Cuốn sách này kể về câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn giữa Ôn Viễn và Ôn Hành Chi. Một nụ hôn đã kết nối họ và hứa hẹn mãi mãi.
Tác giả đã tạo nên một thế giới đầy màu sắc, từ những ngày hè oi bức đến những chuyến xe sang trọng đưa đón. Mỗi chi tiết đều được viết tỉ mỉ, khiến người đọc như đang sống trong trang sách.
Ôn Viễn đầy nghị lực và ôn hòa, luôn biết cách giải quyết mọi tình huống. Những mẩu chuyện nhỏ như việc bị cô giáo gọi trước phụ huynh hay những buổi chiều ấm áp đều tạo nên nét độc đáo cho nhân vật này.
“Thời Gian Chỉ Dừng Lại Vì Em” không chỉ là một câu chuyện tình yêu đẹp, mà còn là bài học về sự kiên trì, nhẫn nại và tình yêu thương. Đọc sách này, bạn sẽ bị cuốn hút ngay từ trang đầu tiên!Khi nhìn vào gia đình họ Ôn, không thể không ngưỡng mộ sự thành công lừng lẫy của thế hệ trước đó. Trong sân, bà Kiều Vũ Phân đang tươi tắn chăm sóc hoa, vui mừng khi thấy hai người cùng bước vào sân. “Hành Chi đó à, chú đưa Viễn Viễn về sao?” – Bà hỏi. Ôn Viễn, với quai cặp sách, qua vườn vào nhà, luôn biết cư xử rất hiền lành trước mẹ.
Ôn Hành Chi đáp, lặng lẽ nhìn Viễn vào nhà, “Không sao.” Nhưng ngay khi Viễn bước vào nhà, gặp Ôn Kỳ đang đọc sách trên sofa, cô đã cảm thấy đau đầu. Đương nhiên, Ôn Kỳ, với nụ cười mỉa mai, “Lại nhờ chú đón về à, gây chuyện rồi đúng không?” Viễn giận dữ nhưng vẫn giữ phong cách, “Biết làm sao bây giờ, chú thương em mà.”
Chú Kỳ và cô Viễn, chẳng hề hòa hợp, nhưng may mắn là Viễn biết cách xử lý, không bao giờ tranh cãi với người đàn ông cay nghiệt, chỉ nghiêng đầu mỉn cười thôi. Qua đấu võ lời với Kỳ, Viễn vội chạy vào bếp tìm dì Thành.
Dì Thành, người giúp việc trong nhà, vẫn khỏe mạnh dù đã sáu mươi. Viễn hỏi, “Hôm nay có món ngon không ạ?” Dì Thành nhích mắt, “Chú về nhà ít lắm, hôm nay dì nấu những món chú thích.” Viễn thoáng nhìn qua cửa phòng bếp, thấy bóng dáng cao gầy của Hành Chi. Một người rất bận bịu, từng là Tổng giám đốc khu vực châu Á — Thái Bình Dương ở tuổi hai mươi bảy.
Ấn tượng đến Viễn không chỉ là thành tích vững vàng mà Hành Chi đạt được, mà còn là cách ông nội, Ôn Khác, thái độ khác biệt dành cho Hành Chi. Cô nhớ, có lúc ngoại ông Ôn Khác thể hiện sự tự hào với các thế hệ trong gia đình, luôn cho rằng không ai kém cỏi. Nhưng nếu ông biết đến sự “dị đặc” của Viễn, chắc hẳn ông sẽ phải suy nghĩ.
Viễn tự nhủ rằng, may mắn cô có người che chở, từ dì Thành trong nhà tới người ở trường. Người ta nói cô thông minh, với chiêu bài riêng để thoát khỏi rắc rối. Thậm chí, ngoài Hành Chi, không ai hiểu cô như vậy. Cũng chỉ anh có thể giúp cô dọn dẹp những phiền toái tại trường.
Nhìn nay, Viễn cảm thấy khó tin. Từ khi nào và làm thế nào mà cô đã tìm được một người luôn bảo vệ cô như vậy?
Đọc thêm trong cuốn sách “Thời Gian Chỉ Dừng Lại Vì Em” của tác giả Scotland Chiết Nhĩ Miêu.