Cuốn sách “Thuyết Tương Đối Hẹp và Rộng” của Albert Einstein là một tác phẩm khoa học đặc sắc, đã đưa ra một cách nhìn mới về vật lý vũ trụ và thay đổi suy nghĩ của con người về không-thời gian. Trong bài viết này, tôi xin tóm tắt nội dung chính của cuốn sách dưới góc nhìn của mình.
Thuyết tương đối hẹp được Einstein giới thiệu trong phần đầu tiên của cuốn sách. Theo đó, Einstein chỉ ra rằng tốc độ ánh sáng trong chân không là một hằng số cố định, không phụ thuộc vào chuyển động tương đối của quan sát viên. Điều này mâu thuẫn với cơ học Newton, trong đó tốc độ ánh sáng phụ thuộc vào chuyển động của nguồn phát sáng và quan sát viên. Để giải quyết mâu thuẫn này, Einstein đề xuất khái niệm không-thời gian mới, trong đó thời gian là một trục tương đối, phụ thuộc vào chuyển động của quan sát viên. Điều này dẫn đến công thức nổi tiếng E=mc2, chỉ ra rằng năng lượng và vật chất có thể chuyển đổi lẫn nhau.
Trong phần thứ hai, Einstein giới thiệu thuyết tương đối rộng, mở rộng khái niệm tương đối sang lĩnh vực hấp dẫn. Theo đó, Einstein cho rằng trường hấp dẫn không phải là lực hấp dẫn tác động lên vật thể từ xa, mà là kết quả của sự uốn cong không-thời gian do khối lượng của vật thể tạo nên. Điều này dẫn đến khái niệm không gian-thời gian uốn cong, trong đó khối lượng lớn làm uốn cong không-thời gian xung quanh nó, và quỹ đạo của các vật thể chuyển động trong không gian uốn cong đó.
Einstein đưa ra công thức toán học mô tả sự uốn cong không-thời gian do khối lượng gây ra, và chứng minh rằng công thức này hoàn toàn phù hợp với các quan sát thiên văn học. Điều này đánh dấu sự ra đời của thuyết tương đối rộng, lý thuyết vật lý mới mô tả hấp dẫn theo cách hiểu khác với cơ học Newton. Thuyết tương đối rộng đã thành công trong việc giải thích các hiện tượng như trình động của đường cong ánh sáng trong trường hấp dẫn, sự dịch chuyển đỏ thiên thể do hiệu ứng Doppler gây ra bởi trường hấp dẫn, và đã trở thành nền tảng cho vật lý thiên văn hiện đại.
Cuối cùng, Einstein đưa ra những suy luận triết học và khoa học sâu sắc từ thuyết tương đối của mình. Ông chỉ ra rằng, thời gian và không gian không phải là các đại lượng tuyệt đối mà phụ thuộc vào hệ quy chiếu quan sát. Không gian và thời gian cấu thành nên một không-thời gian liên tục uốn cong, và các sự kiện diễn ra trong đó tuân theo các định luật vật lý mới. Điều này hoàn toàn lật đổ quan điểm cổ điển về vũ trụ như một không gian tuyệt đối 3 chiều.
Tóm lại, cuốn sách “Thuyết Tương Đối Hẹp và Rộng” của Albert Einstein đã đưa ra một cách nhìn mới toàn diện về vũ trụ, thời gian, không gian và hấp dẫn, đánh dấu bước ngoặt lớn trong lịch sử vật lý hiện đại. Nó đã lật đổ quan điểm cổ điển và đặt nền móng cho sự phát triển của vật lý thiên văn, vật lý lý thuyết hiện đại
Mời các bạn đón đọc Thuyết Tương Đối Hẹp và Rộng của tác giả Albert Einstein.