Thuyền Trầm Lam: rộng và sâu sắc (phản ánh tính cách của nhân vật Trạch Viễn)Diễm Diễm Đồng: ánh đỏ chói lọi (phản ánh tính cách của nhân vật Tiếu Tiếu)
Ồ, hóa ra mình chưa từng đọc tác phẩm nào của Hốt Nhiên Chi Gian. Với sự yêu thích đặc biệt với tựa đề của truyện, mình quyết định sẽ khám phá ngay. “Thuyền Trầm Lam” – một phần xanh sâu như biển, mang đến cảm giác huyền bí, lạnh lùng nhưng đôi khi ẩn chứa sự ấm áp. Ngay từ tiêu đề, mình liên tưởng đến chính nhân vật nam chính rồi, và còn liên kết với câu nói “Nhân nùng như mực, vị đạm như trà” của DLVT nữa chứ. Thì ra “Thuyền Trầm Lam” mang điều đó, với nhân vật chính là Bùi Trạch Viễn. Còn “Diễm Diễm Đồng” thì phản ánh nhân vật nữ chính, Đinh Tiếu Tiếu. Tên gợi nhớ và phù hợp với cốt truyện, nhưng cuốn truyện thì phải nói là khiến mình cảm thấy mệt mỏi thật.
Đầu tiên, mình muốn nói về quan niệm về cuộc sống của bản thân. Trong thế giới hiện thực hay trong thế giới tưởng tượng, con người luôn should được coi trọng và bình đẳng. Tình cảm của mỗi người có giá trị không thể đo đạc, không phải để trao đổi hay thương mại, và chắc chắn không phải để lợi dụng. Cơ sở của câu chuyện này là hoàn toàn trái ngược với quan điểm trên. Tiếu Tiếu thì tự cao, ích kỷ và tàn nhẫn đến mức đáng bị tâm thần. Cô ấy là ai mà tự cho mình cao quý vậy, chỉ vì xinh đẹp và có gia thế nên tự phụ rằng chỉ cần muốn, đàn ông sẽ đứng chân cô. Cách Tiếu Tiếu tiếp cận Trạch Viễn dường như vô cùng ngớ ngẩn và tầm thường. Chỉ vì một lần gặp trên xe bus và cô tức giận khi anh chàng này tập trung chăm sóc bạn gái của mình, cô ta đã đánh giá anh là kẻ giả tạo vì không để ý đến cô một cách chau chát. Tiếu Tiếu còn tự mỉm cười gian tà và tìm cách dụ dỗ Trạch Viễn từ nhà đến công ty, rồi khi phát hiện thích anh ta, cô tự cho rằng dễ thương khi có tình cảm với anh. Quả là không hiểu lý gì, cô gái xinh đẹp ấy, đâu phải là loại phụ nữ dễ dãi sẵn sàng dùng thân thể mình để câu dẫn đàn ông. Và thêm nữa, càng điều đáng cười, Tiếu Tiếu không biết xấu hổ, còn vạch ra một kế hoạch để thu hút Trạch Viễn từ nhà đến công ty, rồi khiến mọi người cảm thấy tiếc thương khi tự nói ra tình cảm với anh ta. Một màn diễn tự luyến.
Nếu Hốt Nhiên Chi Gian quyết định viết tiếp về một Trạch Viễn “thâm trầm lam”, chính trực và sâu sắc, dù có chút dao động nhưng cuối cùng không hoàn thành tình cảm với Tiếu Tiếu, thì mình nghĩ đó sẽ là một câu chuyện đáng đọc. Nhưng nếu hai người đó dao động và lừa dối người yêu, bạn thân để đến với nhau và thậm chí tự hào rằng họ đang sống trong một tình yêu cao cả, thì thật đáng thương cho dàn phụ họa, một số bị biến thành ác nhân để hợp lý hóa tình yêu ích kỷ của hai nhân vật chính, một số khác lại được đề cao để làm đồng minh. Thật bi kịch, thế giới này dành cho những người đẹp, có điều kiện và ích kỷ. Mặc dù mình không nói rằng mọi câu chuyện phải hoàn hảo, nhưng tối thiểu phải tôn trọng quan điểm về cuộc sống của bản thân, và điều đó thật sự thiếu sót ở đây.
Đọc nhanh chóng đến mức gây lãng phí thời gian cuộc sống.
Buồn… ***Cô ta không tin vào đôi mắt nhã nhặn và điềm đạm của hắn, chắc chắn rằng đang giả vờ. Sau một chút rối loạn, Đinh Tiếu Tiếu, cùng Điền Mật thoát khỏi bối cảnh ồn ào, thấy nhẹ nhõm một chút, vì không thể chịu nổi sự hỗn loạn ở bên trong. Một ngày hè nóng nực, nhiệt độ tăng cao, ai cũng muốn tránh xa khỏi sự chen chúc này, chỉ muốn đắm chìm trong cốc rượu. Tiếu Tiếu mê mải, cảm thấy đầu như bùng nổ, dựa vào Điền Mật, một tay nắm chặt vai cô, đầu dựa vào vai hắn, mắt nhìn theo dòng xe chạy qua. Cô cảm thấy không thể chịu đựng nổi, hôm nay mọi người đều điên rồ, rót cho cô nhiều rượu đến vậy, làm cô cảm thấy dạ dày như đang cháy đỏ lửa, giống như đã uống một tấn xăng, nóng như lửa, đốt cháy cả cơ thể, tâm trí mất hết. Điền Mật vỗ nhẹ vào lưng Tiếu Tiếu: “Tiếu Tiếu, có sao không?”. Hắn cũng lo lắng nhìn các chiếc taxi qua lại, mà chẳng có một chiếc nào trống. Lại còn là thời điểm này, taxi mà cũng bận rộn như vậy. Tiếu Tiếu ngẩng đầu một cách bất đắc dĩ, khó lòng.Môi vẫn nở một nụ cười nhạt, “A Mật, người đàn ông kia tên là gì vậy?” – giọng Điền Mật hồn nhiên, nhưng không ngờ Tiếu Tiếu lại liều mình hỏi ngược, “Đó gọi là Lượng Phong, có vẻ như là bạn của Doãn Quân Tường đấy.” Điền Mật vừa giúp Tiếu Tiếu vừa suy nghĩ. “Mấy đứa đàn ông, trước mặt phụ nữ, không có chút tình bạn nào cả,” Tiếu Tiếu nhếch môi và đặt tay lên vai Điền Mật, nói một cách khẽ nhẹ, “Chỉ khi ở bên phụ nữ, chúng ta mới thật sự hiểu tình bạn đấy, phải không?”
Mái tóc đỏ rực và ánh mắt sắc sảo của Điền Mật khiến người ta ghen tị, cô chỉ mỉm cười và gật đầu, “Chúng ta sẽ không bao giờ để đàn ông làm chúng ta thất vọng.” Tiếu Tiếu nhìn Điền Mật với sự hài lòng, rồi quay đầu nhấn mạnh vào góc đường. Chiếc xe buýt chậm rãi dừng trước mặt họ, đèn sáng trong xe đã lung linh với người đi làm về.
Tiếu Tiếu nhìn nhẹ nhàng qua cửa kính, thấy toàn bộ là mặt người lạ, nhưng rồi ánh mắt cô bỗng dưng tập trung vào một hướng. “A Mật, tớ muốn lên xe buýt,” Tiếu Tiếu nói nhẹ và đã bước ra khỏi vỉa hè. Điền Mật ngạc nhiên chưa kịp phản ứng, thấy Tiếu Tiếu đã leo lên xe. Điền Mật theo kịp, mất một hồi để lấy ra năm đồng tiền và trả tiền vé cho Tiếu Tiếu.
Khi xe chạy, Điền Mật đuổi theo Tiếu Tiếu, nhưng cô đã chen mình vào toa dưới. Cuối cùng, cô thấy Tiếu Tiếu dựa vào cột toa, cô định nằm sóng soài một cách yếu đuối. Điền Mật xuống tay nhẹ nhàng ôm Tiếu Tiếu, “Có sao không, Tiếu Tiếu? Dựa vào tớ đi.” Nói xong, cô đưa tay kéo Tiếu Tiếu dựa vào người mình.
Nhưng Tiếu Tiếu không phản ứng, cả người vẫn tựa vào cột toa. Điền Mật để cô trở lại, không muốn làm cô khó chịu hơn. Cô nhìn qua đôi tình nhân đang đứng kế bên, người đàn ông ôm chặt cô gái, họ dường như đã hiểu hẹn sâu xa. Điền Mật ở bên cạnh cười thầm, trong lúc này, không thể làm ra được bất kỳ bước đi nào cả. Tiếp tục giữ lấy Tiếu Tiếu, sợ cô sẽ phải tự đứng lộn cộn.
Khi xe chạy, Tiếu Tiếu cảm thấy không thoải mái hơn, cô đã uống bao nhiêu đi chăng nữa, sao cảm giác như vậy, dù đã tựa đầu vào cột toa vẫn cảm thấy nặng nề. Cô cần một chỗ dựa, một nguồn ấm từ bên cạnh, hơi ấm ấy truyền qua cơ thể cô, cảm giác khiến cô muốn dựa vào hơn nữa. Tiếu Tiếu mơ màng cảm giác hơi ấm từ người bên cạnh, mong muốn có cái ôm giống như vậy.Trong cảm giác an toàn và yên bình, cô gái dần dần dồn thân thể mình vào sự ấm áp. Nhìn qua mái tóc, cô mơ màng thấy ánh nhìn ôn hòa, thản nhiên của người đàn ông bên cạnh. Sự dịu dàng trong vòng tay anh khiến cô cảm thấy ấm áp và an tâm. Tiếu Tiếu đang ghen tỵ với cảm giác che chở của cô gái kia, mong muốn một người đàn ông có thể dịu dàng như vậy với mình. Tuy nhiên, sự lạc quan của người đàn ông này khi cố chịu sự dồn ép của cô khiến cô thấy ngạc nhiên và bối rối. Câu chuyện hấp dẫn này được tái hiện sinh động trong cuốn sách Thâm Thâm Lam của tác giả Hốt Nhiên Chi Gian. Hãy cùng đắm chìm trong trang sách đầy sức hút này nhé!