Tiết Tử Dạ – Cuốn tiểu thuyết mà bạn không thể bỏ qua! Câu chuyện xoay quanh bốn nhân vật chính: Tiết Tử Dạ, Diệu Phong, Hoắc Triển Bạch và Đồng, với trung tâm là 7 đêm tuyết rơi dữ dội. Những sự kiện phức tạp và nội tâm đặc biệt trong 7 đêm này sẽ chắn chắn khiến bạn không thể rời mắt… Đọc lại lần 2, lần 3, bạn vẫn sẽ không thể không đầy cảm xúc từ khoảnh khắc Diệu Phong và Tiết Tử Dạ gặp nhau ở Dược Sư Cốc lần đầu tiên.
Bàn luận về Hoắc Triển Bạch, anh chàng này thực sự không khiến tôi thích lắm. Nhược nhược, si tình, thiếu chí kiến, không mạnh mẽ hay oai hùng chút nào. Mặc dù yêu sâu đậm Thu Thủy Âm, nhưng không thể cưới, chỉ biết nhìn nàng kết hôn và sinh con với người khác. Liệu việc tìm kiếm dược liệu để cứu con gái của nàng với người khác sau 8 năm vất vả có thể gạt đi sự oan hận của Thu Thủy Âm? Ước mơ rút lui khỏi giang hồ của Hoắc Triển Bạch cũng không thành hiện thực. Nhân vật này thật sự đáng thương, thiếu sức sống và kiên trì.
Còn Tiết Tử Dạ – chủ nhân của Dược Sư Cốc, với quá khứ đầy bi kịch. Mẹ cô bị ngược đãi đến chết từ khi cô còn bé. Sau những biến cố, cô và Tuyết Hoài rơi xuống dòng sông băng, nơi tình yêu đầu đời của cô cũng kết thúc tragic. Một khi bị cứu thoát, cô không thể rời khỏi Dược Sư Cốc vì cảm thấy chỉ cần bước ra ngoài cô sẽ chết. Mỗi đêm, cô vẫn gặm nhấm trong nỗi đau quá khứ, nhưng vẫn kiên cường cứu người khác. Sự hy vọng cuối cùng của cô là hồi sinh Tuyết Hoài sau 12 năm. Cô luôn chỉ gói gọn mình trong ước mơ không thể thực hiện.
Với sự xuất hiện của Diệu Phong, một nhân vật đầy trung thành, Tiết Tử Dạ cảm thấy động lòng. Sự hy sinh của Phong để mời cô lên chữa trị cho Giáo vương thật sự đáng ngưỡng mộ. Liệu tình cảm giữa họ sẽ tiếp tục phát triển như thế nào? Còn rất nhiều bất ngờ và cung bậc cảm xúc khác mà bạn sẽ phải khám phá khi đọc cuốn này!Dục Xuân Phong với sự khéo léo liên tục đẩy khí nóng vào trong cơ thể mặc dù có khả năng hao tốn nhiều sinh lực. Việc chăm sóc cẩn thận, đến từng chi tiết như điểm tâm, rượu để khắc chế hàn độc trong người cô Phong đã phải áp dụng nội công để tạo ra sự ấm lên. Phong đã đối mặt một mình với đám thuộc hạ của Đồng, và khi cô giả vờ ngất xỉu, Phong đã mạo hiểm truyền Dục Xuân Phong cho cô trong tình thế nguy hiểm, và chỉ khi đó cô mới có khả năng giết chết Phi Thiên để cứu Phong. Khi cảm nhận hơi thở trôi dạt vì thấy nụ cười mê hoặc hiện lên trên gương mặt hào hoa kia, không biết từ khi nào, đã mất! Phong… Phong đang trải qua điều gì đây?
Phong – một sát thủ lạnh lùng, cô độc, trong tâm trí chỉ có mình Vương Giáo, bàng quan với tất cả những gì xảy ra bên ngoài. Mặc dù biết rằng hắn nuôi dưỡng mình bằng độc, nhưng Phong vẫn kiên trì trung thành. Điều này giúp Phong tiếp tục luyện Dục Xuân Phong. Nhưng từ bao giờ, tưởng như tâm hồn nổi lên sóng nước, Dục Xuân Phong bắt đầu trở nên bất ổn. Vì sao, bởi Tiết Tử Dạ dần đánh thức con người mang tên Nhã Di bên trong Phong. Tiết Tử Dạ lạnh lẽo đến mức hôn mê bất tỉnh, môi tím, bàn tay cứng đơ vì đã che tấm áo choàng cho Phong. Trong trái tim Diệu Phong, một cảm giác sợ hãi chưa từng trải qua từng dậy lên – cảm giác chưa từng có kể từ khi anh bước vào Đại Quang Minh cung mười mấy năm trước. Anh sợ rằng cô biết sự thật sẽ khiến cô hận anh như thế nào? Nhưng việc cô xuất hiện đã khiến anh nhớ lại nỗi đau như đang bị thiêu đốt và sự tra tấn như muốn xé nát con tim làm hai.
Trong suốt bao nhiêu năm, anh luôn yên bình và an lòng, chưa một lần lắc đầu dù chỉ là một chút. Nhưng… tại sao vào thời điểm này, trong lòng lại nảy lên một nỗi đau sâu kín đáo như vậy? Anh… anh có phải đang hối hận? Anh hối hận vì đôi tay đã nhuộm máu bao nhiêu người, hối hận vì đã làm tổn thương người con gái trước mắt? Hối hận vì ngày xưa nếu nhẹ tay một chút thôi, có lẽ Tuyết Hoài và Tiết Tử Dã đã sống cuộc sống bình yên, ngắm Bắc Cực tỏa sáng như trong giấc mơ…
Lần đầu tiên trong cuộc đời, Phong phản đối mệnh lệnh của Vương Giáo, lần đầu tiên anh cúi đầu xin hắn tha cho Tiết Tử Dạ, vì cô mà phải chịu đựng những trượng đao giáng xuống lưng. Lần đầu tiên, nụ cười mười mấy năm như một đã biến mất, cả vẻ thản nhiên hờ hững của mười mấy năm cũng tan biến. Trong mắt Phong, không chỉ còn lòng tin kiên định, trung thành với việc chém giết nữa – thanh kiếm vô tư vô tâm này… cuối cùng cũng đã gãy vụn!
Sau khi Diệu Thủy tiết lộ sự thật cho Tiết Tử Dạ và cả việc Phong đã tham gia vào vụ thảm sát đó ngày xưa, cô vẫn quỳ xuống xin Vương Giáo tha cho Phong. Trước khi Diệu Phong kịp suy nghĩ, mọi chuyện diễn ra quá nhanh, anh không thể ngờ rằng bản thân mình sẽ chống lại Vương Giáo để giữ cho Tiết Tử Dạ được sống. Ngay cả khi cô gọi tên Nhã Di, anh cảm thấy xót xa, đau đớn khi anh bảo vệ chị gái của mình, Diệu Thủy, khỏi cú đánh của Giáo Vương. Anh cố gắng đẩy tất cả những viên thuốc vào miệng để cứu anh lần này.
Còn Phong, anh bàng hoàng nhận ra sự thật, khi nghe Diệu Thủy chế giễu: “Thật không ngờ, Phong – có vẻ ngoài Vương Giáo, ngươi còn có khả năng yêu thêm một ai khác”. Đúng vậy, Phong đã yêu Tiết Tử Dạ. Nỗi đau xé nát tâm can bắt đầu rối ren lên, muốn nghiền nát trái tim anh thành bùn lạc khi anh nhận ra rằng khí huyết của cô không còn lưu thông bình thường. Nụ cười của Tiết Tử Dạ phai nhạt dần, hơi thở yếu ớt, còn anh thì chỉ biết đứng bên cạnh mặc kệ, lòng đau như bị cắt.
Lúc giọt nước mắt đầu tiên rơi, cuối cùng anh cũng cất tiếng hét giữa cơn bão tuyết dày cộp. Nỗi đau nhiều năm tràn ngập từ đáy lòng, tàn nhẫn xé nát con tim đã chết, cuối cùng anh không còn cần phải kiềm chế bản thân nữa, để cho nỗi đau và sự phẫn nộ chi phối mình.
Phong không còn suy nghĩ được gì nữa…Phản ánh của Sweetiesandrose:
Trong 1 tháng qua, tôi lại đắm chìm trong tiểu thuyết Trung Quốc. Dường như tôi ngày càng khó lòng thoát khỏi sức cuốn hút của chúng :D. Tôi bỏ qua Yahoo Messenger, bỏ qua Facebook, lạnh lùng với mọi thứ xung quanh. Đi làm về, ăn cơm xong, rồi trèo lên giường ôm cuốn sách hoặc Kindle để đọc truyện đến khuya, sau đó mới đi ngủ. Tôi thử hết mọi thể loại từ thần tiên, ngôn tình, cổ đại, xuyên không… miễn là truyện nào có câu chuyện tình yêu hấp dẫn, kết thúc vui vẻ hoặc buồn đều okay. Chớp, chỉ còn vài ít thời gian rảnh rỗi để thưởng thức đam mê của mình như vậy thôi, nên phải tận hưởng thật kỹ.
Tôi không thường xuyên viết review về toàn bộ câu chuyện, chỉ tập trung vào việc review về các nhân vật hoặc cặp đôi mà tôi yêu thích. Và hầu hết những nhân vật mà tôi ưa thích thì đều trái với sở thích của đa số mọi người. Gần đây, tôi thích Ngọc Tự Hàn, Dung Viên, Mộ Ngôn… Hôm nay đọc xong “Thất Dạ Tuyết”, thì lại đi ngược lại đa phần mọi người, tôi thích Diệu Phong chứ không thích Hoắc Triển Bạch.
“Thất Dạ Tuyết – 7 đêm tuyết” là tác phẩm của Thương Nguyệt. Tác giả này dường như đang trở nên nổi tiếng tại Trung Quốc khi được so sánh với Kim Dung về văn chương võ hiệp. Tuy nhiên, truyện của Thương Nguyệt chỉ mượn bối cảnh võ hiệp, cuộc chiến giữa các phái võ để đưa vào đó những câu chuyện về tình yêu, tình huynh đệ, lòng nghĩa sâu sắc và nhân văn, trong khi yếu tố võ hiệp chỉ là một phần nhỏ, không xuất hiện nhiều trong truyện.
Cốt truyện rất đơn giản, chỉ có 4 nhân vật chính là Tiết Tử Dạ, Diệu Phong, Hoắc Triển Bạch, Đồng và trọng tâm là 7 đêm tuyết rơi dữ dội. Tuy nhiên, những sự kiện, xung đột tâm lý trong 7 đêm đó lại không hề đơn giản…. Và điều lưu lại trong tôi chỉ là đêm tuyết cuối cùng, khi Diệu Phong với thân xác trần gian chịu đựng cực hạn, ôm Tiết Tử Dạ chạy như bay trên cánh đồng tuyết. Đọc lại truyện lần 2, lần 3 tôi chỉ đọc từ khi Diệu Phong đến cầu nguyện ở Dược Sư Cốc, khi gặp Tiết Tử Dạ mà thôi.
Thật tâm tôi không thích Hoắc Triển Bạch một chút nào. Hắn luôn yếu đuối, si tình, thiếu chí kiến, không mạnh mẽ và oai phong, như một cô gái trẻ vậy. Yêu sâu đậm Thu Thủy Âm nhưng không thể cưới, chỉ trầm trồ nhìn nàng đi lấy chồng và sinh con với người khác. Để rồi hao hết sức lực suốt 8 năm đi tìm thuốc chữa cho đứa con của nàng với người khác chỉ vì muốn đền bù? Nhưng Thu Thủy Âm vẫn oán hận hắn. Hắn luôn là người đếnChuyến dạo này mình có xem giới thiệu về cuốn sách “Tiết Tử Dạ” rất chất lượng đấy. Cuốn này kể về cuộc đời của nhân vật chính là Tiết Tử Dạ, một cô gái trong gia đình thái y, đầy bi kịch và âm mưu. Từ những nỗi đau thương của quá khứ, cô luôn kiên cường và tận tâm với nghề y của mình, giúp đỡ và chữa trị cho những người khác.
Mình thấy câu chuyện hoàn toàn không nhàm chán, với những tình tiết đầy xúc cảm và phức tạp, như mối tình đầu của Tiết Tử Dạ với Tuyết Hoài, hoặc sự hi sinh của Diệu Phong vì cô. Con số tiền vàng khổng lồ cô kiếm được từ việc cứu người cũng thật đáng ngưỡng mộ.
Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện lãng mạn mà còn chứa đựng nhiều tình tiết gay cấn, liệu có lượng lớn thuốc giải được sử dụng để bảo vệ những người thân quanh Tiết Tử Dạ. Không chỉ vậy, những tương tác giữa các nhân vật cũng rất sâu sắc và cảm động. Không biết bạn đã đọc sách này chưa, nhưng mình rất khuyên bạn nên cầm sách trên tay và khám phá câu chuyện tuyệt vời này đấy!Truyện “Cửu Dạ hồ luyến” đầy bi thương và xúc động, với những biến cố gay cấn khiến lòng người thổn thức. Phong, một nhân vật đời thường, đối diện với những quyết định đầy rẫng rác và hối hận. Truyện nảy lên nỗi lo lắng, nỗi sợ hãi và đau khổ, khiến Phong và bạn đọc cảm thấy gần gũi và thiết tha hơn với câu chuyện. Một câu chuyện cay đắng nhưng cũng ấm áp, đáng để đọc và trải nghiệm.Yêu Phong là một cuốn tiểu thuyết đầy cảm xúc với câu chuyện kịch tính và sâu lắng về tình yêu và hy sinh. Câu hỏi “Tại sao?” không ngừng được Y tự hỏi sau khi mọi thứ kết thúc không ngờ. Phong, một nhân vật chính của câu chuyện, trải qua những cảm xúc mãnh liệt và gai góc. Tiết Tử Dạ, một nhân vật khác, gợi mở sự thay đổi trong lòng Phong. Tác giả đã tạo ra một thế giới đầy màu sắc và cuốn hút. Đọc Yêu Phong, bạn sẽ được trải nghiệm một cảm xúc mới lạ và đầy sự sâu lắng.