Truyện hình sự là một thể loại văn học giải trí phổ biến, tập trung vào việc khám phá và giải quyết các vụ án phạm tội, thường là về sát nhân hoặc tội phạm khác. Thể loại này đã trải qua một sự phát triển đáng kể trong thế kỷ 20, trở thành một phần không thể thiếu của văn học ở nhiều quốc gia, đặc biệt là ở Mỹ.
Ở Mỹ, với sự phát triển của nền báo chí và sự cạnh tranh gay gắt giữa các tác giả và nhà xuất bản, truyện hình sự đã trở nên rất phổ biến và được đánh giá cao. Các tác phẩm trong thể loại này thường kết hợp nhiều kiến thức chuyên môn từ các lĩnh vực như y học, pháp luật, tâm lý học, và xã hội học để tạo ra các câu chuyện phức tạp và hấp dẫn.
Những tác giả nổi tiếng như Arthur Conan Doyle, Agatha Christie, và George Simenon đã góp phần làm nên sức hút của thể loại này, và các tác phẩm của họ thường được chuyển thể thành phim truyền hình hoặc điện ảnh, tạo ra sự lan rộng và phổ biến rộng lớn hơn cho truyện hình sự.
Truyện hình sự thường phản ánh cuộc sống hàng ngày và ngôn ngữ của các tầng lớp xã hội, đặc biệt là tầng lớp thấp, thông qua việc sử dụng tiếng lóng và các cách diễn đạt phổ biến. Thể loại này cũng đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện và phổ biến văn hóa phổ thông của xã hội.
Sự kết hợp giữa nghệ thuật hình sự và giáo dục tại các trường tiểu học ở Mỹ là một cách sáng tạo và hữu ích để kích thích sự hứng thú và khám phá kiến thức của học sinh. Việc sử dụng truyện hình sự làm cơ sở cho bài học không chỉ giúp học sinh hấp thụ kiến thức một cách thú vị mà còn phát triển kỹ năng suy luận và logic của họ.
Các cuộc thi viết truyện hình sự dựa trên kiến thức học đường cũng là một cách tuyệt vời để thúc đẩy sự sáng tạo và khả năng suy luận của học sinh. Việc phải áp dụng kiến thức học được vào việc giải quyết các vụ án giả trong truyện không chỉ là một thách thức mà còn là cơ hội để rèn luyện kỹ năng tư duy phản biện và tìm kiếm thông tin.
Bằng cách này, việc học không chỉ trở nên thú vị hơn mà còn giúp học sinh phát triển những kỹ năng quan trọng trong cuộc sống. Đồng thời, việc khuyến khích sự sáng tạo và tư duy logic thông qua việc đọc và viết truyện hình sự cũng là một cách tuyệt vời để hỗ trợ sự phát triển toàn diện của học sinh.
—-
Văn phòng Công ty Carson nằm phía trên một ngân hàng trong một tòa nhà nhỏ ở đường Hawthorne.
Một phụ nữ béo lùn đón tôi ở hành lang.
“Tôi là thư ký của ông Carson”, bà ta nói, chìa ra bàn tay múp míp.
“Tôi là thanh tra Nancy Marshall”, tôi nói, bắt lấy bàn tay đó.
Bà ta dẫn tôi đến phòng họp và giới thiệu tôi với Brad Carson.
“Chào thanh tra”, Carson nói, “Hy vọng cô sẽ tìm ra kẻ giết bà vợ tội nghiệp của tôi”.
“Đó là việc của tôi mà”, tôi nói và bắt đầu đọc bản báo cáo. “Sáng thứ bảy, bà Carson, giám đốc công ty, ở trong văn phòng một mình. Vào lúc 10 giờ 30, ông Carson đến và thấy một nhân viên cũ rời khỏi tòa nhà”.
“Eddie Morton”, Bà béo nói.
“Eddie Morton”, Carson lặp lại. “Tôi sa thải Morton tuần trước”.
Tôi tiếp tục. “Ông Carson tới văn phòng và thấy bà Carson đã chết. Cửa văn phòng đã bị tông vào”.
Tôi nghĩ rằng không cần phải đọc tiếp rằng bà Carson tội nghiệp cũng đã bị đập vỡ đầu.
Tôi tiếp tục. “Phòng điện thoại ở tầng hầm đã bị phá hỏng. Mọi điện thoại trong tòa nhà đều bị ngắt liên lạc”.
“Tôi biết tại sao rồi”, Carson hớn hở. “Hắn làm vậy để ngắt hệ thống báo động. Nếu có cánh cửa bị phá là hệ thống báo động sẽ kích hoạt và gọi cho cảnh sát”. Ông ta nhìn tôi tự mãn. “Mà Morton đã từng làm bảo trì cho công ty điện thoại mà”.
“Ông Carson, ông đến văn phòng vào thứ bảy để làm gì?” Tôi hỏi tiếp.
“À, tôi biết vợ tôi sẽ ở đây xem xét các báo cáo…”
“Báo cáo gì vậy?”
“Báo cáo kiểm kê hàng. Có thất thoát trong kho hàng vừa bị phát hiện. Tôi nghĩ Morton giết vợ tôi vì sợ bị vạch mặt”. Ông ta nhìn bà béo lùn, và bà ta gật đầu. “Tôi đã gọi điện cho bà ấy, nhưng điện thoại bị treo. Tôi biết là có chuyện không ổn”.
“Vậy là ông vào văn phòng, thấy xác vợ mình và gọi 911”.
“Đúng vậy, nhưng tôi qua cây xăng bên kia đường. Điện thoại bị treo mà, nhớ không?”
Tôi nhớ. Tôi muốn chắc rằng ông ta cũng nhớ.
“Tôi là người cuối cùng thấy bà ta còn sống”, bà béo lùn lên tiếng.
Tôi nhướng mày chờ đợi.
“Tôi đang soạn mấy hồ sơ thì bà giám đốc đến.
Chúng tôi nói chuyện vài phút rồi tôi đi. Trên đường đi ra tôi thấy Eddie Morton lái xe vô. Lúc đó khoảng 10:20, hay 10:25 gì đó”.
Không tìm biết được gì thêm, nên tôi quay trở lại Sở Cảnh sát.
“Vụ Carson ra sao rồi?” Phụ tá Emerson hỏi.
“Carson cho rằng một nhân viên cũ, Eddie Morton, đã làm vụ này, để tránh không bị vạch mặt ăn cắp. Carson thấy Morton rời tòa nhà ngay trước khi phát hiện xác chết”.
Emerson thấy ngay là tôi chưa tin chắc.
“Nhưng…”
“Bà thư ký cũng ở hiện trường trong khoảng thời gian xảy ra vụ án”.
“Bà ta có đủ mạnh để phá cửa không?”
“Cánh cửa đó là đồ dỏm. Một thằng nhóc cũng đạp tung ra được”.
Mời các bạn đón đọc Trổ Tài Thám Tử của tác giả Nhiều Tác Giả.