Thái A Kiếm là một bộ truyện gồm 3 tập: Đơn Kiếm Diệt Quần Ma, Thái A Kiếm, và Tục Thái A Kiếm. Tác giả Võ Lăng Tiều Tử đã phác họa một thế giới võ hiệp rất hấp dẫn và đầy bí ẩn, giữa thời đại của vua Càn Long.
Chúng ta sẽ bước vào cuộc phiêu lưu kỳ thú với nhân vật chính không ai biết nguồn gốc hay môn phái, nhưng võ công tinh thông, hành động ẩn hiện như ma. Trong một cuộc thi võ lớn trên núi Phù Dung, anh đã đánh bại hàng chục cao thủ một cách đầy ấn tượng. Sau sự kiện đó, anh biến mất không dấu vết, để lại nhiều truyền thuyết và câu chuyện huyền bí cho giang hồ.
Tiếp đến, chúng ta khám phá ngôi chùa Bảo Hoa Cổ Sát với những câu chuyện thú vị xoay quanh Linh Cốt Điện và nhà sư Minh Lương. Với một thiếu niên bí ẩn và sự kiện bất thường xảy ra với gia phụ, câu chuyện hứa hẹn sẽ trở nên càng phong phú và đáng theo dõi hơn.
Thái A Kiếm sẽ làm bạn mê mẩn với không khí võ lâm huyền bí và những khám phá thú vị về các nhân vật và sự kiện trong tác phẩm. Đọc và cảm nhận sự hấp dẫn của bộ truyện này nhé.Bây giờ tôi cảm thấy thấy hơi dễ chịu, nhưng gia phụ nói, có lẽ lần này không… Nói tới đây chàng bỗng nghẹn ngào, phải ngừng giây phút mới nói tiếp được: – Cho nên gia phụ mới sai đệ tử sang mời đại sư qua bên đó một phen. Lão hòa thượng thở dài một cái, rồi nói: – Vân Nhạc, việc này sớm muộn thế nào cũng phải phát sinh, con còn lạ gì nữa. Nhưng điều cần nhất là con chớ có tỏ vẻ lo âu trước mặt cha con, để ông ta khỏi khó chịu. Trong hai ba ngày nữa chắc chưa hề gì đâu. Con hãy trở về trước bần tăng sẽ sang sau. Thiếu niên nọ vâng lời, cúi chào xong, liền ra khỏi phòng, qua sơn môn, xuyên cánh đồng dưới chân núi, rồi lên núi Di Lạc, khi tới đỉnh ngừng lại, xung quanh thấy bốn bề không có bóng người, mới hít mạnh một hơi đơn điền chân khí, giở khinh công thượng thặng ra, nhảy lên phía trên như vượn nhảy hạc bay vậy, chỉ trong chốc lát đã lên tới đỉnh chót vót. Thiếu niên nọ thở nhẹ một cái, rồi tiến về phía sau núi. Hậu sơn không có một cây cỏ nào, chỉ toàn là đá. Những núi thuộc vùng này đa số không có cây cỏ vì nơi đây là mỏ quặng. Chỉ thấy thiếu niên nọ chạy như bay, tới một chỏm núi tận cùng, liền ngừng chân lại. Nơi đây một bên là vách núi lởm chởm, một Bên là hang sâu. Trước mặt thiếu niên có một tảng đá cao mười mấy trượng, phía trên có hở một cái khe khá lớn. Thiếu niên nhún vai một cái nhảy lên cao bảy tám trượng, khi đuối sức sắp rơi xuống, thấy chân chàng đạp lên nhau, co mình một cái lại lên được năm sáu trượng cao nữa. Đột nhiên chàng giương hai tay ra, lượn một vòng đã nhẹ nhàng rơi xuống một hòn đá ở trong khe. Tuyệt đỉnh khinh công của chàng vừa biểu diễn gọi là Thế Vân Tung hay là Thất Cầm thân pháp, là một thế khinh công rất khó luyện và rất ít người biết tới. Khe núi đó rất thấp, thiếu niên đó phải cúi đầu mới vào được cái động ở cạnh khe. Bỗng nghe thấy một giọng già yếu ớt hỏi: – Vân, lão sư phụ đã tới chưa? Thiếu niên đáp: – Thưa cha, lão sư phụ sắp tới đấy ạ. – Ừ. Tiếng nói của ông già yếu ớt và sầu não khác hẳn mọi ngày, thiếu niên nghe thấy lo âu vô cùng. Trong động chỉ có một ngọn đèn dầu, thắp cả ngày đêm, vì không có ánh sáng mặt trời chiếu vào, trong động lúc nào cũng tối om như ban đêm. Động này có hai căn thạch thất, do nhân công tạo nên. Căn trong bày những: lò, bàn, ghế, bát, chén, rổ rá, vân vân, ngoài ra ở góc phòng có một đống sách mấy chục cuốn. Căn ngoài chỉ có hai cái chõng tre bày hai bên. Một ông cụ già nằm trên chõng phía Tây, người gầy gò, hơi thở hổn hển, tóc dài và rối bù, Hình như đã lâu chưa gội và chải chuốt. Thiếu niên bước vào vội đến ngồi cạnh cụ, rồi nói: – Cha, ngực đã đỡ đau chưa? Vừa nói chàng vừa phành áo ông cụ ra, hai tay cứ xoa bóp liên tiếp. Hình như thấy dễ chịu hơn, ông cụ thở dài một cái, liền nói: – Vân con, mấy năm liền con vất vả quá, tội nghiệp cho con. Có nhiều việc con còn chưa hay biết. Cha cứ để mãi trong lòng, không dám kể cho con hay, là sợ phân tâm học võ của con đi. Nhưng bây giờ cha tự biết dầu đã sắp cháy cạn, rời khỏi thế gian này chỉ là chuyện chốc lát thôi. Nên mối thù huyết hải của cha, đều trông mong vào mình con báo trả đấy. Tất cả nhân quả và lai lịch xuất thân của cha, Minh Lương đại sư đều biết rõ hết. Lát nữa lão sư phụ tới sẽ do ông ta nói cho con hay. Cũng may con đã trưởng thành, cha đỡ phải lo ngại, chỉ có một điều hơi ân hận là cha chưa thấy con thành gia lập thất thôi. Thiếu niên nghe người cha nói xong, nước mắt chảy quanh, vội nói: – Sao cha lại nói những lời tiêu cực như thế làm gì? Lão sư phụ nói… Chưa dứt lời, chàng thoáng thấy cửa động có bóng người, một luồng gió nhẹ đưa tới, Minh Lương đại sư đã vào tới trong động rồi. Thiếu niên đứng dậy cúi chào, ông cụ cũng cố gượng định ngồi dậy. Lão hòa thượng giơ tay ra cản, mỉm cười nói: – Văn huynh, cứ việc nằm xuống thì hơn. Bây giờ huynh không nên cử động nhiều. Nói xong, lão hòa thượng đưa luôn một viên thuốc, ông cụ cầm lấy uống liền, cười chua chát một tiếng rồi nói: – Vậy đệ xin vâng theo. Nói tới đó, ho một tiếng, ông cụ lại nói: – Đại sư hà tất phải mất công như vậy, chỉ mất viên thuốcĐây là một trong những tác phẩm tuyệt vời của tác giả Từ Khánh Vân. Truyện chứa đựng nhiều tình tiết ly kỳ và hấp dẫn mà bạn không thể bỏ qua. Hãy cùng khám phá cuộc phiêu lưu của nhân vật chính trong Thái A Kiếm để tận hưởng những khoảnh khắc đầy kịch tính và sống động.