Cuốn sách “Trình Tự Kudryavka” xoay quanh một vụ việc nghiêm trọng tại Lễ hội văn hóa trường Kamiyama, khiến câu lạc bộ Cổ Điển phải đối mặt với vấn đề in quá số lượng tập san Kem Đá Do và vụ trộm bất ngờ của các đồ vật trong trường. Oreki Hotaro và đồng đội phải giải quyết vụ án này để bảo vệ danh tiếng của câu lạc bộ và hoàn thành mục tiêu kinh doanh của họ. Được viết bởi nhà văn Yonezawa Honobu vào năm 2001, “Kem Đá” là cuốn sách đầu tiên trong seri “Câu lạc bộ Cổ Điển” gồm 6 tập cho đến năm 2016.
Sách mang đến cái nhìn sâu sắc về lịch sử gia tộc Chitanda và cuộc sống ở vùng đất Kamiyama, nơi mà nhà Chitanda từng là trưởng làng và đại diện cho cả làng trong nhiều cuộc đàm phán và lễ hội. Nhà Chitanda cũng được mô tả như một gia tộc giàu có và quyền lực, có khả năng tổ chức các lễ hội và đền thờ tế lễ lớn mạnh.
Dưới cây bút tài năng của Yonezawa Honobu, quý vị sẽ được đắm chìm trong không khí kỳ bí và học đường của truyện. Hãy cùng khám phá thế giới phong phú và tràn đầy bí ẩn qua cuốn sách này!Những bữa tiệc dân gian đã giảm từ 4 lần mỗi năm xuống còn 2 lần vào mùa xuân và thu. Lúc này, khách tham gia phải đóng một khoản tiền gọi là “phí rượu”, thực ra là phí vào cửa. Điều này khiến không thể coi đây là bữa tiệc thết nữa, mà chỉ là buổi tụ tập ăn uống. Vì không uống rượu, tôi chưa tham gia mấy buổi tiệc này bao giờ.
Lễ hội xuân – thu diễn ra tại một ngôi đền nhỏ, thực sự là một “vị thần làng”. Sau mỗi nghi thức múa lân và rước kiệu, người nhà Chitanda sẽ đề kép cho mọi người bước vào đền. Vào mùa xuân, họ cầu mong mùa màng tốt lành, còn vào mùa thu, họ cảm tạ thần linh đã mang lại một năm bình an. Tất cả người tham dự cũng sẽ báo cáo những việc đã diễn ra trong năm.
Ngay từ khi có khả năng nhận thức, tôi cũng tham gia cúng lễ này. Khi bạn hỏi tôi về công việc của gia đình tôi trong đền, thực sự không có gì đặc biệt. Điều duy nhất là mọi người đều được nhắc nhở không tạo ra tiếng ồn cho đến khi cầu nguyện kết thúc. Vậy nên, dù gọi là lên đền, chúng tôi vẫn không vỗ tay.
Tôi không phải là người mạnh mẽ về tinh thần tôn giáo, có lẽ chỉ giống như những người cùng trang lứa. Tuy nhiên, mỗi khi gặp phiền muộn, tôi lại đến đây cầu nguyện. Đó là thói quen bí mật của tôi. Không biết có phải vì từng tham gia cúng lễ với gia đình mà tôi thường tìm đến đây hay không. Đây có thể là niềm tin vào thần linh hoặc việc cầu nguyện giúp tôi nhẹ lòng, giống như một loại tự kỷ hệ thống hóa. Điều này luôn khiến tôi tò mò nhưng không tìm ra câu trả lời.
Gần đây, tôi đã cầu nguyện trước kỳ thi lên cấp ba và cả khi xảy ra vụ “Kem đá” như Fukube đã đặt tên.
Để hiểu rõ hơn về những câu chuyện này, mời bạn đọc cuốn sách “Trình Tự Kudryavka” của tác giả Honobu Yonezawa & Thanh Trà.