Cuốn sách “Sống Lại Là Mèo Meo Meo” là một tác phẩm mà tôi rất thích với những tình tiết ngọt ngào, sủng ái, và ngập tràn cảm xúc. Trong câu chuyện, chúng ta sẽ gặp phải Ninh Oản, một cô gái với vẻ ngoại hình yếu đuối của một thiếu nữ, nhưng lại sở hữu một trái tim đầy nhiệt huyết.
Ninh Oản bắt đầu quen một chàng trai với tên gần giống “người kia” mà cô muốn tìm hiểu, sau đó cô nhận ra sự hiểu lầm này nhưng vẫn quyết định theo đuổi anh chàng này. Mặc dù câu chuyện có nét cũ, nhưng cũng khiến tôi bị cuốn hút bởi sự sáng tạo và tính mới lạ của nhân vật chính.
Ninh Oản và Bùi Khuyết đã trải qua một tình yêu thanh mai trúc mã kéo dài mười bốn năm, nhưng đến cuối cùng, họ mới hiểu rằng tình cảm của mình dành cho nhau đã sâu đậm như thế nào. Bùi Khuyết, mặc dù là một thái tử, nhưng anh không dùng quyền lực để ép buộc Ninh Oản ở lại bên mình, điều này thể hiện sự cao thượng và tình yêu chân thành của anh dành cho cô.
Hành văn lưu loát, cách xử lý tình tiết từ con người đến mèo rất hợp lý và gọn gàng. Nhân vật phụ được xây dựng rõ ràng, ngay cả những nhân vật phản diện cũng khiến tôi cảm thấy đồng cảm và chân thành. Đọc xong cuốn sách này, tôi ấn tượng bởi mối quan hệ giữa các nhân vật và cách mà tác giả đã xử lý chúng, tạo nên một câu chuyện đầy màu sắc và cuốn hút.Đánh giá bởi #Gian_Thần – fb/ReviewNgonTinh0105
Tháng ba đã đến, mùa xuân tươi vui, cây cỏ bắt đầu xanh tốt, hoàng oanh hót líu lo. Trên bờ sông êm đềm, cây dương liễu xinh đẹp thong thả. Ánh nắng mặt trời ấm áp len lỏi trên mái lưu ly màu vàng trong cung, tạo nên cảnh tượng tuyệt vời, như một bức tranh sống động.
Trong quá khứ, Ninh Oản thường cùng với huynh trưởng ra ngoài phủ thưởng ngoạn cảnh xuân, nhưng lúc này, trong khung cảnh thâm cung, trong trái tim nàng, một cảm giác lạnh lẽo như băng. Can Hòa cung, nơi của Đại Chiêu vương, cũng yên bình mà lạnh lẽo, ánh mắt Ninh Oản đọng nước như một hồ ao chảy đậm, giọng nói nhẹ nhàng và trầm thấp của người đàn ông hôm qua vẫn vang vọng trong tai nàng, âm thanh khàn khàn và rối loạn.
Y nói: “Oản Oản, ta đã ban hành chiếu thư, tương lai trưởng tử của Đoan Vương sẽ thân thiết với nàng, ta sẽ an tâm…” Nàng đã kết hôn với y ba năm, nhưng chưa sinh con cho y. Hành động từ y cũng không có sự ép buộc, chỉ một lần làm viên phòng, là lúc nàng đã khiến y tức giận, làm tim y lạnh lẽo. Sau đó, nửa năm y không dám bước vào Khôn Dực cung, vì cảm thấy xấu hổ với nàng.
Y cũng không sai, bởi nàng là thê tử của y, việc làm viên phòng là đương nhiên. Ba năm đã trải qua, trong lòng nàng vẫn mãi là hình bóng của người đàn ông đã từng kết hôn và sinh con với nàng, sai lầm… đều từ phía nàng.
Dưới lớp vải, đôi mắt y nhắm chặt, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy, không còn dấu vết ấm áp. Ninh Oản không thể khóc, ánh mắt cô khô cạn, bởi vì nàng không thể khóc.
Sau ba năm kết hôn với Bùi Khuyết, y đã đối xử với nàng rất tốt. Nàng biết, chỉ là chưa bao giờ nghĩ rằng… y có cảm xúc với mình. Bùi Khuyết lạnh lùng và khó đoán, nhưng cẩn thận, những sở thích của nàng đều được y ghi nhận trong lòng. Dần dần, nàng hiểu rằng y không phải lạnh lùng như vẻ bề ngoài, y chỉ thích sự yên lặng.
Nàng không thích sự ràng buộc trong cung, y sẵn sàng dẫn nàng ra khỏi cung để thư giãn, tham quan vào mỗi mùa xuân, hè, thu hay đông… Nàng từng nghĩ rằng y thích những điều đó, nhưng thực ra, mọi sự quan tâm ấy chỉ vì nàng.
Mới đây, một căn phòng đủ bức tranh vẽ về bản thân làm nàng rung động, người mà nàng luôn nhớ mãi là người đàn ông nhân từ kia, lại luôn yên lặng bảo vệ nàng chu đáo. Nàng nhập cung không phải vì ý muốn, là con gái phủ Việt quốc công, nàng buộc phải chấp nhận, hơn nữa, người đàn ông nàng yêu đã kết hôn với người khác từ lâu. Trong tương lai, khi nàng phải lấy chồng, tất cả đều tương tự.
Dù Bùi Khuyết và nàng không thân thiết, nhưng có thể coi như họ là thanh mai trúc mã. Y đồng ý cưới nàng, và nàng đành phải chấp nhận.
Hãy đọc “Trùng Sinh Meo Meo Meo” của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ (Matcha Cookie), để khám phá câu chuyện này.