Cuốn sách rất tuyệt vời, là một trong những tác phẩm #Mason tốt nhất mà tôi từng đọc. Tình tiết hấp dẫn, cuốn hút, và cái kết…phải nói là tuyệt vời – Mỳ tép số 1 Việt Nam!
Theo GUINNESS, sách đã ghi lại những kỷ lục thế giới, Erle Stanley Gardner được công nhận là tác giả bán chạy nhất mọi thời đại.
Erle Stanley Gardner đã sáng tạo ra hơn 150 tác phẩm trinh thám đáng tin cậy, đáng giá và phù hợp với thời đại.
Erle Stanley Gardner, người đã tạo ra những nhân vật huyền thoại như luật sư Perry Mason, cô thư ký tài năng Della Street và thám tử xuất sắc Paul Drake.
Erle Stanley Gardner, là tác giả duy nhất có sách bán chạy hơn cả bốn tác giả nổi tiếng khác bao gồm: Agathe Chistie, Harold Robbins, Barbara Cartland và Louis L’amour.
Một số tác phẩm của ông đã được phát hành tại Việt Nam:
1. Móng vuốt bọc nhung (Đôi tất nhung) [Perry Mason #1 – The Case of the Velvet Claws] (1933)
2. Cháu gái người mộng du [Perry Mason #8 – The Case of the Sleepwalker’s Niece] (1936)
3. Vị giám mục nói lắp [Perry Mason #9 – The Case of the Stuttering Bishop] (1936)
4. Kẻ hùn vốn [Perry Mason #17 – The Case of the Silent Partner] (1940)
5. Con vịt chết chìm (Mười tám năm sau) [Perry Mason #20 – The Case of the Drowning Duck (Le Canard Qui Se Noie)] (1942)
6. Cô gái có vết bầm trên mặt [Perry Mason #25 – The Case of the Black-Eyed Blonde (La Blonde au Coquard)] (1944)
7. Lá thư buộc tội [Perry Mason # 44 – The Case of the Runaway Corpse] (1954)
8. Viên đạn thứ hai [Perry Mason #45 – The Case of the Restless Redhead] (1954)
9. Con mồi táo bạo [Perry Mason #54 – The Case of the Daring Decoy] (1957)
10. Kẻ mạo danh [Perry Mason #64 – The Case of the Spurious Spinster] (1961)
11. Người đàn bà đáng ngờ [Perry Mason #69 – The Case of the Mischievous Doll] (1963)
12. Vụ Án Hoa Hậu Áo Tắm [The Case of the Queenly Contestant]
13. Kẻ Giết Người Đội Lốt [Perry Mason #40 – The Case of the Grinning Gorilla] (1952)
14. Tiếng Chó Sủa Trong Đêm [Perry Mason #04 – The Case of the Howling Dog] (1934)
15. Người Được Minh Oan [Perry Mason #27 – The Case of the Half-Wakened Wife] (1945) – “Xin mời vào, thưa ngài Cartrait,” – Della Street mở cửa. – “Ông Mason đang đợi ngài ạ.” Người đàn ông cao lớn, vai rộng gật đầu và bước vào văn phòng. – “Ngài là Perry Mason chứ? – Ông ta hỏi. – “Ngài là một luật sư ạ?”- “Vâng,” – Mason đáp. – “Xin mời ngài ngồi.” Người đàn ông ngồi xuống ghế, rút một điếu thuốc lá vào miệng và đưa bao thuốc cho Mason. Nhưng Mason từ chối với vẻ trầm ngâm nhìn những ngón tay run rẩy của mình. – “Cảm ơn ngài, tôi thích loại thuốc khác hơn.” Người đàn ông hấp tấp nhét bao thuốc vào túi, quẹt diêm, đặt tay lên tay vịn của ghế và bắt đầu hút thuốc. – “Thư kí của tôi bảo tôi rằng,” – Mason nói nhẹ nhàng. – “ngài muốn bàn về con chó và về bản di chúc.” – “Về con chó và di chúc,” – người đàn ông nhắc lại. – “Được rồi, trước hết chúng ta sẽ bàn về bản di chúc, vì tôi hiểu biết về chó ít lắm!” Mason kéo cuốn sổ tay gần mình và chuẩn bị viết. – “Tên ngài là gì?” – “Artur Cartrait.” – “Tuổi?” – “Ba mươi hai.” – “Địa chỉ thường trú?” – “4893, Milpas Drive.” – “Có vợ hay độc thân?” – “Liệu điều đó có quan trọng không?” – “Vâng,” – Mason nhìn lên với ánh mắt nghiên ngưỡng. – “Điều đó không ảnh hưởng tới di chúc,” – người đàn ông cự lại. – “Nhưng vẫn cần phải biết.” – “Nhưng tôi đã nói rồi, điều đó không liên quan gì đến di chúc của tôi.” – “Tên vợ của ngài là gì?” – “Paula Cartrait.” – “Bà ấy có sống cùng ngài không?” – “Không.” – “Vậy bà ấy đang ở đâu?” – “Tôi không biết.” Mason đặt sổ tay xuống. – “Được rồi,” – ông nói sau một chút im lặng,- “trước khi chúng ta quay lại vấn đề về cuộc sống gia đình của ngài, chúng ta hãy nói về việc ngài dự định làm gì với tài sản của mình. Ngài có con cái không?” – “Không.” – “Ngài muốn để lại tài sản cho ai?” – “Trước hết hãy nói với tôi, cho dù người viết di chúc này chết bằng cách nào đi nữa, nó vẫn có hiệu lực không?” Mason im lặng rồi gật đầu. – “Hãy cho rằng,” – Cartrait tiếp tục. – “theo quyết định của tòa án với vụ án giết người này, tôi sẽ bị treo cổ hoặc công bố tử hình. Di chúc của tôi sẽ ra sao?”Con người không thể trốn tránh việc lập di chúc bằng cách nào đi nữa, vì vấn đề pháp lý vẫn sẽ được giữ nguyên, – Mason giải thích. – Một bản di chúc cần ít nhất hai người làm chứng, tùy theo tình huống. Trong trường hợp một bản di chúc được đánh máy và kí bởi người lập, thì cần hai nhân chứng. Tuy nhiên, nếu di chúc được viết tay hoàn toàn và không có việc đánh máy, thậm chí không cần nhân chứng theo luật pháp của bang.
Artur Cartrait thở phào nhẹ nhõm. – Quan trọng là hiểu rõ về vấn đề này.
– Vậy ông muốn để tài sản lại cho ai? – Mason nhắc lại.
– Bà Clinton Fouli, sống tại Milpas Drive, 4889.
Mason sửng sốt nhưng tiếp tục. – Cho bà hàng xóm à?
– Đúng vậy, – Cartrait xác nhận. – Rất tốt. Nhưng hãy nhớ, không có bí mật nào giữa chúng ta. Mọi thứ đều sẽ được giữ trong sự minh bạch này.
– Tôi không che giấu gì cả! – Cartrait lên tiếng tỏ ra hụt hẫng.
– Tôi không chắc về điều đó, – Mason nhận định bình tĩnh. – Hãy quay trở lại với vấn đề di chúc của ông.
– Tôi đã nói xong rồi.
– “Xong” có nghĩa là gì?
– Bản di chúc của tôi là để lại sở hữu cho bà Clinton Fouli.
Perry Mason đặt bút xuống. – Nếu thế thì chúng ta nói về con chó nhé.
– Con chó tru.
Mason khẳng định. – Khi nó tru vào ban đêm, đôi khi cả ban ngày. Tiếng tru của nó khiến tôi không yên. Chó thường tru khi ai đó chết, ông cũng biết điều này.
– Con chó ở đâu?
– Trong căn nhà kế bên.
– Vậy là bà Clinton Fouli sống đối diện căn nhà của ông và con chó tru ở nhà bà?
– Không, con chó ở nhà Clinton Fouli.
– Hiểu rồi, – Mason gật đầu. – Hãy kể cho tôi nghe về vấn đề này, ông Cartrait.
Người khách thả mẩu thuốc vào gạt tàn, đi lại trong phòng rồi quay lại.
– Tôi muốn hỏi về bản di chúc thêm một chút.
– Tôi lắng nghe.
– Nếu, giả sử, bà Clinton Fouli không phải là bà Clinton Fouli thực sự.
– Ông ý gì?
– Nếu họ sống như vợ chồng nhưng không ký kết hợp đồng.
– Điều đó không là vấn đề, – Mason giải thích, – miễn bản di chúc xác định rõ ý định của người viết. Ví dụ, người để lại cho vợ, dù không có hôn ước. Pháp luật ưu tiên ý định rõ ràng trong di chúc.
– Tôi không quan trọng vấn đề này, – Cartrait cắt lời.
– Nếu không rõ, bạn vẫn để lại tài sản cho ai. Nhưng nếu bà Clinton Fouli thật sự tồn tại và sống với ông Fouli, thì …
– Tôi đã giải thích, – Mason nhẫn nại. – Quan trọng là ý định của người viết di chúc. Bà Fouli vẫn sống chứ?
– Cô ấy vẫn sống. Bà sống bên cạnh.
– Và ông Fouli có biết ý muốn của ông không?
– Dĩ nhiên không, – Cartrait khẳng định. – Ông ấy không biết và sẽ không được biết.
– Rõ ràng rồi, mọi thứ đã được làm sáng tỏ. Bây giờ, hãy quay lại với con chó.
– Bạn cần làm gì với con chó này?
– Tôi đề xuất rằng…Chuyện không đơn giản đâu, bạn ơi! Artur Cartrait đang tìm cách bắt Clinton Fouli vào tù vì tiếng chó tru của Fouli khiến ông ta phát điên. Điều này như là một sự tra tấn với ông. Nhưng Perry Mason có vẻ không hứng thú giúp đỡ lắm. Anh ta mặc dù là một luật sư tư pháp, nhưng việc liên quan đến di chúc hay con chó không phải là lĩnh vực của anh ta. Tuy nhiên, sau khi Cartrait đưa ra tiền đặt cọc, Mason cuối cùng đã đồng ý đại diện cho ông ta trong vụ này.
Tuy nhiên, việc này cũng không dễ dàng cho lắm đâu. Cartrait cảm thấy Fouli có thể dùng mọi cách để đâm đơn kiện hoặc buộc tội giả trá. Và con chó của Fouli, Bécgiê cảnh sát to tướng cũng là một bí ẩn. Mason cố gắng tìm cách giữ Cartrait không bị buộc tội lên toà. Anh ta đưa Cartrait đến gặp trợ lí của Cartrait để giải quyết vấn đề.
Cuối cùng, cả hai đều cảm thấy cần nhau. Cartrait cần lời khuyên từ Mason và Mason cần thông tin từ Cartrait. Họ chắc chắn sẽ cùng nhau giải quyết vấn đề này một cách thông minh.Trong phòng tiếp khách, Della Street nhìn lên.- Bị nghi ngờ vụ sự nào à? – Cô hỏi. – Tôi sẽ cố gắng tìm ra câu trả lời. Hãy kết nối tôi với Pit Dorcas. Tôi muốn chuyển giao vụ này cho ông ấy.
Trong lúc Della quay số, Mason đứng bên cửa sổ, nhìn xuống cái giếng xi măng, tiếng ồn từ xe cộ vọng lại.
Dorcas nghe máy.
Mason quay lại, tiến đến bàn làm việc ở góc phòng và nhấc ống điện thoại.- Xin chào anh Pit. Đây là Perry Mason. Tôi sẽ đưa khách hàng của tôi đến gặp anh, nhưng tôi muốn thông báo trước vấn đề chúng ta sẽ thảo luận.
– Ông ta muốn kiện ai?- Vì lí do gì?- Về con chó sủa.- Con chó sủa?
– Đúng vậy, con chó sủa. Trường hợp này có vẻ khá đặc biệt. Khách hàng của tôi rõ ràng bị ảnh hưởng hoặc thậm chí đã quá ám ảnh bởi tiếng chó này.
– Chỉ vì tiếng chó sủa ư?
– Tôi muốn làm rõ vấn đề đó. Nếu khách hàng cần sự hỗ trợ y tế, tôi chắc chắn sẽ giúp họ. Anh cũng hiểu, tiếng chó sủa không chỉ là phiền phức, mà đối với người khác có thể gây loạn trí.
– Đúng đấy, – Dorcas đồng ý. – Hãy đưa ông ta đến gặp tôi.
– Được. Và tôi muốn cuộc thảo luận có sự tham gia của một chuyên gia tâm lý. Không nên tiết lộ ông ta là bác sĩ, chỉ giới thiệu ông ấy là trợ lý của tôi và để ông ấy đặt câu hỏi. Chúng ta sẽ nhanh chóng hiểu rõ tâm trạng của khách hàng.
– Chờ chúng ta sau mười lăm phút. – Mason đặt ống điện thoại xuống.
Mời các bạn tìm hiểu thêm trong cuốn sách “Perry Mason #04: Tiếng Chó Tru Trong Đêm” của tác giả Erle Stanley Gardner.