Trong tác phẩm này, Andre’ Gide muốn chia sẻ một cách cẩn thận và tinh tế về tâm hồn, tâm lý của những người yêu nhau trong một bối cảnh tinh tế sử dụng ngôn ngữ phức tạp nhưng giàu cảm xúc. Nhìn nhận tỉ mỉ và nhạy bén, người dịch đã chăm sóc từng chi tiết rất kỹ lưỡng.
“…Tôi thật sự muốn có thời gian một mình trong phòng; ánh nhìn của những người khách khiến tôi cảm thấy không thoải mái; mỗi khi tôi nhìn bức tranh, dường như toàn bộ thế giới đều chăm chú theo dõi tôi. Mặc kệ cảm giác đau đớn và không thoải mái, tôi vẫn bị cuốn hút bởi vẻ đẹp kỳ diệu của “cô gái với sự dịu dàng và bí ẩn” khiến tâm hồn tôi tràn ngập cảm xúc lẫn quyến rũ, thôi thúc tận cùng. Là lần đầu tiên, tôi trải qua một cảm xúc đầy mới mẻ như vậy.
Một người nào đó tiến đến gần, yên bình và dịu dàng, rồi đột nhiên tôi cảm nhận bàn tay mát lạnh chạm vào hai mắt tôi. Tôi quay lại. Đó là Gisèle.
– Gặp lại nhau ở đây là một điều thú vị và bất ngờ! – Gisèle nói vui vẻ như chim hót. Cô ấy như thấy mẹ tôi ở bên cạnh.
– Cháu đã hoàn thành nhiệm vụ được giao bởi bác cho má chú, má chú nói rằng bà sẽ rất vui nếu được làm quen với bác. Đây là cơ hội hiếm có, má chú đưa cô đến đây. Nhưng không biết làm thế nào phải giới thiệu. Sau đó, cô gái dẫn bà má tới gần chúng tôi, vụng về nói:
– Má ạ… Bà X…, mẹ của bạn mới của con; thật đó, má chưa gặp mặt Genevìeve… Đấy! đây chính là cô ấy.
Mẹ của Gisèle vô cùng kiều diễm, và tôi ngay lập tức cảm nhận sự mến mộ. Bà (người Pháp) nói tiếng Pháp lưu loát, giọng điệu mạnh mẽ, tạo nên vẻ uy nghi và vẻ cao quý tự nhiên trong bản sắc đầy quyến rũ của bà. Chúng tôi đứng trước một bức tranh tuyệt vời…” ***Đánh Giá của Thanh Hai: Tôi thật sự yêu Bùi Giáng, với cái nét đặc biệt của ông, cùng với sự điên rồ độc đáo, những bài thơ của ông nổi tiếng với sự “điên dại” trong từng câu từ, từng đoạn thơ. Trong việc phiên dịch, Bùi Giáng lại thể hiện sự khác biệt so với người khác. Với sự khác biệt ấy, một số người đọc có thể phản đối việc phiên dịch của ông vì họ nghĩ rằng ông không tôn trọng văn bản gốc. Tôi không đọc được bản gốc nên không thể đưa ra ý kiến cụ thể, nhưng khi đọc các bản dịch của ông, tôi thấy như được lơi nướng trên dòng sông ngôn ngữ, với một bản ngôn ngữ riêng biệt của ông, độc đáo không ai giống, giống như khi đọc bài thơ của Nguyễn Bính hoặc đoản văn của Mikhail Prisvin… Đọc vài chương của “Trường Học Đờn Bà” chỉ làm tôi say sưa và không thể rời mắt, không thể đọc chỉ một lần, bởi việc dịch của ông quá cuồng nhiệt. Đêm khuya mang cuốn sách ra đọc: “Con yêu dấu của ta ơi, các vị mục sư và ta,”…Chúng ta không thể không khen ngợi tác phẩm của ông nữa. Hay ho từng trang sách. André Paul Guillaume Gide, một tác giả tài năng của thế kỷ 20, đã chinh phục giải Nobel Văn học năm 1947 với những tác phẩm độc đáo và cảm động.
Biết đến Gide không thể không nhắc đến những tác phẩm nổi tiếng như “Les Caves du Vatican” và “Les Faux-monnayeurs”. Ông đã chiến thắng sự khó khăn, tìm kiếm sự thật trong cuộc sống bằng ngôn từ giản dị nhưng sâu lắng. Ông cũng mở đường cho thể loại tiểu thuyết phát triển mạnh mẽ.
Những câu chuyện của Gide không chỉ là sự sáng tạo, mà còn là biểu hiện chân thực từ cuộc sống của ông. Cuộc sống của ông đầy sóng gió, từ việc mất cha từ nhỏ, đến sự khám phá về bản thân là người đồng tính. Những trải nghiệm đau thương đã giúp Gide tạo ra những tác phẩm gây tiếng vang.
Với “Trường Học Đờn Bà”, Gide lại một lần nữa chứng minh tài năng của mình. Hãy cùng đắm chìm trong thế giới văn học sâu sắc của tác giả này.