Trái Tim Độc Ác
Gretchen Lowell, người đẹp độc ác, đã trốn khỏi nhà tù và vẫn ẩn náu ngoài tầm kiểm soát của pháp luật. Không chỉ là kẻ giết người hàng loạt, Gretchen còn trở thành ngôi sao nổi tiếng trên các trang báo hấp dẫn. Vẻ hình ảnh của Gretchen Lan tràn ngập mọi nơi, thậm chí còn có cộng đồng người hâm mộ.
Archie Sheridan vẫn giam mình trong bệnh viện tâm thần. Nhưng khi một thi thể bị sát hại theo cách quen thuộc của Gretchen xuất hiện, anh quyết định rời khỏi viện để săn đuổi Gretchen Lowell.
Một lần nữa, nguy hiểm từ “mỹ nhân đoạt mạng” Gretchen lại trỗi dậy? Hay đó chỉ là một ác quỷ được tạo ra từ những người hâm mộ?
Trong cuốn Trái Tim Độc Ác, cuốn thứ ba trong series này, tình tiết hấp dẫn và căng thẳng hơn bao giờ hết. Các nhân vật được xây dựng một cách tinh tế và lôi cuốn. Archie Sheridan thể hiện sự thông minh và can đảm trong cuộc vây bắt Gretchen. Nhà báo Susan Ward cũng không kém phần sắc sảo và can đảm.
Chelsea Cain đã tạo ra một bộ ba tác phẩm đầy mê hoặc với cốt truyện đầy bí ẩn và những nhân vật sắc nét. Đọc xong, bạn sẽ tiếp tục theo dõi cuộc hành trình nghẹt thở này. Không chần chừ, hãy nhấn mạnh cuốn sách này vào danh sách đọc của bạn!
Điểm đánh giá: 7,75/10. Tác phẩm được phát hành bởi nhà xuất bản Phúc Minh, không thể bỏ lỡ!
Mi DânỞ đoạn này, câu chuyện bắt đầu khi cô yêu cầu quyền tự do cho trẻ vị thành niên theo luật California. Amy có vẻ không hiểu hết nhưng cảm thấy sự nghiêm trọng. Họ đang dừng chân ở một trạm giữa chốn hoang vắng. Tiếng đập vào cửa vang lên. “Hai người đang làm gì trong đó vậy?” Erik hỏi. Chỉ còn 20 phút nữa là họ sẽ đến nhà chị gái của Erik. Amy biết nếu họ không đến kịp, Erik sẽ bỏ lỡ điều gì đó. Trên con đường mười dặm vừa rồi, anh ta cầm chặt vô lăng cho đến khi tay trắng bệch. Cô đùa đấy, ai mà chơi với cô chứ? Người bỏ lỡ chuyện là cô.
“Nhỏ không muốn dùng nhà vệ sinh ở đây,” Amy nói to với chồng. “Vậy đi ra ngoài kia và đi phía sau cái cây kia,” Erik trả lời. “Bố!” Dakota kêu lên. Amy đẩy cánh cửa buồng vệ sinh cuối cùng. Nơi này sạch hơn các gian khác, ít nhất cũng không bẩn bằng. Trên đó vẫn còn giấy. Không có vết dơ của con người. Vậy là được rồi.
“Còn chỗ này thì thế nào?” Amy hỏi con gái. Dakota bước ngập ngừng tới phía sau cô và nhìn vào bồn cầu. “Có cái gì đó ở trong đó,” nói và chỉ vào thứ nước màu hồng nhạt trong bồn cầu. Amy không có thời gian để giải thích về ảnh hưởng của củ cải đỏ đối với việc đi tiểu. “Chỉ cần xả nước là được,” Amy nói. Cô quay sang dãy bồn rửa màu trắng và chờ đợi.
“Học!” Amy nghe con gái gọi. “Lại là chuyện gì nữa?” Amy quay lại và thấy Dakota đang đứng trong buồng vệ sinh, cánh cửa kim loại mở ra. Khuôn mặt của Dakota trắng bệch, hai tay nắm chặt thành quả đấm. Buồng vệ sinh đầy nước, tràn ra và hình như có một thứ gì đó trong đó. Amy nghĩ, liệu Dakota đã hành kinh? Nước tràn ra, lớp thịt trôi dạt theo. Dakota thét lên, lao vào vòng tay của Amy, không quan tâm chiếc iPod rơi xuống bồn cầu với tiếng rơi chóc.
Amy cố kìm nén cảm xúc, không để bản thân phải nôn nao. “Mẹ!” “Ừ!” thầm thì. iPod vẫn còn đang phát nhạc. Dakota không cần phải đi vệ sinh nữa đâu.