Chắc hẳn bạn đã từng nghe về tác phẩm “Vật Phát Sáng” của tác giả Trần Ái Linh. Cuốn sách xoay quanh câu chuyện tình yêu giữa Lục Phỉ và Thư Nguyên, với những biến cố đầy xúc động.
Tình yêu đôi khi nhỏ bé như hạt bụi, nhưng đôi khi lại đủ sức hành hạ con người đến cả chết đi sống lại. Không ngờ rằng, có một ngày, Lục Phỉ sẽ không cần Thư Nguyên nữa.
Cuốn sách mang đến những cung bậc cảm xúc phong phú khác nhau của tình yêu, khám phá sâu hơn về những cách khác nhau để yêu.
Nếu bạn đã đọc và yêu thích các tác phẩm về tình yêu đầy lưu luyến, “Vật Phát Sáng” chắc chắn là lựa chọn đáng để đến với.Dường như cậu cuốn chăn êm đềm vào trong và nghĩ về cái chén sứ vỡ kia trong đầu, phải không? Đôi lúc, nghĩ đến sự cố kia khiến tức giận ngút ngàn, thậm chí cảm thấy Lục Phỉ sử dụng mánh khóe để tránh chuyện liên quan đến người kia. Nhưng rồi anh đến gần giường. Chiếc chăn mềm phủ trên giường, Thư Nguyên cuộn mình thành một khối, và với sự ngẩc nhiên, Lục Phỉ gọi tên cậu: “Thư Nguyên.” Đây thực sự là một phản ứng lâu rồi cậu không nghe từ Lục Phỉ đầy đủ như vậy. Lúc ấy, cậu cảm thấy lo lắng, giống như khi trước đây, bị phát hiện lén ăn kẹo hoặc chỉnh sửa kết quả kiểm tra. Rồi cuối cùng, bằng một cách hạnh phúc, Lục Phỉ nói: “Chúng ta nên chia tay.”
Thư Nguyên ngạc nhiên và không tin vào việc này. “Chia tay? Anh muốn chia tay sao?” Áo vest xám đậm cùng cà vạt màu nâu đen của Lục Phỉ làm cậu nhớ đến hình ảnh anh ấy đi làm. Lục Phỉ trông không có biểu cảm gì, chỉ nhìn cậu trên giường. Anh đề nghị một lần nữa, “Chúng ta nên chia tay.”
Thư Nguyên sửng sốt, nhưng rồi cảm thấy tức giận: “Chia thì chia đi! Đừng hối hận sau này và tìm đến tôi khóc lóc!” Lục Phỉ không đổi ý, chỉ nói: “Được.”
Sau khi Lục Phỉ rời đi, Thư Nguyên nằm trên giường suy tư được 20 phút, sau đó cậu khóc một giờ. Thư Nguyên cảm thấy không thể tiếp tục làm việc tại nhà trong thời điểm như thế này. Hơn nữa, cậu không muốn ở một mình. Vì vậy, mặc chiếc áo sơ mi của Lục Phỉ, cậu chạy đến nhà của Ôn Nghi.
Con mèo của Ôn Nghi nhảy lên cậu muốn được vuốt ve. Thư Nguyên tự hỏi, liệu có phải mùi trên áo đó khiến con mèo này thích còn Lục Phỉ không? Thư Nguyên bày tỏ sự phẫn nộ với Ôn Nghi với việc chia sẻ về sự việc với Lục Phỉ. Ôn Nghi nhấn mạnh, “Nguyên Nguyên, lần này cậu thực sự quá đáng.”
Thư Nguyên băn khoăn, “Cậu làm sao mà không chênh vênh?”
Ôn Nghi lặng im một chút, rồi chậm rãi nói, “Mình hỏi cậu, Lục Phỉ đã ăn sáng chưa?” Thư Nguyên im lặng. Lục Phỉ thì không thích ăn sáng, điều này bắt nguồn từ nước ngoài. Từ khi ở bên Thư Nguyên, anh ấy bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho cả hai.
Ôn Nghi giải thích, “Gần đây công việc của Lục Phỉ tấp nập, nhưng anh vẫn sacri sức để chuẩn bị bữa sáng cho cậu, không để cậu đói. Điều cậu cần là một lời nhắc. Vì chỉ một cái chén, thật đáng tiếc nếu chúng ta chia tay vì vậy.”
Thư Nguyên bắt đầu nhận ra rằng mình đã thái quá. Ồn Nghi nhắc nhở, “Cậu 24 tuổi rồi, không phải 18 nữa đâu.”Vậy mời các bạn cùng đọc cuốn sách “Vật Phát Sáng” của tác giả Vi Phong Kỉ Hứa. Cuốn sách sẽ đưa bạn vào một câu chuyện đầy kịch tính về mối quan hệ giữa Lục Phỉ và Thư Nguyên, với những tình huống hấp dẫn và phong phú về tâm lý nhân vật. Đừng bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu thêm về câu chuyện này, bạn nhé!