**Xuyên Không Hài Hước: Đỏi Thú và Nguyệt Lạc**
Thể loại: Xuyên không, hài hước, 1×1
Nhân Vật: Tứ cầm thú: Phong Chi Lâu, Hoa Chi Phá, Tuyết Chi Lạc, Nguyệt Chi Loạn. Tứ hoa khôi: Vị Triều, Niệm Khanh, Du Lăng, Ly Tuyệt
Số Chương: 125 chương + 5 phiên ngoại
Tác Giả: Phá Quân Tinh
Văn án: Được đó, chỉ cần nhìn tên là biết!
Cuốn sách này là một tiểu thuyết bách hợp dành cho những bạn yêu thích những câu chuyện vui nhộn, không quá nghiêm túc. Bốn nhân vật chính vô tình xuyên không đến một triều đại không có trong lịch sử, và từ đó, họ bắt đầu cuộc sống mới đầy thú vị.
Những cô gái xinh đẹp – Tứ hoa khôi – thu hút sự chú ý của rất nhiều người, nhưng cuối cùng lại trở thành của riêng bốn người Tứ cầm thú. Câu hỏi “Tại sao gọi họ là cầm thú?” đều được giải đáp từng bước trong câu chuyện.
Ngoài ra, đừng bỏ qua những tình huống hài hước khi bốn nhân vật chính không chỉ làm cho tiên hạ dở người mà còn thể hiện tư duy hài hước vô cùng độc đáo.
Nếu bạn cảm thấy hấp dẫn, bạn có thể tìm đọc trên Wattpad hoặc Bách Gia Trang nhé!
Phá Quân Tinh đã tạo ra một câu chuyện độc đáo, đầy màu sắc và thú vị mà bạn không thể bỏ lỡ. Làm sao mà bốn nhân vật này sẽ tiếp tục cuộc phiêu lưu kỳ thú của mình? Hãy khám phá ngay từ Chương 1!Trải qua một thời gian dài không thấy ai bóng người. Thật đáng buồn! Chúng ta vừa bước vào vùng núi sao? Cả thú săn cỏ mà không thấy? – Phong Chi Lâu lẩm bẩm. – Lạc Lạc, có lẽ lần này chúng ta sẽ tìm được một ‘sơn muội tử’! – Đừng dại dột lắm! – Tuyết Chi Lạc sắp đến nơi khi bị Nguyệt Chi Loạn kéo lại. – Bình tĩnh, đừng cãi nhau! – Hoa Chi Phá cố gắng nén giận, nhưng không thể ngăn cản cuộc tranh luận. Oh Shit! Một nửa ngày dành để làm trò cười cho họ! – Phong Chi Lâu thốt lên. – Cặn bã! – Tuyết Chi Lạc phun tăm. Khi họ gần nhau, cả bốn người vui vẻ nhặt hạt dưa từ túi ra, ngồi trên cỏ cắn, từ bi phẫn chuyển thành thèm ăn. Ba người không may trôi vào cuộc thảo luận, nhận ra có điều không phải. Họ quay đầu nhìn lão đại và Loạn Loạn trong lúc bận rộn cắn hạt dưa. Oh không! Một vị cụ bất thường mặc quần áo cổ xưa? Cầm một bó củi trên lưng, một cái rìu trong tay? Đang tham gia cảnh quay phim hả? Những bộ quần áo kỳ lạ của họ khiến người tiều phu hoảng sợ. – Các người là yêu quái à? – Người tiều phu hoảng loạn. – Làm ơn, chúng tôi đã lạc đường, xin hỏi đây là đâu? – Hoa Chi Phá thấy không ổn, nên thay đổi tương tác. – Các người không phải yêu quái à? Thật may mắn! Nơi đây là ngoại thành Ô Tô, ít khi có người đến. – Tiều phu giải thích. Ô Tô? Sao đây? Bốn người đều bối rối. – Thế rốt cuộc, các người không phải từ Thiên Minh Quốc à? – Thiên Minh Quốc? Không thể tin nổi! – Chúng tôi đến từ một nơi xa xôi, không hiểu biết nhiều về thế giới ngoài kia. – Hoa Chi Phá thổ lộ. Cả bốn người lo lắng, nhận ra họ đã vượt thời gian và không gian. Chỉ còn cách hỏi – Làm ơn… các người có thể chỉ chúng tôi về đường để thay đổi quần áo không? – Xin cảm ơn! – Hoa Chi Phá nhún vai, rồi dẫn ba người còn lại theo tiều phu. Cổ nhân thật sự tốt hơn nhiều so với thời hiện đại, mặc dù quần áo chúng ta thô kệch nhưng với một gia đình nông dân, chúng vẫn quý giá.Đó chính là sức mạnh của trải nghiệm người cổ.Hai thiếu nữ tử. Có vẻ như bốn người chẳng cần phải giải thích nhiều, đúng không? Dù sao, trong thế giới cổ đại, việc làm nam tử cũng tiện hơn đấy. Quần áo hiện đại để lại cho lão tiều phu, Hoa Chi Phá trao cho ông ta một đồng xu. Ông ta nhìn thấy đồng xu, ánh mắt liền sáng lên. Dù không biết vật đó có tác dụng gì ở đây, nhưng dường như nó có thể đổi lấy rất nhiều vàng bạc đấy.
“Lão ơi, ngươi thật đáng trách! Một đồng xu đổi lấy bốn bộ quần áo, lão thật hào phóng! Nhận được cả viên đá quý kỳ nữa, không ngờ những thứ như vậy ở cổ đại lại không đáng giá, làm ta cứ nghĩ rằng cổ đại thật khác biệt.” Phong Chi Lâu cười khổ, kéo quần áo lên người, thật sự rất khó chịu! “Ta ghét cổ đại!” Hoa Chi Phá nhún vai, thôi thì, không trách nàng.
“Ngươi nghĩ chúng ta sẽ sống thế nào trong thời đại cổ xưa?” Lạc Lạc hỏi, ánh mắt không chút sợ hãi.
“Vấn đề này đáng để lo lắng.” Lâu nói.
“Vấn đề này đáng để thảo luận.” Loạn thêm.
“Ta cảm thấy… cơ hội đã đến!” – Hoa Chi Phá chỉ vào chiếc xe ngựa xa hoa bên trước đình.
“Trộm?” – Lạc.
“Cướp?” – Loạn.
“Lừa bịp tống tiền?” – Lâu.
Hoa Chi Phá gật đầu: “Thực ra không khác biệt nhiều đâu, trên TV thì không ít khi thấy ăn vạ đâu phải không? Nghĩ xem, chiếc xe ngựa ấy chắc chắn là của người giàu, hơn nữa chỉ có một thiếu nữ đứng canh giữa xe, không có vệ sĩ, chắc chắn người trong xe là tiểu thư nhà giàu hay gì đó, nhìn kỹ, hai người ta đâu sợ hai thiếu nữ đó lại!?”
“Lão ơi, ngươi thật dũng cảm!” Ba người lớn nhấn mạnh, “Nhưng ta thích!”
Hãy đọc ngay “Tứ Cầm Thú Và Tứ Hoa Khôi” của tác giả Phá Quân Tinh để khám phá câu chuyện hấp dẫn này!