập gia đình. Lương Vũ Đế, hay còn gọi là Tiêu Diễn, là người có cuộc đời đầy sóng gió và nổi tiếng với công lao trong văn học và thư pháp.
Cuối cùng, Văn phòng tứ bảo – bút, giấy, nghiên, mực, cùng hấp dẫn với những ai yêu thích văn chương cổ điển. Hẹn gặp bạn trong Tuyển tập truyện ngắn liêu trai Tạ Tiểu Nga Truyện!