Trong câu chuyện “Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện”, chúng ta được dẫn dắt qua cuộc sống mới của Thẩm Thanh Thu, từ một nhân vật phản diện ác độc trở thành nhân vật chính tiêu biến, đầy kịch tính. Hệ thống nhiệm vụ xui khiến làm tăng chỉ số ngầu, nhưng Thẩm Thanh Thu không ngừng phản kích và thể hiện sự mạnh mẽ của mình. Đây thực sự là một câu chuyện hấp dẫn, từ giai đoạn ngây thơ đến biến chất quỷ súc, sẽ mang lại cho bạn những cảm xúc thú vị. Không chỉ là một bộ truyện có nhiều tình tiết hài hước, mà còn là hành trình chứng kiến sự tỉnh táo và phấn đấu của nhân vật phản diện. Qua từng trang sách, bạn sẽ được hòa mình vào thế giới đầy mê hoặc này.Đồng ý, hãy để tôi giới thiệu về những nhân vật trong tác phẩm này. Thẩm Thanh Thu, mặc dù không ghét nhân vật này, nhưng cũng không thực sự yêu mến. Tính cách và hành động của Thẩm Thanh Thu đều gây ấn tượng, chỉ có điểm yếu duy nhất là trong tình yêu. Ngược lại, Lạc Băng Hà, một nhân vật chính phản diện nhưng lại rất đẹp đẽ. Tình yêu và sự hy sinh của Lạc Băng Hà cho Thẩm Thanh Thu thật sự đáng quý.
Dù có những điểm gượng ép và khiên cưỡng trong truyện, tác phẩm vẫn đáng để đọc. Dù không phải thể loại mình ưa thích, nhưng vẫn bị cuốn hút đến trang cuối cùng. Những nhân vật phụ như Thượng Thanh Hoa hay Liễu Thanh Ca cũng rất cuốn hút, thậm chí hơn cả Thẩm Thanh Thu. Không chỉ vậy, còn có những nhân vật mang lại nhiều cảm xúc đau lòng, như Thanh Lang Quân hay Trúc Chi Lang.
Như vậy, tất cả những điều này cùng tạo nên một câu chuyện đáng đọc và ấn tượng.Đọc xong bộ truyện này, thật tiếc những mảnh tình không công bằng, như đã đề cập ở trên.***Sau khi đọc hết series “Ma Đạo Tổ Sư” và phải lòng phong cách viết của tác giả Mặc Hương Đồng Khứ, bạn quyết định tìm đọc thêm truyện của tác giả. Câu chuyện của Mặc Hương Đồng Khứ chỉ gồm có ba bộ truyện, trong khi bộ “Quân Trưởng Phúc Thiên” chưa hoàn thiện, nên bạn quyết định khám phá bộ “Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện”.Nghe đồn rằng bộ này được viết trước cả “Ma Đạo Tổ Sư”. Riêng bạn thấy, bộ này có nhiều yếu tố hài hước hơn, đọc mà cười té ghế. Nhân vật chính thường mang quá khứ đau buồn theo như phong cách của Mặc Hương Đồng Khứ, nhưng nhân vật chính trong bộ này lại không có đề cập đến, nhưng bạn lại tò mò vì sao nhân vật này lại qua đời sớm như vậy (và xuyên không).Nhân vật chính qua đời sau khi cố gắng đọc hết bộ truyện của một tác giả lạ, kết cục có thể hiểu được, tức là chết trên giường. Sau đó chính là sống lại ở bối cảnh trong bộ truyện đó, không chỉ xuyên qua mà còn xuyên vào một nhân vật phản diện, tư cách tệ, bị người ta chê bai, kết quả thậm chí còn tồi tệ hơn trong truyện – Thẩm Thanh Thu.Thẩm Thanh Thu nguyên thể đã có một quá khứ không mấy tốt đẹp, không có cha mẹ, sống lênh đênh trên phố, tính tình không được tốt đẹp, bị một gia đình ruồng bán, bị một chàng công tử trong nhà đó bắt nạt đánh đập khi lớn lên, một lần vì tức giận quá nên cầm kiếm một hơi giết hết những kẻ đã bắt nạt mình trong gia đình này.Sau đó, Thẩm Thanh Thu nguyên thể đi theo sư phụ học tu tiên, rồi cuối cùng giết sư phụ để gia nhập Thương Khung Sơn phái.Nam chính Lạc Băng Hà (công) là đệ tử dưới trướng của Thẩm tiên sư, vì ganh ghét bạn công hơn người, còn bạn Thẩm Thanh Thu nguyên thể luôn gây khó khăn cho mọi người, từ khi nhỏ đã làm khó hàng năm. May mắn là bạn thụ xuyên vào lúc nam chính chưa bước vào con đường hắc hoá, chưa có hận Thẩm Thanh Thu nguyên thể tận xương tuỷ, cứu vớt lại tính mạng cùng cảm tình với nam chính, nếu không sau này sẽ bị đào thải thật thảm.Khi chính thức bước vào con đường ôm đùi nam chính, cũng không biết đùa giỡn, giáo huấn kiểu gì, mà nam chính của một ấn văn ngựa đực vốn hậu cung ba ngàn không điểm được lại lội vào con đường làm gei.Thẩm Thanh Thu nguyên thể bề ngoài luôn tỏ vẻ tiên phong đạo đức, ra vẻ thanh tĩnh tao nhã, thực chất chính là một tên cuồng d*m, ngụy quân tử lòng dạ hẹp hòi, bị mọi người khinh bỉ. Sau khi xuyên không, Thẩm Thanh Thu lại trở thành một thanh niên cực kỳ yêu mạng sống, lại bị một hệ thống của Google Translate ép thay đổi kịch bản để giống với nguyên bản, năm này qua năm nọ, càng giống càng giả, bề ngoài tựa như tri kỷ, luôn mang hào quang của tiên tử, chỉ là tâm hồn không như vậy, thực sự một hoá nữ.Truyện này không có nhiều yếu tố kinh dị cho lắm, mặc dù là tu chân nhưng thực sự đọc như một bộ truyện hài, cười muốn xuýt ruột. Nội tâm của bạn thụ cực kỳ phong phú, mỗi lần đấu tranh cùng hệ thống Google Translate thì đều khiến người đọc cười muốn gặp người.Lạc Băng Hà tiểu công chính là đặt sư tổ Thẩm Thanh Thu của mình lên đầu, miễn người này vui, tên này có thể vừa là hầu nữ cận thân chăm sóc giấc ngủ sinh hoạt vừa là đầu bếp tỉ mẩn mỗi bữa ăn, chuyện to chuyện bé trong phòng đều một tay bạn công làm lấy, thực sự là nam nhân ba tốt, có thể lên được phòng khách.Với khả năng tiến vào phòng bếp và phòng ngủ một cách dễ dàng. Hàn trường trở từ hoa bạch thành hoa hắc. Nhưng cho dù bạch hay hắc, cũng chỉ là hoa liên hoa mà thôi. Người này với người khác không khác biệt nhiều, như một tên ma đầu, ít nhất với những người của Mười Hai Đỉnh Phong thì phải đuổi đến cùng và giết tận. Tuy nhiên, trước mặt sư thôn Thẩm Thanh Thu lại giống như một tên tiểu bạch suốt ngày lầy lội, nhép niếu, thậm chí khóc lóc đỏ mắt. Chắc chắn không cách nào khác, đại thần bay lên trời chỉ có thể như vậy mới có thể làm cong thẳng nam Thẩm Thanh Thu.
Tiếng thanh niên hơi ủy khuất nói: “Đệ tử ngàn dặm xa xôi từ ngoại châu bôn ba trở về, sư thôn ngay cả không nhìn một cái, đã muốn từ chối sao?”.
Thẩm Thanh Thu thản nhiên đáp: “Con của ta, còn không cho ta nhìn?”.
Lạc Băng Hà cười hi hi nói: “Tất nhiên là cho. Sư thôn nhìn có thuận mắt không?”.
Thích nhất chính là hệ thống Mười Hai Đỉnh của Phái Thương Khung Sơn, mặc dù phân chia thành Mười Hai Đỉnh nhưng lại cực kỳ bao quát và hoàn thiện. Trước mắt người ngoài, nói là về phái tính chuyện, thực chất thì là chuyện kết thúc ở đây, chúng ta trở về ăn cơm thôi. Khi người của mình bị người khác đánh hội đồng, nhảy ra giả vờ bảo vệ chính nghĩa, nhưng thực chất là: Vô Vọng cuối cùng không nhịn được nữa, quát: “Liễu phong chủ!” Liễu Thanh Ca: “Nhờ tay.” “Nhạc chưởng môn.” “Hoa mắt.”
Quần chúng có mặt không hẹn mà gặp, lén nghi: Chuyện của Phái Thương Khung Sơn bên người nhà, quả nhiên danh bất hư truyền. Hai vị này đây đang dùng hành động thực tế để cho kẻ khác biết: Đánh lộn, có thể; khi dễ phong chủ Thanh Tĩnh phong, đừng hồn!
Thẩm Thanh Thu không đau đầu nữa, nhưng vẫn thấy choáng. Nhạc Thanh Nguyên: “Vừa rồi bị đánh trúng à?” Liễu Thanh Ca: “Kẻ nào đánh?” Đùa?! Ai có thể đánh trúng Thẩm Thanh Thu?! Với tình hình vừa nãy, ai bị đánh chứ Thẩm Thanh Thu không thể bị đánh được chứ?! Ba người hết trong tối ngoài sáng bảo vệ hắn là ai hả?! Chạy đều vậy! Chỉ có hắn đi đánh kẻ khác thôi!
Chưởng môn phái Nhạc Thanh Nguyên, anh trai đệ tử thời hạn của bạn nguyên bản, vì thất hứa với nguyên bản mà bị nguyên bản ghi thù, theo nguyên tắc chính là vì yêu thương người sư đệ này mà bị vạch trần, chết cực oan uổng. May mắn thay, hàng thay thế không để chuyện đó xảy ra, Nhạc chưởng môn cuối cùng cũng không có việc gì, vui vui vẻ vẻ mà sống, một trong số những điều đáng yêu của mẹ Xu.
Thương nhất trong truyện là khúc bạn công trở về sau khi bị bạn thụ (thực chất là hệ thống Google Translate) ép buột nhảy xuống vực thần để trả thù bạn thụ, bạn thụ như chim sợ cành công, không thể tìm biện pháp khác ngoài việc kim thiền thoát xác, để lại một cảnh tự bạo nhảy xuống từ đài cao, bạn công cứ tưởng mình mất đi sư thôn, đau lòng khóc ròng, ôm cái xác, một lần ôm tận năm năm. Thật ra tất cả cũng chỉ vì người không nguyện hỏi người không nguyện nói, nếu không đã không xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi. Y nói từng câu, tiến gần từng bước, hung hăng bứt người: “Hay là để cho ta giành đồ ăn với một con chó? Hay để cho người mà ta giao ra chân tâm, đối xử hết lòng lừa gạt ta, vứt bỏ ta, phản bội ta, tự tay đẩy ta xuống nơi luyện ngục không bằng?”.
Thẩm Thanh Thu buông Lạc Băng Hà, chầm chậm rút lui về sau, trên đường lảo đảo một chút. Tu Nhã Kiếm rơi xuống trước. Chủ nhân đã tự bạo linh lực, người còn kiếm còn, giữa không trung đã gãy thành mấy mảnh. Thẩm Thanh Thu luôn có thói quen nuốt máu vào bụng, giờ phút này lại tùy ý máu tươi tuôn ra.
Hắn nói: “Tất cả trước giờ, hôm nay toàn bộ trả lại cho ngươi.” SauNgày xưa, một lần vấp ngã và ngứa ở phía sau, từ trên lầu rơi xuống. Trong câu chuyện, không thể không nhắc đến một số nhân vật phụ như cô bạn Liễu Thanh Ca của Bạch Chiến Phong, rất lạnh lùng và ham chiến nhưng đáng yêu lắm, luôn yêu thương sư huynh đệ đồng môn, bạn Thượng Thanh Hoa đại thần Đâm máy bay lên trời cũng vô tình bị xuyên vào trong quyển truyện đưa ngựa dở hơi của mình, một Trúc Chi Lang với suy nghĩ ân thù văn vẻo nhưng đáng thương, một Tề Thanh Thê có miệng mồm dữ dặn nhưng rất tốt bụng, một đại boss đánh chẳng có chút vẻ vang, một đám nữ nhân vốn là hậu cung của bạn công Lạc Băng Hà, một đám yêu ma quỷ quái, vân vân và mây mây. “Chỉ là, tuy không phải bị y giết chết, nhưng lại vì y mà chết.” Liễu Thanh Ca gần như lơi kiếm ra khỏi vỏ khi nói: “Thù này tất báo.” Tề Thanh Thê tức giận nói: “Thẩm Thanh Thu ngươi… Ngươi có biết hay không sư huynh bọn họ đã bị ngươi hại thảm đến thế nào! Đồ đệ của ngươi khi đó đã khóc thành cái dạng gì rồi? Cả ngày khóc lóc nỉ non đến mức cả Thanh Tĩnh Phong đều chướng khí mù mịt mà để tang báo hiếu một năm trời khiến ai cũng chẳng muốn lên! Vị trí phong chủ cũng để trống, thế nhưng ngươi lại ở ngoài tiêu dao khoái hoạt!” Rút váy lại thì đây cũng chỉ là một câu chuyện tu tiên cực kỳ hài hước, cực kỳ giải trí, văn phong ma mị Xu thi thì không thể đỡ được, ngay từ những dòng đầu tiên đã khiến người đọc xoắn não, tình tiết thì phong phú không chê vào đâu được, bất ngờ từ những tình huống, Xu bỏ những chi tiết bé teo nhưng không hề vô dụng, dường như đọc một lần rồi lại muốn đọc lại lần nữa. Ahuhu!!!!*** Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện, hay Trùng sinh chi nhân tra phản phái đích tự cứu hệ thống, là bộ sư đồ niên hạ đầu tiên ta đọc, nhưng trước giờ chưa từng nghĩ sẽ viết review cho nó. Bởi trong Hệ thống, dường như mọi thứ đều rất khúc chiết, dễ hiểu, tường minh, chả có gì để tranh cãi hay phản biện (không như Ma đạo tổ sư hay Thiên quan tứ phúc hố một nùi, một nùi cãi nhau, anti cũng ngang ngửa fans là vậy). Hệ thống, từ đầu chí cuối rõ ràng chỉ là áng văn phun tào của anh Thẩm. Có cái gì để tranh cãi nữa đâu. Đọc xong là thỏa mãn. Nhưng hình như chỉ có mỗi ta cho rằng Hệ thống là dễ hiểu rõ ràng. *Cảnh báo: Người viết sủng công, bias Lạc Băng Hà vô điều kiện. Bài này có rất nhiều yếu tố SPOIL, đặc biệt là từ 4 phiên ngoại mới nhất của truyện, thỉnh cân nhắc trước khi đọc. Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện Hôm trước tình cờ đọc được một topic trên mạng, rất nhiều bạn bảo: Lạc Băng Hà u ám quá, ghê rợn quá, chỉ có Thẩm Viên lạc quan thấy bà mới chịu được tình yêu vặn vẹo của y. Làm ta phải dừng lại một chút, lục lại trong ký ức. Lạc Băng Hà nhất định không phải con ma thích khóc như fans thường đùa cợt, hoặc các doujinshi tự phát cứ lấy đó làm vui đâu. Quả thực, từ chương đầu tiên, Lạc Băng Hà đã định là một kẻ tính toán chi li, có thù tất báo. Miệng nam mô bụng một bồ dao găm đó mới là con người y. Là tính cách đã được dưỡng thành từ bao biến cố vây quanh khi y còn rất nhỏ. Nên đừng nói chỉ có Lạc Băng Hà trong nguyên tác Cuồng ngạo tiên ma đồ mới nham hiểm thủ đoạn, giả mù sa mưa. Bởi Lạc Băng Hà của Hệ thống, nhất định chỉ có u ám hơn chứ không kém. Chí ít, Lạc Băng Hà của Cuồng ngạo tiên ma đồ, thích em gái nào đều có thể đẩy ngã, sủng ai thì cho vào hậu cung, có ai chưa từng ưng thuận. Nhưng Lạc Băng Hà của Hệ thống, cứ việc giấu nhẹm tình cảm sôi trào từ thuở thiếu thời đến lúc thành niên, để kính sư tôn, đối xử với sư tôn vô tư chân thành, lấy sư tôn làm tín ngưỡng. Thổ lộ ư, cho y tám trăm lá gan y cũng chẳng dám để lộ lấy nửa phân. Y hèn mọn là thế. Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện Cái đêm đầu tiên chuyển từ phòng chứa củi vào phòng hông trúc xá, Thẩm Thanh Thu cởi áo trị thương cho y, y chỉ có thể chạy trối chết, sức lực bùng phát, dồn đến đường cùng liền lao mình xuống hồ nước lạnh.Bạn cẩn thận từng chi tiết, bảo vệ cẩn thận những cảm xúc trong truyện. Thẩm Thanh Thu sẽ khiến bạn thích thú và ấm lòng.
Nếu lúc đó Thẩm Thanh Thu không đẩy anh ta xuống vực, liệu câu chuyện sẽ tiến triển ra sao?
Sự hoang mang xâm nhập tâm trí, không tin tưởng ai nữa, thầy trò cũng có thể phản bội, muốn điều gì phải tự mình đấu tranh. Chờ đợi thầy trò sao? Cuối cùng anh ta hiểu, điều đó không bao giờ xảy ra.
Anh ta không tin vào số phận. Nếu có, cũng chỉ là để đạp nát dưới chân.
Tính kiêu ngạo đến nỗi! Và kết cục là gì?
Năm năm ôm thi thể không hơi thở.
Anh ta nói, nếu thầy chưa tỉnh dậy, tôi… không thể chịu đựng thêm nữa. Nhưng anh ta kìm chế được cả hai ngàn ngày như vậy.
Lạc Băng Hà đến mức điên cuồng đúng không? Đúng. Tối tăm đúng không? Đúng. Vặn vẹo? Không sai.
Nhưng sau tất cả, anh ta trở nên như hiện tại, tôi cảm thấy anh ta đáng thương hơn là đáng sợ. Giống như những giọt nước mắt giả dối, từ khi Thượng Thanh Hoa bày cho anh ta biết điều đó để khám phá bí mật trong lòng Thẩm Thanh Thu, cuối cùng chỉ là giọt nước mắt giả mà thôi.
Anh ta không còn khóc nữa.
Giống như sự hoang mang và sợ hãi bão dồn trong anh, cuối cùng cũng không một ai biết.
Anh ta có thể ép buộc, có thể dịu dàng van xin, có thể giả vờ, nhưng anh ta không thể làm gì để người mình mong muốn hiểu mình, tự nguyện yêu mình.
Anh ta cảm thấy vô cùng vô nghĩa. Cô đơn biết bao. Trước người xa xôi diệu kỳ, như gần như xa, cuối cùng vẫn là xa xôi không thể nắm bắt.
Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện
Ở các chương cuối cùng, bạn sẽ thấy Thẩm Thanh Thu dần ấm lên với anh ta một chút. Mặc dù vẫn còn nhiều rắc rối, nhưng ít nhất kể từ khi rời xa Thánh Lăng, Thẩm Thanh Thu đã bắt đầu chấp nhận mình thích anh ta.
Chỉ là thời gian trôi qua quá nhanh.
Quá nhanh đến nỗi Lạc Băng Hà cuối cùng vẫn nhập cuộc.
Dường như mối quan hệ giữa họ đã bắt đầu từ lâu. Chỉ trách một người nhận ra sớm quá, để rồi đau lòng giấu kín suốt thời gian hơn.
Một người lại nhận ra muộn, không kịp đón nhận tình cảm kịp thời.
Thiếu thời gian để học hỏi. Sự chia rẽ trong vô cùng. Nghi ngờ và trốn tránh khi gặp nhau lại. Năm năm đã trôi qua.
Vận mệnh từng bước dồn anh ta vào đường cùng.
Hệ thống tự cứu cho Lạc Băng Hà
Thẩm Thanh Thu có sợ anh ta, có nghi kỵ anh ta, hoặc thậm chí cảm khen anh ta. Nhưng anh ta không yêu thương anh ta.
Nói thật, ở cuối cùng, tôi vẫn không thấy kết thúc hạnh phúc (HE) cho Lạc Băng Hà ở đâu. Anh ta có Thẩm Thanh Thu ở bên cạnh, nhưng anh ta vẫn chưa hiểu sâu về tình cảm của sư tôn dành cho mình. Sự hối tiếc và bù đắp? Sự tương kính và cam lòng để tha thứ cho chính mình?
Tôi chưa thấy HE ở đâu. Rõ ràng đó là một kết thúc không hoàn hảo (OE)!
May mắn thay, bốn bộ phiên ngoại sau Mặc Hương đã giúp độc giả hiểu rõ hơn. Cơ hội cho Thẩm Thanh Thu nhìn vào tâm hồn mình. Cơ hội cho Lạc Băng Hà từng chút nhận ra, giữa họ, đã từ lâu là một sự đồng tâm hiệp lực.
Chỉ là một người hừng hực như lửa, một người yên bình như nước sâu.
Hai con người đều chứa đựng tâm hồn sâu thẳm như vậy.
Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện
P/S: Phim hoạt hình “Xuyên thư tự cứu chỉ nam” sắp ra mắt, đặc biệt với nhân vật Thẩm sư tôn, rất đẹp, mọi người nên xem đấy :)))))
Mời bạn thưởng thức “Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện” của tác giả Mặc Hương Đồng Xú.