Đây là một câu chuyện đầy cảm xúc và đằng sau mỗi trang sách, là những khám phá sâu lắng về tình yêu, sự hy sinh và hiểu biết về bản thân. Nhân vật A Bạch và Thư Lê với một tình yêu không thể và những khúc quay lưng lẫy, chắc chắn sẽ làm bạn tan chảy từng trang sách. Cùng đắm chìm vào thế giới huyền bí và đầy bất ngờ của “Thập Niên Hoa Hạ Miên” để tận hưởng những cung bậc cảm xúc đong đầy trên từng dòng chữ.Mạng đã trả được, nàng nợ tình yêu của ta, ta từ bỏ.” Hắn nợ mạng trả mạng cho nàng, thế còn tim của nàng hắn có trả được không? Thư Lê mất. Tĩnh Uyên lặng lẽ bỏ đi. Nàng biết bọn họ sẽ không bao giờ trở lại.
Hoa lê trong tiểu viện đã tàn hết, không còn một đóa. Bàn thạch vẫn đó, trà hoa vẫn còn, ngay cả y phục mới may vẫn ở đó. Cảnh còn người mất, A Bạch tìm thấy hũ xương được chôn dưới gốc lê héo rũ. Hóa ra mười năm nay hắn vẫn ngủ ở đấy, chưa từng rời đi. Mơ hồ nàng như trông thấy cảnh năm nào. “Thư Lê à, ngươi cưới ta đi, như vậy ta mới có thể danh chính ngôn thuận dùng vàng bạc của ngươi, không cần lo ăn lo mặc, ta làm mắt của ngươi, thay ngươi nhìn sông nước, xem mặt trời, hai ta cứ như vậy lặng lẽ già đi… Nếu một năm nào đó, người mà ngươi chờ trở lại, ta nhất định sẽ cầm chổi quét nàng ra, khinh bỉ nói với nàng, bây giờ người mù là của ta, ngươi tới chậm rồi.” Lúc đó, Thư Lê cười như gió xuân ấm áp: “Ngươi thành thân cũng ngang ngược vậy sao?” Nàng liền túm chặt lấy tay áo hắn, ánh mắt sáng lấp lánh: “Ngươi đồ…