Giới thiệu:
Nhân vậtNam chính Lục Bách Nghiêu
Ngoại hình: Chuẩn soái ca, cao 1m86.
Nghề nghiệp: Đại boss – có nhà có xe có việc có tiền ^^
Tính cách: Độc mồm độc miệng lực sát thương cực cao. Tính “nhây” không ai bằng, “lầy” cũng vô đối.
Sở trường: Giả điên cấp độ 1, ăn vạ cấp độ 2, vô lại cấp độ 3
Thích nữ chính muốn chết nhưng lại hay giả vờ, “thả thính” khắp nơi mà chỉ sợ người ta không biết. Thiếu điều muốn đóng dấu lên cơ thể để chứng minh mình thuộc quyền “chính chủ” nữ chính luôn :v :v
Nữ chính Hạ Cận
Ngoại hình: Dễ thương, ưa nhìn
Nghề nghiệp: Nhân viên nhỏ – thấp cổ bé họng. Đang là món hàng tồn kho mẹ cô muốn bán đi càng nhanh càng tốt.
Tính cách: Bên ngoài trong sáng – bên trong đen tối. Với người lạ thì đúng chuẩn đoan trang, với nam chính thì đúng kiểu lưu manh, thô lỗ, nóng tính hết biết
Sở trường: Mắng chửi người và chạy nước rút cực nhanh khi có biến
Ghét nam chính muốn chết nhưng cứ bị bám dính gây hết rắc rối này đến rắc rối khác. VÌ tên này mà bỏ lỡ biết bao cơ hội gặp gỡ người tốt. Bản chất bên trong toàn bộ đều bị bộc lộ ra hết :v :vNội dung cơ bản:
Là quá trình nam chính theo đuổi và muốn bắt nữ chính về nhà với mình. Luôn lo sợ cô sẽ trèo tường đi theo người khác. Cách yêu thương đúng kiểu “oan gia”, không cãi nhau, không oánh lộn là không vui :v :vNội dung chi tiết:
Nam chính Bách Nghiêu thầm thương trộm nhớ nữ chính Hạ Cận đã lâu. Thích lắm yêu lắm mà thể hiện thế nào không biết bị người ta cho vô danh sách đen luôn. Thấy anh là cô chạy trốn và tránh xa nhanh như cơn gió. Boss nhà ta ức lắm, đường đường là thái tử mà bị bơ đẹp thế này ư? Có muốn chạy cũng không thoát đâu.
Thế là lần gặp đầu tiên sau mấy năm xa cách anh cưỡng hôn cô, còn nói “Thế nào? Có thích lễ ra mắt của tôi không?” (*). Nghe nghẹn nghẹn 🙂
Sau đó, cô đi xem mắt đúng ngay anh chàng năm xưa mình thầm mến. Đang vui mừng chưa kịp thì gặp ôn thần Bách Nghiêu đến “phá đám”. Đúng là PHÁ ĐÁM luôn mn ạ.
Ai đời người ta đang xem mắt nói chuyện mà tên này chen vô ngồi chung không nói, còn nhiều chuyện xen ngang cướp lời. Hạ Cận đang giả trang hiền lành cũng bị chọc giận đến bùng cháy. Đuổi không đi, mắng không lại, cô tức muốn xịt khói. Đúng là âm hồn không tan ????????
Rồi vì để huỷ diệt cuộc hẹn này của cô mà anh còn dám đốt cả phòng bếp người ta. Kết quả như nguyện nhưng anh bị khói hun cho đen mặt và được cảnh sát đến tóm về đồn. Cạn lời thanh niên này.
Tóm lại nếu cô còn đi xem mắt thì anh còn tiếp tục phá. Cô muốn hẹn hò anh cho tăng ca. Cô muốn đính hôn anh cho vị hôn phu cô nhập viện chơi. Cuối cùng anh dùng thêm chút thủ đoạn cũng lừa cô về được. Nhưng mà, nếu chuyện bị lộ thì anh đúng thảm luôn nhé. Cùng xem thử anh sẽ phải làm thế nào để tránh “bão” của nữ chính nghen ^^Tổng kết:
Truyện có nội dung nhẹ nhàng, hài hước vô cùng nhất là những phân đoạn đối thoại đấu võ mồm của nam nữ chính. Đảm bảo cười té ghế 🙂 Văn phong tác giả thú vị thu hút. Truyện mỗi chương cực ngắn rất thích hợp cho mn đọc giải trí xả hơi trong những ngày giáp tết bận rộn này đó nha.
Trích dẫn oan gia cãi nhau sau khi nam chính đốt quán nhà người ta:
“Lục Bách Nghiêu, kẻ chuyên gây họa này!”
“Hạ Cận kia, cô dám nói chuyện này không liên quan gì tới cô không?” “Tay cầm dao thái chém dây điện, không phải là ý tưởng của cô à? Thật không ngờ, ông đây anh minh một đời, vậy mà cũng đi chém dây điện cho tóe lửa.”
“Sao tôi biết anh sẽ đi làm thật?”
“Newton đã từng nói, chân lý là biển rộng, khiến cho ta không thể nhận ra sự thật nằm ngay trước mắt, mặc ta đi tìm kiếm.”
“Có lẽ anh nên đợi ở dưới cây táo, có quả nào nó rớt xuống đập vào đầu thì khỏi phải tìm!”
“Đề nghị này là cô nói, nhớ đấy nhé, cô có thể coi là chủ mưu, tôi là tòng phạm thôi. Thật ngại quá, nếu sau này cảnhKhi đến nhà hàng Thịnh Thế, tôi không thể không bị ấn tượng bởi không gian lộng lẫy trước mắt đầy đủ vẻ đáng sợ!
Các đóa hoa xinh đẹp từ công ty đều tụ tập đầy đủ, dường như mấy ông lớn hôm nay đến không phải chuyện đơn giản. Tiến lại gần Đồng Yến và khẽ thăm dò: “Mọi người đến đây để tiếp khách của vị đại gia nào vậy?”
Sáng nay, trước khi tan làm, lãnh đạo đã yêu cầu chúng tôi tiếp khách. Sau giờ làm, mọi người về thay đồ, sửa soạn rồi tập trung tại nhà hàng Thịnh Thế. Cảm giác như đang chuẩn bị tiếp đón quý phu nhân tại cung điện!
Ban đầu tưởng chỉ mấy người từ phòng của tôi, nhưng nhìn qua thì thấy cả nhóm đóa hoa từ các phòng khác. Wow, hôm nay chắc phải tiếp “Thái tử gia” đấy!
Nghe Đồng Yến “chuyên úp mở”, tôi mới biết đến nguyên nhân vụ việc.
Công ty đã bị tập đoàn lớn thu mua, ba lãnh đạo đã được phái xuống để thảo luận về việc sáp nhập. Tập trung tại đây để hỗ trợ quá trình này.
Với lãnh đạo của tập đoàn, họ có thể coi như là tổ tông hoặc đại gia. Có vẻ tuổi tác của các ông cũng không còn trẻ.
Mặc dù lệnh cấm rượu bia không ngừng, nhưng việc mời khách ăn cơm không ngừng. Phải chú ý việc ăn uống vì “Người là sắt, cơm là thép”, ăn cơm có thể coi như một nghệ thuật ở Trung Quốc!
Nhớ qua, tôi đã dồn hết sức lực vào công việc này. Thế nên, tôi không muốn trở thành tiếp viên nữ, phục vụ, nói chuyện, và còn phải cười nữa!
Ai cũng thấy thức ăn ở buổi tiệc lạc thường nhiều dầu mỡ, nên thường là ăn vài miếng rồi uống; chưa uống được mấy hớp đã phải nói chuyện tán gẫu…
Đến hôm nay, những người đến không chỉ là quan, mà còn là các đại thần từ tập đoàn lớn. Tôi đi cùng quản lý, vui vẻ bước theo sau.
Cửa kính mở ra, ba người đàn ông cao lớn bước vào. Người dẫn đầu có dáng vẻ mạnh mẽ, đôi mắt sáng như hoa đào, giống như “vị công tử được sinh ra trong thời đại loạn lạc”.
Tôi ngạc nhiên nhìn họ, toàn thân cứng đờ như bị phép thuật khống chế, không thể di chuyển.
Hãy thưởng thức Thanh Mai Muốn Trèo Tường của Lạc Mặc Thiển Thiển Slivia!