# ĐÁNH GIÁ: TÔI DỤ NAM CHÍNH CHẠY
Tác giả: Thập Lục Nguyệt Tây Qua
Thể loại: Xuyên sách, nữ phụ, hào môn thế gia, thanh xuân, ngọt
Tình trạng: Hoàn edit (07/2020)
Đánh giá bởi: Mỹ Mỹ
—- Giới thiệu:
Câu chuyện xoay quanh Dung Huyên, một cô gái xuyên không biến thành nữ pháo hôi ác độc, cuối cùng bị nam chính từ hôn. Cô nhập vào bữa tiệc đính hôn trong một tiểu thuyết.
Nguyên chủ không thể đính hôn, lan truyền tin đồn xấu về nam chính, luôn đối mặt nguy cơ bị “trừng phạt”.
Dung Huyên quyết định: “Thích làm gì thì làm, nam chính cuối cùng vẫn thuộc về nữ chính, tôi chỉ là nữ phụ mà thôi.”
Cô im lặng, đợi ngày hủy hôn, chấp nhận thực tế.
Nhưng… đã hơn ba tháng, thỏa thuận giải trừ hôn đâu rồi?!
Dung Huyên: “Không thích Cố Dã.”
Nam chính: “Không, em thích.”
Dung Huyên: “Khi nào mới giải trừ hôn ước?”
Nam chính: “Đừng mơ ước, nếu giải trừ được thì coi như ta thua.”
Sau đó… Nam chính chứng kiến Dung Huyên hiền lành với người khác, chỉ lạnh lùng với mình, ghen tị đến mức phát điên, đôi mắt đỏ bừng.
—- Để thực sự, tỷ lệ văn án khá không giống với nội dung truyện. Câu chuyện vẫn xoay quanh việc một cô gái bất ngờ xuyên không vào vai phụ của một câu chuyện, chấp nhận số phận của nữ phụ một cách bình thường và chờ đợi nam chính từ hôn.
Một cô nhi xuyên vào một gia đình đầy rắc rối, phải đối mặt với sự hãm hại từ mẹ kế và chị gái. Tính cách mạnh mẽ nhưng nóng tính khiến cô gây rắc rối không ngừng. Sự kiện tai hại của cô đã khiến nam chính từ hôn và cô sống dở chết dở. Với tình cảm trước ký ức này, Dung Huyên đưa ra quyết định không đào hôn và chờ đợi hủy hôn.
Thú vị ở chỗ nam chính từ từ yêu thương cô, chăm sóc và muốn thu hút sự chú ý của cô. Mình rất ấn tượng với tính cách của nữ chính, không ganh đua, không có ý định trả thù, chỉ muốn sống lặng lẽ. Dung Huyên cảm thấy tội cho ông ngoại của nguyên chủ, nguyên chủ đã phải hy sinh để tìm một ngôi nhà ổn định, vì thế cô chấp nhận kết hôn và tiếp tục sống. Cô không hạnh phúc với nam chính Cố Dã, nhưng cũng không căm hận anh ta, chỉ đơn giản là ‘không thích’. Khi Cố Dã hiểu và chăm sóc cô, Dung Huyên từ từ dành tình cảm cho anh ta. Nam chính thật sự đáng yêu, dù bị cô phản ứng lạnh lùng, anh vẫn không từ bỏ.Khi bạn của nam chính thường xuyên phê phán Dung Huyên đẹp, nhưng câm, nam chính vẫn chấp nhận nàng mà không có tình cảm trước. Một ấn tượng khác trong truyện là không định kiến với nữ chính. Điều này thực sự là điều mình thích. Ngoài ra, những ai cố ý hại nữ chính đều bị trừng phạt một cách nhanh chóng :))) Đến một con không não như mình cũng thấy thích điều này. Chán ngấy với những truyện kéo dài chỉ để giữ suspense, có lẽ nên trừng phạt luôn cho nhanh =)) Bỏ qua những điểm tích cực đó, bây giờ hãy tìm hiểu về các điểm tiêu cực của cuốn truyện. Cốt truyện ổn, được xây dựng tốt, nhưng… quá ngắn!!!! Chỉ có 42 chương, khi đang thưởng thức, cứ như là tác giả không muốn viết nữa, chỉ muốn kết thúc gấp gáp thôi. Đáng thất vọng. Nếu còn thêm 10 chương nữa, giải quyết các mắc rắn sẽ tốt hơn. Đột nhiên, nữ chính trả thù cả gia đình nguyên chủ chỉ trong vài câu, rồi nam chính bị tai nạn làm người tàn tật cũng vậy, trong vài dòng… Thật lòng, kết cục như vậy thì còn hơn là không viết gì cả…
Ngoài ra, có một số chi tiết mà tác giả có vẻ đã viết nhưng quên đề cập (hoặc do việc kết thúc quá vội vã). Không tiện kể chi tiết, vì chỉ có 42 chương thôi, nếu kể hết thì sẽ lộ toàn bộ cốt truyện =.=
Nhìn chung, cuốn truyện này phù hợp với những ai như mình, không cần mạch tranh đấu phức tạp hay âm mưu ở đây. Ngọt ngào, nhẹ nhàng, đọc mà không thấy chán, trừ khi có kết cục như vậy thì mọi thứ đều ổn.Dường như bạn đã sắp xếp kế hoạch tỉ mỉ cho ngày hôm nay. Đâu ngờ anh ấy đã giữ bí mật tặng bạn điều bất ngờ vui vẻ như vậy trong thời gian dài. Đúng là, không thể không nói, bạn thực sự rất thích sự bất ngờ này và càng vui hơn khi nhận được món quà. Khi bước vào Disney, Cố Dã trước hết đã mua cho Dung Huyên một chiếc cài đầu với tai chuột Minnie. Ở Disney, rất nhiều cô gái nhỏ đều đeo món này, người khác có, bạn cũng nên có. Cảm giác đáng yêu được thể hiện khi hai tay Dung Huyên nắm sau lưng, cô quay vòng, tươi cười như hoa hỏi “Anh ơi, xinh không?”. Cố Dã đáp lại với nụ cười “Bạn nhỏ nhà anh đeo gì cũng đẹp”. Dung Huyên ngượng ngùng cười nhẹ đầu. Khi họ đến, có màn trình diễn thú vị. Mọi người đứng xung quanh xem một cách hăng say. Dung Huyên không may không có lợi thế về chiều cao ở đây, dù cô không thật sự lùn, chỉ là vì có quá đông người mà cô không muốn chen lấn, nên chỉ có thể đứng phía sau thưởng thức. Khi đó, Cố Dã ngồi xuống trước mặt cô. “Bạn nhỏ, để anh nâng em lên,” anh ấy nói xong, rồi dùng tay vỗ nhẹ vai anh. Dung Huyên ngạc nhiên “Ngồi trên vai sao?” “Đúng vậy,” Dung Huyên cảm thấy chút ngượng ngùng vì có nhiều trẻ em hoặc cô gái nhỏ mới ngồi trên vai, cô đã gần 30 tuổi, không thoải mái khi ngồi trên vai Cố Dã trước mặt nhiều người. Nhưng Cố Dã lại vỗ vỗ vai, nhấn mạnh “Bạn nhỏ, lên nhanh, đoàn diễu hành sắp bắt đầu rồi.” Có lẽ Cố Dã đang nhắc nhở bạn thôi không cần quá quan tâm về tuổi tác và vị trí, chỉ đơn giản là bạn nhỏ đến Disney mừng Tết trẻ em thôi phải không? Sau khi suy nghĩ, Dung Huyên ngồi lên vai Cố Dã. Chờ cho Dung Huyên ngồi vững, Cố Dã mới đứng dậy chậm rãi. Với chiều cao 1m87, khi Dung Huyên ngồi trên vai anh, cô cảm thấy chưa bao giờ quen. Tách tóc của Cố Dã mềm mại khiến cô không thể kiềm chế và vuốt nhẹ vài cái. Ngồi trên vai Cố Dã, tầm nhìn của Dung Huyên rộng mở hơn nhiều. Toàn cảnh diễu hành hiện lên trước mắt cô. Nhân vật hoạt hình ở phía trước thấy cô thân thiện thông qua việc vẫy tay chào. Lúc này, cô như được đưa trở về tuổi thơ, nhìn thấy diễu hành ma mình vui mừng. Thậm chí khi cô còn nhỏ, cô cũng không từng trải nghiệm ngôi trên vai của cha. Không phải ai cũng đủ kiên nhẫn và tuyệt vời để yêu thương con gái mềm mại không kiểm soát. Dù vậy, Dung Huyên cuối cùng cũng được trải nghiệm như vậy nhờ sự cho phép của Cố Dã. Hãy cùng thưởng thức cuốn sách “Tôi Dụ Nam Chính Chạy” của tác giả Thập Lục Nguyệt Tây Qua.