“Tôi Kéo Xe” của Tam Lang không chỉ là một tuyển tập ký sự nổi tiếng của làng báo Việt Nam trước Cách mạng Tháng Tám mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy ấn tượng, mang trong mình những giá trị văn hóa sâu sắc và những triết lý về cuộc sống đầy sâu sắc. Cuốn sách không chỉ kể về quá khứ một cách sống động mà còn đặt câu hỏi và tìm kiếm những giải đáp cho những thách thức và ý nghĩa của cuộc sống hiện đại.
Trong “Tôi Kéo Xe,” Tam Lang đã tài tình mô tả hình ảnh xã hội Việt Nam trong giai đoạn 1930 – 1945. Các nhân vật được tạo hình bởi bút pháp nhẹ nhàng và dí dỏm của ông không chỉ là những con người trên giấy mà còn là biểu tượng của một thời kỳ, một xã hội đầy biến động và những bước tiến lớn trong lịch sử.
“Tôi Kéo Xe” không chỉ dừng lại ở việc mô tả hình ảnh thực tế mà còn đặt câu hỏi về sự thay đổi và tiến triển của xã hội. Trong lời giới thiệu, Tam Lang đã chia sẻ về sự biến đổi không ngừng của nghệ thuật làm báo, nơi những thách thức và những biến động của cuộc sống được thể hiện qua từng đoạn văn. Ông nêu rõ giá trị của việc giữ cho tác phẩm của ông sống động và ý nghĩa trong bối cảnh hiện nay.
Cuốn sách không chỉ đề cập đến quá khứ mà còn phản ánh những vấn đề và thách thức xã hội hiện tại. Tác giả không ngần ngại đặt ra những câu hỏi về sự chân thật trong việc viết báo và sự đối mặt với thế giới ngày nay. Những tưởng những vấn đề mà Tam Lang nêu ra đã thuộc về quá khứ, nhưng đến nay, chúng vẫn còn nguyên giá trị và có ý nghĩa lớn trong xã hội hiện đại.
Ngoài ra, văn phong của Tam Lang còn là điểm độc đáo của “Tôi Kéo Xe.” Ngôn từ tinh tế, hiện đại và sắc bén của ông tạo nên những đoạn văn đặc sắc và đầy hấp dẫn. Câu chuyện không chỉ là một bức tranh về xã hội xưa, mà còn là một lời kêu gọi và nhìn nhận về bản thân, về tình người và về xã hội ngày nay.
Cuối cùng, lời tác giả và những suy nghĩ cuối cùng trong sách làm tăng thêm chiều sâu và ý nghĩa cho tác phẩm. Tam Lang không chỉ là nhà văn ký sự mà còn là một tư duy sâu sắc, nhìn nhận nhạy bén về cuộc sống. Tác phẩm không chỉ là một hành trình ngắn qua lịch sử mà còn là một hành trình tinh thần, làm cho độc giả cảm nhận được những tầng sâu và hấp dẫn của con người và cuộc sống.
Tam Lang
***
Người đội lên đầu tôi chiếc nón phu xe kéo
Ông Bùi Xuân Học – chủ nhiệm Ngọ Báo – một hôm, vỗ vào vai tôi mà bảo :
– Anh có ngòi bút viết văn tả chân khéo, bây giờ đang là mùa các bạn đồng nghiệp của anh đi khắp bốn phương điều tra, phỏng vấn: Albert Londres sang Thượng Hải, Maurice Dekobra đi Hoa Kỳ, Geo London tới miền cương giới Tô-Nga, Louis-Charles Royer đến thành Leningrad Xô Viết…, mà anh thì chỉ lúi húi ở xó nhà với ba bài văn sầu cảm, sao không ném bút đi xem người cho sáng thêm con mắt, có hơn không?
Tôi nghĩ câu nói nửa đùa nửa thật của bạn mà thẹn, thẹn rồi mà buồn, buồn rồi lại nghĩ:
“Thằng em họ mình muốn sang làm ăn bên Cao Mên, xin căn cước đã ba hôm nay mà chưa được chữ; Thượng Hải, Nhiêu Do đều xa hơn Cao Mên cả, mình đi làm sao được, mà đi để làm gì bây giờ?
Phỏng vấn với điều tra, hai việc ấy, không phải chỉ có cái tài viết văn tả chân mà làm nổi.
Xỏ vào hai chân đôi hia đi bảy dặm, đeo lên vai một túi khôn với một túi bạc, cầm trong tay một cái gậy của kẻ vong gia, rồi hãy bàn đến những chuyện đường xa ấy”.
Cái xa chẳng được làm thì mình làm cái gần vậy.
Bắt chước Marise Choisy đổi lấy bộ áo con đòi vào ở thổ, tôi cũng mượn bộ quần áo nâu của một bạn áo ngắn, khoác vào mình rồi mạnh bạo đi làm xe.
Thế là ông Bùi Xuân Học, bạn tôi, một buổi trưa nắng gắt mùa hè, đã đội lên đầu tôi chiếc nón lá phu xe kéo.
Mời các bạn đón đọc Tôi Kéo Xe của tác giả Tam Lang.