Trong cuốn sách “Tháng Tám Không Vua”, con đường trở về Tokyo của phóng viên Iximôri từ Fukuoka trở nên ly kỳ hơn bao giờ hết. Tấm vé tàu bị mua nhầm và một chuỗi sự kiện mạch lạc bắt đầu từ đó. Điều bất ngờ là tấm vé này đã đưa anh gặp được người yêu cũ và dính líu vào một âm mưu nguy hiểm của Lực lượng phòng vệ.
Chuyến tàu trong sương mù dày đặc được mô tả tinh tế, khiến bạn có cảm giác như đang đồng hành cùng nhân vật. Cùng với đó là những suy nghĩ lo lắng của cảnh sát trưởng Mitiô Ximauti về vụ án giết người đang lan rộng trong sương mù. Mỗi chi tiết nhỏ trong cuốn sách đều được viết cẩn thận và cuốn hút, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. “Tháng Tám Không Vua” chắc chắn sẽ là một trải nghiệm đọc hấp dẫn và đáng nhớ.Lái xe đã hơi quay người và đưa ra gói thuốc từ túi để đưa cho Ximauti. Lúc đó, trước mắt Ximauti bỗng xuất hiện một bóng đen khổng lồ. Khối sắt khổng lồ, từ trong màn sương, bay vụt đến và cản đường của họ.
– Cẩn thận! – Mặc cho tiếng phanh đã kêu rền trước khi Ximauti kịp kêu lên.
Trong dải ánh sáng của hai chiếc đèn pha, một khối đen lao tới, mạnh mẽ đặt áp lên chiếc xe tuần tra cảnh sát. Ximauti rùng mình toàn thân. Ngay bên cạnh, một dải sáng chói lọi qua, và ngay lập tức, tiếng rú của động cơ đập vào tai.
– Đã qua rồi! Chỉ cần một phần nữa là… – Với cảm giác nhẹ nhõm, cảm giác máu nóng bùng cháy lên mặt của Ximauti.
Quay đầu lại, anh chỉ kịp nhận ra thùng xe của một chiếc xe tải cực kỳ lớn. Với tiếng gầm đinh tai, nó lao vụt qua và biến mất trong màn sương tối.
– Đuổi theo! – Ximauti đập tay lên vai Muracami, ra lệnh. – Nhanh lên!
– Dạ vâng! – Sau lúc lưỡng lự một chút, viên cảnh sát trẻ trả lời. Cuộc va chạm với chiếc xe tải điên rồ đó đã làm anh mất đi sự bình tĩnh.
– Nhanh lên! – Ximauti la lên. Lúc này tất cả sự nghi ngờ của anh đều tập trung vào chiếc xe to lớn chỉ vừa chạy qua. Điều này dường như là một linh cảm sinh ra từ kinh nghiệm mười năm trong nghề điều tra.
– Đám vô lễ ấy! – Cuối cùng Muracami đã bình tĩnh trở lại. Anh bật máy, quay gấp tay lái và đẩy xe đi với tốc độ.
Ximauti không còn nhìn thấy đồng đội của mình nữa. Bất kỳ biểu hiện trên khuôn mặt của Muracami – người đang đẩy hết ga – đều thể hiện sự tập trung căng thẳng. Tiếng còi kéo dài. Mỗi khi ánh đèn xe ngược chiều xuất hiện và lớn lên, Ximauti cảm thấy mồ hôi ướt đẫm trên đôi tay mình vì sợ hãi.
– Chiếc xe kì quái, – Muracami nhìn chăm chú về phía trước, nhận định. – Dường như một bên đèn pha bị hỏng.
Ximauti hiểu ra từ lời nói của Muracami. Chiếc xe tải nặng với đèn pha bên kia vỡ bay trên con đường mờ sương dày, với một tốc độ mà có lẽ chỉ những kẻ điên mới dám. Không thể xác định rõ, nhưng chắc chắn đó phải là khoảng 70-80 km một giờ. Bám theo đêm tối, không hề chọn đường. Liệu tay lái sau có muốn tự tử không nhỉ? “Không biết nó chuẩn bị đến đâu?” – Ximauti tự vấn, cố gắng nhìn rõ hơn trong bóng tối. “Đến Morioka, Sendai hay Tokyo?”.
Bất thình lình, trước mũi Ximauti, phần thân sau của chiếc xe tải hiện ra. Lần gặp gỡ đầu tiên, Ximauti đã bị sốc đến mức ngoài khối thép, anh hoàn toàn không nhìn thấy gì. Bây giờ anh mới thấy rõ chiếc thùng xe vận tải có mui rất lớn màu bạc trắng. Chiếc xe moóc mười tấn kín kín nhưng núp khuất trong đêm.
Muracami hét lên to, ra lệnh người lái chiếc xe tải phải dừng lại. Nhưng nó vẫn gia tốc, rõ ràng là muốn trốn thoát.
– Nó đang cố trốn thoát, – Muracami nói với giọng khàn khàn và bấm mạnh chân ga thêm.
– Đuổi theo nhanh lên! – Ximauti nghiến răng chặt. Ý niệm về sự nguy hiểm trong cuộc đuổi bắt trong đêm tối không khiến anh lo sợ.
Đuổi kịp! Đuổi kịp lũ chạy trốn! Sự lôi cuốn say mê săn đuổi đã tràn ngập Ximauti, lây lan sang cả Muracami ngồi bên cạnh, sau tay lái.
Động cơ rú mạnh, chiếc xe rung lên dưới dòng không khí xô trước mặt. Thậm chí cả sương mù cũng bắt đầu tan ra, để lộ dãy sơn trắng giữa những dải đường. Chiếc xe tải phía trước zigzag, từ bên này sang bên kia trên nửa đường rộng, cố gắng ngăn không cho những người đuổi theo vượt lên. Đúng là một phong cách đậm chất Tokyo.
Muracami cúi người về phía trước, chờ thời điểm thuận lợi. Cần phải chắc chắn rằng không có xe ngược chiều phía trước, và lúc đó mới có thể vượt lên chiếc xe tải, vượt qua.
Nhưng phân biệt những chiếc xe ngược chiều trong bóng tối dày đặc này không hề dễ dàng, đặc biệt khi phía trước lại có một đoàn xe lớn luồn sáng phải và trái để đào tạo cách ngăn không cho những người đuổi theo vượt lên.
– Đợi chút thôi, – Muracami nói thì thầm và đột nhiên đẩy cực tay lái sang phải.
Ximauti bị hất văng nghiêng sang một bên, dải sơn trắng giữa đường lộ mang lại.Cuốn sách này mang đến một trải nghiệm đầy kịch tính và hấp dẫn với những tình tiết gay cấn, đầy thách thức. Tác giả đã khéo léo xây dựng câu chuyện, từng chi tiết đều khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Cảm giác căng thẳng và kích động lan tỏa từ từ qua từng trang.
Cốt truyện xoay quanh cuộc đối đầu giữa các nhân vật, với những màn truy đuổi nghẹt thở và những bất ngờ đầy kịch tính. Những tình huống quen thuộc nhưng được tác giả đổi mới và phần hóa, tạo nên sức hút đặc biệt cho tác phẩm.
Kể từ những trang đầu tiên, bạn sẽ bị cuốn hút vào thế giới đen tối của tội phạm và cảnh sát. Điều này khiến cuốn sách trở nên khó lòng bỏ qua. Với lối viết hấp dẫn và sắc bén, tác giả đã tạo nên một câu chuyện đầy mê hoặc, khiến người đọc muốn khám phá mãi cho đến trang cuối cùng.Hết sức cố gắng và đau khổ, anh chàng cuối cùng cũng quay đầu và nằm phủ xuống đất. Ximauti nhìn theo chiếc xe chìm dần trong sương mù, cố gắng đoán hướng đi của nó. Chiếc xe tải vận chuyển lướt qua trạm kiểm tra của cảnh sát, xoay sang bên phải vượt qua rào cản đường. Đột nhiên, một chiếc xe tải khác lao tới từ hướng ngược lại. Ngọn lửa khổng lồ bùng lên, xé tan màn sương dày đặc. Chất đãng hàng trên chiếc xe tải vận chuyển đã phát nổ.
“Chúng chở những gì vậy nhỉ?” – Ximauti vật lý cố gắng để hiểu, nhưng bóng tối bao trùm đôi mắt anh.
Với sức mạnh cuối cùng từ ý chí, Ximauti cố gắng nâng đầu lên nhìn xung quanh. Ý thức của anh dần mờ nhạt trên bờ vực của sự sống. Anh cảm thấy như mưa vũ khí đang rơi xuống con đường nhựa – đó là vũ khí trong thùng xe bị nổ lên: súng trường, súng máy M.1, súng phóng lựu M79.
“Một cơn điên nào đây!” – Ximauti rên rỉ.
Sương mù trên đường quốc lộ số Bốn dần trở nên đặc hơn.
Mời các bạn thưởng thức tác phẩm “Tháng Tám Không Vua” của tác giả Kiutzo Kobayasi.