Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách Trái Tim Của Quỷ của tác giả Mahokaru Numata, cũng như link tải ebook Trái Tim Của Quỷ miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé
“Trái tim của quỷ” là một cuốn tiểu thuyết tâm lý tội phạm đầy hấp dẫn của tác giả Mahokaru Numata. “Trái tim của quỷ” là một cuốn tiểu thuyết xuất sắc, mang đến cho người đọc một trải nghiệm đọc đầy cảm xúc. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện trinh thám ly kỳ mà còn là một cuộc khám phá sâu sắc về tâm lý con người. Nếu bạn là một người yêu thích thể loại tâm lý tội phạm, thì đây chắc chắn là một cuốn sách mà bạn không nên bỏ qua.
Giới thiệu sách Trái Tim Của Quỷ PDF
Cuốn sách Trái Tim Của Quỷ bắt đầu với nhân vật Ryosuke là một chàng trai với gia cảnh bình thường, vốn dĩ anh tưởng rằng cuộc đời mình sẽ trôi qua êm đềm như vậy mãi. Cho đến một ngày mọi sự đen đủi trên đời theo nhau ập đến cuộc đời anh. Vị hôn thê sắp cưới đột nhiên biến mất, người mẹ anh yêu quý gặp tai nạn giao thông qua đời, bố anh mắc phải căn bệnh ung thư khó lòng cứu chữa, bà ngoại thì bệnh tật nằm trong viện dưỡng lão.
Những tưởng những sự việc kỳ quái chỉ dừng lại ở đó, thì trong một lần về thăm bố Ryosuke tình cờ phát hiện 4 cuốn sổ cũ nằm trong tủ âm tường. Những cuốn sổ với tiêu đề Yurigokoro cùng với lời lẽ vô cùng dị thường.
“Phải chăng cấu trúc bộ não của một kẻ có thể bình thản xuống tay giết người như tôi có gì đó khác biệt so với người bình thường?”
Bất giác đọc tiếp, anh nhận ra đây là những lời thú tội của một người kẻ luôn dửng dưng làm thinh trước cái chết của người khác, đồng thời đang tâm xuống tay giết không biết bao nhiêu sinh mạng ngay từ khi còn nhỏ.
Cùng lúc đó, điều dội về trong ký ức của Ryosuke là thái độ nơm nớp lo sợ của mẹ mình tầm một tháng trước khi bà qua đời. Anh còn nhớ lại chuyện lúc là một cậu bé, anh trở về nhà sau thời gian dài nằm viện và cảm thấy mẹ đã bị tráo đổi thành người khác.
- Liệu những ký ức ấy cùng mấy cuốn sổ này có liên quan gì đến nhau hay không?
- Người viết ra chúng là bố anh, người mẹ đã mất của anh hay một ai đó khác?
- Và những điều được viết bên trong là sự thật hay chỉ là hư cấu?
- Rốt cuộc trong quá khứ đã có chuyện gì xảy ra trong gia đình này?
Dự cảm không lành nhộn nhạo khắp cõi lòng anh.
Mở đầu bằng một thế giới u tối tách biệt và kết thúc bằng tình thương sâu nặng, dưới ngòi bút đầy thực tế cùng cách xử lý cốt truyện tài tình và lôi cuốn của tác giả Mahokura Numata, Trái tim của quỷ – cuốn tiểu thuyết huyền bí đề cập đến các tình tiết rùng rợn và mặt tối của bản chất con người sẽ khiến bạn đọc cuốn theo và không thể nào quên.
Review nội dung sách Trái Tim Của Quỷ PDF
Những điểm nổi bật của cuốn sách:
- Cốt truyện ly kỳ, bất ngờ: Câu chuyện được xây dựng một cách khéo léo, với những tình tiết bất ngờ liên tục khiến người đọc không thể rời mắt. Từ những vụ án mạng bí ẩn đến những bí mật gia đình đen tối, tất cả đều được kết nối một cách chặt chẽ.
- Tâm lý nhân vật sâu sắc: Tác giả đã khắc họa thành công tâm lý của các nhân vật, đặc biệt là nhân vật chính Ryosuke. Qua từng trang sách, người đọc có thể cảm nhận được sự đấu tranh nội tâm, sự hoài nghi và nỗi sợ hãi của anh.
- Góc nhìn độc đáo: Cuốn sách không chỉ tập trung vào việc giải quyết vụ án mà còn đi sâu vào việc khám phá tâm lý của một kẻ sát nhân. Điều này giúp người đọc hiểu rõ hơn về động cơ và hành vi của những kẻ phạm tội.
- Ngôn ngữ sắc sảo, giàu hình ảnh: Ngòi bút của tác giả Mahokaru Numata đã tạo ra một không khí u ám, căng thẳng và đầy ám ảnh. Những hình ảnh và chi tiết trong truyện được miêu tả một cách sống động, khiến người đọc như đang lạc vào một thế giới đầy bí ẩn.
Những điểm cần lưu ý:
- Nội dung khá nặng nề: Cuốn sách đề cập đến những chủ đề khá đen tối như giết người, bạo lực gia đình và tâm lý tội phạm. Điều này có thể không phù hợp với một số độc giả.
- Cốt truyện phức tạp: Với nhiều tình tiết đan xen và những bí mật được hé lộ dần dần, cuốn sách đòi hỏi người đọc phải tập trung cao độ để theo dõi câu chuyện.
Đánh giá: 4.5/ 5 sao
Đọc thử sách Trái Tim Của Quỷ PDF
Mới gặp bố ba ngày trước nhưng tôi vẫn quyết định ghé qua thăm ông lần nữa.
Mây đen vần vũ cuộn xoáy trên bầu trời. Cơn mưa rào chốc chốc ào xuống rồi bị gió lốc táp đi, làm ẩm áo sơ-mi tôi đang mặc. Tháng Bảy chẳng còn lại mấy ngày, vậy mà mùa mưa vẫn cứ dai dẳng mãi.
Dửng dưng với việc dính mưa, tôi chẳng buồn guồng chân vội vã mà đủng đỉnh đi bộ khoảng mười phút từ nhà ga. Và chẳng hiểu vì nguyên cớ gì, ký ức về lần rủ cả gia đình đi ăn nhà hàng vào mùa đông năm ngoái ùa về trong tâm trí tôi vô cùng rõ nét. Lúc đó mới đầu tháng Mười hai, tôi lấy lý do tổ chức tiệc tất niên sớm và hẹn mọi người cùng ăn cua ở khu Nanba. Thật ra tiệc tất niên chỉ là cái cớ, mục đích chính là để đưa Chie về ra mắt bố mẹ và em trai tôi. Vì đánh tiếng trước sẽ chỉ làm mọi người xôn xao, nên đến đúng ngày hôm đó, tôi mới bất ngờ đưa nàng tới.
Thời điểm ấy, mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi. Tất cả những gì xảy ra đêm hôm đó được bao bọc bởi thứ ánh sáng le lói cuối cùng trước khoảnh khắc thế gian vụn vỡ, và có lẽ cho đến mãi sau này, chúng vẫn sẽ được lưu giữ trong ký ức của tôi.
Tôi còn nhớ hôm ấy, mẹ tôi nhuộm tóc sáng màu, đeo sợi dây chuyền bằng ngọc trai đen dành riêng cho những dịp đặc biệt. Với nét mặt vừa rạng rỡ lại vừa có chút căng thẳng, bà tỉ mẩn gỡ cả phần cua trên đĩa của bố tôi.
Bố tôi vẫn giữ thái độ như bình thường, ngoài miệng bảo rượu con trai mời uống vào chưa gì đã ngà ngà say, nhưng nụ cười như mở cờ trong bụng vẫn nở trên môi.
Tôi biết tuy chỉ mới gặp qua song bố mẹ đều có cảm tình với Chie. Ngay cả cậu em trai bình thường ít nói cũng mau mồm mau miệng hẳn lên để tạo ấn tượng với nàng. Nhìn khung cảnh ấy, tôi không khỏi lấy làm lạ.
Chúng tôi cùng uống rượu trong bầu không khí vô cùng náo nhiệt, và bản thân tôi khi ấy không mảy may nghi ngờ về một viễn cảnh tương lai, nơi tôi sẽ thành bạn đời của Chie, hai chúng tôi sẽ sinh con đẻ cái, bố mẹ tôi sẽ mạnh khỏe đến trăm tuổi, mong ngóng con cháu về đoàn viên vui vầy.
Trong tâm trí tôi, mọi chuyện như vừa mới xảy ra tuần trước. Đến tận lúc này, tôi vẫn có cảm giác mùi thơm tỏa ra từ nồi cua đang thoang thoảng nơi đầu mũi.
Song đời quả không lường được chữ ngờ, liệu có ai trong chúng tôi dự tưởng nổi những tai ương bất hạnh sẽ bất ngờ ập xuống gia đình mình chứ?
Khởi nguồn của mọi sự là việc Chie biến mất. Chuyện xảy ra chỉ chưa đầy hai tháng sau buổi gặp mặt ấm cúng ấy. Bỗng một ngày, nàng không còn đến tiệm của tôi, hơn nữa còn dọn khỏi căn phòng trước đó nàng sống.
Họa vô đơn chí, mùa xuân năm ấy, khi tôi còn chưa vượt qua cơn sóng dữ đầu tiên từ sự đả kích đó, bố tôi bị chẩn đoán mắc ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối. Mỉa mai làm sao, tôi buộc phải thoát khỏi trạng thái cả ngày chỉ nghĩ về Chie.
Khi biết phẫu thuật là bất khả thi, bố tôi một mực không chịu chấp nhận trị liệu bằng thuốc chống ung thư và phương pháp xạ trị. Ngay cả các y bác sĩ cũng nói dù miễn cưỡng áp dụng các biện pháp chữa trị kia thì cũng không thể chắc chắn về mức độ hiệu quả.
Chúng tôi không còn con đường nào khác ngoài việc học cách chấp nhận sự thật rằng chẳng bao lâu sau, bố tôi sẽ rời khỏi thế gian này. Do đó, cũng là điều tất yếu khi trong thâm tâm, các thành viên trong gia đình, bao gồm cả bản thân bố, đều đã xác định việc bố sẽ ra đi trước mẹ là thứ tự không gì có thể lay chuyển được.
Vậy mà vào một ngày của hai tháng trước, mẹ tôi bất ngờ gặp tai nạn giao thông và qua đời.
Tôi vốn chưa bao giờ suy nghĩ sâu xa về thần phật hay vận mệnh, nhưng giờ tôi không khỏi nghi ngờ liệu có phải có một thế lực vô hình ngập ngụa trong ác ý đang siết những vòng dây thâm độc quanh đời tôi hay không.
Bất chợt, những giọt mưa nặng hạt lại hắt lên mặt tôi.
Song căn nhà đã hiện ra ngay trước mắt. Trong khu vườn tối tăm nằm giữa cổng và hiên nhà nơi ánh nắng chẳng mấy khi lọt nổi, khóm nam thiên trúc còi cọc, không lớn hơn tôi lúc bé là bao đang đung đưa theo gió.
Nhấn chuông ở máy nội bộ và gõ cửa nhưng không thấy ai đáp lại, chẳng còn cách nào khác, tôi đành lôi chìa khóa sơ cua ra.
Bước vào bên trong, chẳng hiểu sao tôi có cảm giác nhà mình trống trải như một căn nhà hoang bị vứt bỏ suốt quãng thời gian dài. Trong lúc bố mẹ không có ở nhà, tôi cũng ghé qua mấy lần, nhưng chưa lần nào cảm thấy nhà mình quạnh quẽ nhường này. Bầu không khí nơi đây đã biến đổi hoàn toàn.
Không có tâm trạng lên nhà ngay, tôi đưa mắt nhìn quanh, và một nỗi xót xa hữu hình xáo động cõi lòng tôi.
Lọ hoa quen thuộc đặt phía trên tủ chạn đã đóng một lớp bụi trắng. Hồi mẹ còn sống, các loại hoa theo mùa sẽ được cắm vào chiếc lọ thủy tinh nhỏ bé ấy, và trong hành lang sáng bóng sẽ thoang thoảng một mùi sáp rất nhẹ, đem lại cho tôi cảm giác dù không có người đi chăng nữa, bản thân căn nhà này vẫn mang sự sống, vẫn hít thở từng nhịp đều đặn.
Xỏ bừa chân vào một đôi trong đống dép vứt lung tung trên bậc thềm, tôi bước đi trên hành lang, bâng quơ nhìn vào nhà bếp và chỗ rửa mặt. Phản chiếu trong tấm gương mờ đục là một khuôn mặt mệt mỏi, lởm chởm râu ria chưa kịp cạo, tôi bất giác đưa tay chạm lên má.