Trường Phượng Khuynh Nhan là một tác phẩm của tác giả Tang Lý với nội dung xoay quanh cuộc sống tươi đẹp của Cẩm Nhan và Thanh Nhược. Thanh Nhược, trưởng nữ của Thanh gia, luôn cảm thấy bị xem thường bởi gia đình và người xung quanh vì tính cách bình thường và không nổi bật. Tuy nhiên, cuộc sống của cô bắt đầu thay đổi khi một sự kiện bất ngờ xảy ra. Mời bạn đọc khám phá hơn về hành trình phấn đấu và tìm đến ánh sáng của Thanh Nhược trong cuốn sách này.Một lần nữa, Tuyên bố của Đế Thiên Hòa đã làm khuôn mặt của Công chúa Trường Phượng trở nên khó chịu hơn bao giờ hết. Đặc biệt lời mời của vua để Trưởng nữ của Gia Thanh đến cung bầu bạn đã khiến mọi người trong Gia Thanh từ trên đến dưới đều rơi vào sự nghi ngờ và lo sợ. Thế nhưng, khi thánh chỉ đã ra, không ai trong Gia Thanh dám vi phạm. Ông Thanh Vũ, chính là chủ nhân của Gia Thanh, người đứng đầu quân võ và chính trị, đã thở dài sâu. Nhìn thấy trưởng nữ hợp với tâm ý của thánh không thể phủ nhận, ông chỉ có thể cảnh báo Thanh Nhược về nhiều lời cấm kỵ nặng nề trong hoàng cung. Mặc dù có nhiều nghi ngờ vô căn cứ từ phía hoàng gia, ông cũng nhấn mạnh rằng cần phải khiêm tốn và đề cao sự bảo trọng. Thẩm Vân, mẹ của Thanh Nhược, không thể ngăn được nước mắt, lo sợ về tình trạng tư duy của con gái, mặc dù không có thành tích nổi bật nhưng cô chỉ mong một cuộc sống an lành cho con. Và hôm nay, phải bước vào cung điện hoàng gia, đó thật sự là một bi kịch không lường trước được. Thanh Nhược chỉ cười nhẹ để đáp lại những lời nhắc nhở, tỏ ra an ủi nhưng trong lòng cô vẫn rộng lớn một chút cảm xúc ấm áp. Dù có ngu muội đến đâu, cũng có thể cảm nhận được ít nào tâm tư từ phía hoàng thất, nhưng cô không lo lắng. Trong tâm trí cô, không có quá nhiều kỳ vọng, chỉ cần đi đến đâu thì cứ để cho tự nhiên diễn ra. Dù sao, dựa vào lòng trung nghĩa của Gia Thanh mà nói, cô cũng không phải đối diện với nguy hiểm đến tính mạng. Ở bất cứ đâu, không có gì quan trọng hơn.
Lúc đó, Thanh Nhược không biết rằng, chờ đợi cô, cuộc sống của cô sẽ thay đổi hoàn toàn. Tất cả chỉ vì một người đã thoát khỏi lối mòn quen thuộc, hướng đến một con đường đối lập với truyền thống.
Chú thích:
Ấu đế: Vua nhỏ tuổi
Đường tỷ: Chị em cùng họ
Ảnh Chi ơi, bạn đang suy nghĩ gì vậy? Hoa Đào bỗng nhiên hiện lên từ cửa, ngắt lời suy nghĩ của Ninh Ảnh Chi. “Không có gì đâu.” Ninh Ảnh Chi lắc đầu. Hoa Đào nhẹ nhàng nhấc cằm của Ninh Ảnh Chi, nhìn sâu vào đôi mắt của cô, sau đó bất ngờ đưa mặt lại gần mũi Ninh Ảnh Chi, mũi họ sắp chạm vào nhau. “Thật không có gì sao?” Hoa Đào hỏi. Ninh Ảnh Chi ngưng một lúc, mới thở dài nhẹ nhàng, nói lơ đã: “Tôi muốn quay về Tô Châu một chuyến.” Thần sắc của Hoa Đào nhẹ nhàng dao động: “Muốn quay về để thăm ai à?” Ninh Ảnh Chi chầm chậm gật đầu: “Ngày giỗ của họ sắp đến, dù thế nào đi nữa, họ vẫn từng là người thân của tôi.” “Ùm, vậy tôi sẽ đi cùng bạn.” Hoa Đào quyết định nói sau khi suy nghĩ một lúc. Ninh Ảnh Chi ngưng một lúc, thở dài: “Thực ra không cần phải làm phiền như thế, tôi sẽ đi nhanh về nhanh.” “Không phiền, không phiền, tôi cũng sẽ đi thăm Bạch Diệc Hoa luôn.” Hoa Đào lắc đầu vui vẻ nói. Hai người thật sự “đi nhanh” như đã nói, chỉ sau sáu ngày họ đã đến Tô Châu. “Còn hai ngày nữa mới đến ngày giỗ của họ, chúng ta tìm nơi nghỉ ngơi trước nhé.” Ninh Ảnh Chi nhảy xuống ngựa nói. “Được.” Hoa Đào gật đầu, rồi cũng nhảy xuống ngựa. Trong khách sạn, lúc nào Hoa Đào cũng nhìn chăm chú vào gương mặt của Ninh Ảnh Chi. Cô gái dường như đã quá quen với ánh mắt nồng nhiệt đó của Hoa Đào, cô lạnh lùng châm thức ăn cho Ngọc Hoa. “Ảnh Chi, tôi sẽ đến Bạch phủ, bạn cùng đi không?” Hoa Đào bất ngờ hỏi. Ninh Ảnh Chi lắc đầu: “Không, tôi sẽ ở lại khách sạn đợi bạn.” “Được.” Hoa Đào rời tay, đáp một tiếng. Ninh Ảnh Chi cũng không ở lại khách sạn. Chẳng bao lâu sau khi Hoa Đào rời đi, cô cũng bước ra khỏi phòng. Cô không biết rằng Hoa Đào vẫn ở gần cửa hàng trang sức gần đó, vui vẻ chọn lựa một số món đồ trang sức đẹp, rồi đến sau đó mới rời khỏi cửa hàng. Ngay khi bước ra, cô nhận ra bóng lưng của Ninh Ảnh Chi. Trong lòng Hoa Đào nhẹ nhàng giật mình, theo bản năng, cô liền theo sau. Một trong những sở thích lớn nhất của Hoa Đào chính là sự hiếu kỳ. Ngoài việc sử dụng yếu tố ma thuật, việc trao đổi truyền thống là một trong những điều mà cô rất giỏi. Vì vậy dẫu cho khả năng của cô không bằng Ninh Ảnh Chi, cô vẫn có thể dễ dàng theo dõi cô mà không bị phát hiện. Ninh Ảnh Chi đi một cách yên tĩnh, thân hình nhẹ nhàng như tờ giấy mỏng. Dưới ánh nắng mặt trời, chiếc áo đen trên người càng tôn lên vẻ u ám gầy yếu, ngay cả dưới ánh nắng rực rỡ, làn da nhợt nhạt vẫn không có dấu hiệu ửng đỏ. Hai người đi liền theo nhau, càng đi càng xa, dần rời khỏi sự ồn ào của thành phố, đến vùng ngoại ô. Trong khi đi đến một nửa đường, Hoa Đào đã hiểu rõ mục đích của Ninh Ảnh Chi. Vẻ mặt ban đầu đầy vui sướng của Hoa Đào giờ đây trở nên…Rồi không lâu sau, một người đã mất xuất hiện trước mặt Ninh Ảnh Chi. Ninh Ảnh Chi dừng lại, nhìn tấm mộ bia đơn sơ không chữ ở trước mắt. Sau đó, nàng quay lưng về phía Hoa Dao, không để đối phương nhìn thấy tâm trạng của mình. Nếu nhìn kỹ, bạn sẽ cảm nhận được sự đau buồn đầy bi thương lan tỏa từ cơ thể người kia. Ninh Ảnh Chi biết rõ người nằm trong mộ là ai và cũng hiểu rằng lý do mình đến đây chỉ vì nữ nhân trong mộ đó. Mối quan hệ giữa nàng và người kia tràn ngập sự phức tạp.
Sau một khoảnh khắc, Ninh Ảnh Chi nhẹ nhàng ngồi xuống trước mộ và nói: “Ta đến thăm người.” Cảm giác chua xót nổi dậy trong lòng Hoa Dao khi thấy Ninh Ảnh Chi ngồi trước mộ với vẻ buồn bã. Nàng thú nhận rằng mình đang ghen tỵ với người đã ra đi.
Nắm tay nhau, một khoảnh khắc đầy cảm xúc giữa Ninh Ảnh Chi và Hoa Dao đã xảy ra. Điều này đã khiến cho phòng tuyến của Hoa Dao suýt chút nữa vỡ vụn. Cuối cùng, với một vài từ ngắn ngủi, cả hai đã thể hiện tình cảm của mình.ấn phẩm này chắc chắn sẽ mang đến cho bạn những cảm xúc phức tạp và hấp dẫn.Trong “Trường Phượng Khuynh Nhan” của tác giả Tang Lý, câu chuyện xoay quanh Bạch Diệc Hoa và Ninh Ảnh Chi với sự hiểu biết sâu sắc và kỹ lưỡng. Cốt truyện hấp dẫn, với những tình tiết gây cấn và tình yêu lãng mạn. Sự tận tâm và nhiệt huyết của tác giả được thể hiện qua từng dòng văn, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Hãy cùng đọc và khám phá vẻ đẹp của Trường Phượng Khuynh Nhan!