Thư Linh Ký
Thể loại: Ngôn Tình, Dị Giới, Cổ Đại, Truyện Khác, Huyền Huyễn
Thông tin văn án:
Câu chuyện bắt đầu cách đây ba vạn năm, khi thần vật 《Nam Thành đồ thư quán》 xuống từ trời, từng bước của Doanh Châu là con đường của thi thư lễ nhạc.
Nghìn năm trước, mỗi cuốn sách đều sinh ra linh hồn, như 《Luận Ngữ》, 《Đường Thi》, 《Tống Từ》, 《Sơn Hải Kinh》 và 《Ngũ Niên Cao Khảo Tam Niên Mô Nghĩ》.
Cách đây nửa tháng, Cố Thất Tuyệt từ 《Đường Thi Tam Bách Thủ》 tỉnh dậy, sẵn sàng bắt đầu cuộc hành trình tìm 《Liêu Trai》tiểu tỷ tỷ. Mối tình xuyên thời gian và những cuộc phiêu lưu thú vị chờ đợi độc giả.
Được biên soạn bởi Luna Huang, độc giả sẽ được sướng sờ với một thế giới nơi cả quái vật, vũ khí và thậm chí cả hòn đá cũng đều bất ngờ có linh hồn.
Hãy cùng nhau khám phá thế giới mới lạ và hấp dẫn qua câu chuyện đặc sắc này, bạn nhé!Bia mộ bằng đá cao vút giữa bãi đất trống… “Bia mộ?” Nhạc Ngũ Âm ngạc nhiên, nhưng cuối cùng vẫn quyết định tiến lại gần đọc dòng chữ biêng biếng trên bề mặt. Với sự tự tin của một nhà khảo cổ, Nhạc Ngũ Âm khám phá nhiều chi tiết thú vị trên bia mộ này.
Đằng sau bia mộ, bức tranh thuỷ mặc sống động vẽ một nam thanh niên rũ rượi nghỉ ngơi. Cùng với bài thơ, tạo nên một không gian ẩn chứa bí ẩn và lãng mạn. “Cố Thất Tuyệt… điều gì đã xảy ra với anh ta?” Nhạc Ngũ Âm tò mò khám phá thêm và đúng lúc, cô chiêm ngưỡng khối tùng mặc quý hiếm cách đóng trong bia mộ.
Mặc dù gặp khó khăn với việc lấy được khối tùng mặc, Nhạc Ngũ Âm không từ bỏ và cuối cùng thành công. Sự hồi hộp và phấn khích hiện rõ trên gương mặt cô. “Cuối cùng, tớ đã có tiền để sửa chữa…” nhận được khối tùng mặc, cô rơi lệ vui mừng.
Nhưng chẳng bao lâu, bia mộ bất ngờ vỡ nứt, để lộ ra điều bí ẩn kinh hoàng bên trong. Sự huyền bí và căng thẳng dường như sẽ tiếp tục lan rộng từ đây.Trên đỉnh cao, một cơn lực lượng vô hình dường như đang tạo ra những đợt sóng lớn cuốn trôi mạnh mẽ, đưa Nhạc Ngũ Âm bay ra xa. Lúc này, khắp núi xương trắng khô rung động, ma trơi thảm lục phảng phất bị lực lượng cổ quái nào đó hấp dẫn, như nước lũ xông vào sơn cốc, cấp tốc xoay quanh trong hư không, tạo ra vô số câu thơ lân hỏa bay lượn xoay quanh —— “Xuân miên bất giác hiểu, xử xử văn đề điều. . .” “Khuyến quân canh tẫn nhất bôi tửu, thiên hạ thùy nhân bất thức quân. . .” “Quân bất kiến, Hoàng Hà chi thuỷ thiên thượng lai, bôn lưu đáo hải bất phục hồi. . .”
Như vậy, vô số câu thơ cấp tốc xoay quanh trên hư không, gây sợ hãi cực độ, một thân ảnh ngưng tự từ thanh quang chậm rãi từ bia mộ bay ra —— Ánh trăng mờ như dòng suối chiếu rọi, vô số câu thơ quang huy như chim bay xoay quanh, chậm rãi ngưng tụ thành hình nam nhân tuổi còn trẻ, với bộ cẩm bào trắng thuần, vẻ thanh bạch như tranh, bay nhẹ trong gió mát giữa núi thổi qua. . .
Vọng Thư Uyển đã yên bình một lúc, cuối cùng hắn nhấc nhẹ thanh hoa từ trản, uống một hớp trà long tỉnh ẩn chứa nhiều bí mật qua hàng ngàn năm, rồi nhìn chăm chú xung quanh. Lúc này, hắn cảm nhận được sự hiện diện của mình, vô số câu thơ lân hỏa bay lượn xung quanh, chiếu đến hư không minh ám lóng lánh.
“Ôi?” Nhạc Ngũ Âm giữ chặt tỳ bà, hơi đờ đẫn.
“Chính là ngươi, đã đánh thức ta à?” Thanh âm yếu ương truyền từ hư không.
“À?” Nhạc Ngũ Âm mở to mắt, đột ngột cảm thấy có vấn đề nghiêm trọng.
“Chính là ngươi, đã đánh thức ta à?” Nam nhân trẻ tuổi mặc cẩm bào trắng thuần như tuyết hỏi lần thứ hai.
“. . .Đúng, chắc là vậy.” Nhạc Ngũ Âm căng thẳng trả lời.
“Nếu vậy, hãy giúp ta một tay rút ta ra đi!” Đối phương thúc giục trang trọng.
“Rút?” Nhạc Ngũ Âm nhíu mày ngơ ngẩn.
“Có vấn đề à?” Nam nhân trẻ tuổi mặc cẩm bào trắng thuần như tuyết nói, “Ban đầu, khi ta chôn mình vào bia mộ, có chút kiên cố, nên. . . À, thì nó kẹt rồi!”
Ôi, đã nói rất kiêng nể, đã nói rất uy nghiêm, sao giờ lại mắc kẹt thế này? Nhạc Ngũ Âm còn chút hốt hoảng không kịp phản ứng, nhìn đối phương bị vô số lân hỏa của câu thơ bao quanh, vô tình bước về phía trước vài bước. . .
“Quỷ ơi! Quỷ ơi!” Đột nhiên nhặt lên tỳ bà ngọc thạch, không do dự quay đầu và bỏ chạy, nhưng hơi lảo đảo khiến nghe được tiếng kinh hô xa xăm của nàng —— (Luna: Ban đầu ôm tỳ bà, sao giờ lại nhặt lên???) “Quỷ ơi, quỷ ơi, quỷ học thức à!”
Cô đơn, cô đơn tột cùng. . .
Nam nhân trẻ tuổi mặc cẩm bào trắng bị kẹt trên bia mộ im lặng nhìn nàng chạy xa, rồi dần mất dần khỏi tầm nhìn.
Một khoảng thời gian sau, hắn không kìm được việc vuốt cằm, nhìn hướng Nhạc Ngũ Âm đã biến mất, cảm thấy lạnh nhạt vài giây —— “Hở hở, quên giới thiệu câu lời chớp mắt. . . Ta là Cố Thất Tuyệt, thất tuyệt trong thất ngôn tuyệt cú, đứng đầu Linh Thư cung, thư linh, có bệnh, vô địch, không thích rau thơm, chưa lập gia đình. . .”
–Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Tôi là một người yêu thơ Đường (nhưng chỉ có một số bài) và yêu thích Lý Bạch, vì vậy sau khi đọc văn án, ngay lập tức chuyển sang đọc từng chương, đây là lần đầu tiên tôi edit truyện chưa hoàn. Mong tác giả không để ngỏ.
Chỉ cần một chương, đã phát hiện cặp đôi này đều thuộc thể loại tự luyến, nhưng nhẹ nhàng, mạnh mẽ phù hợp với khẩu vị của tôi. Quan trọng hơn cả, họ quá mạnh mẽ nên không sợ bị đánh. *haha*
Hãy đọc “Thư Linh Ký” của Thiện Thủy, một cuốn sách hay!