Vỡ Đê là một cuốn tiểu thuyết đậm chất xã hội, minh họa đời sống dưới thời nô lệ một cách chi tiết và chân thực. Bộ tiểu thuyết này bao gồm 3 phần với tổng cộng 25 chương, thể hiện góc nhìn đa chiều, sâu sắc và đa chiều. Tác phẩm phản ánh thực tế trên diện rộng, từ thành thị đến nông thôn, tập trung chỉ trích các chính sách cũng như biện pháp áp đặt của thực dân, quan lại khiến người nông dân rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Với sự sắc bén của Vũ Trọng Phụng, người đọc sẽ được tái hiện những ngày đen tối của dân tộc dưới ách thống trị của thực dân phong kiến trước năm 1945.
Đặc biệt, trong Vỡ Đê, tác giả đã ca ngợi những người cộng sản tại báo Lao Động thời mặt trận bình dân, những nhân vật dũng mãnh coi nhà tù như trường học đào tạo chiến sĩ chống lại sự bóc lột độc ác, đồng thời với tay cánh tay lao động của mọi tầng lớp. Cuốn tiểu thuyết này giúp độc giả hiểu rõ sâu xa lòng nhân ái của tác giả khi không chỉ quan sát từ bên ngoài mà còn thấu hiểu và vẽ lên trang giấy.
Hãy cùng nhìn vào đoạn trích: “Phú uống vội bát nước vối nóng, cầm cái tăm bỏ miệng…”. Bằng lời văn sinh động, tác giả kể về cuộc sống khó khăn của gia đình Phú dưới thời nô lệ, qua đó thể hiện niềm hy vọng, sự khao khát tự do và công lý. Câu chuyện về sự hy sinh, quyết tâm và lòng trung hiếu sẽ khiến bạn không thể rời mắt khỏi trang sách.
Bạn đọc nên khám phá và tận hưởng Vỡ Đê, một tác phẩm mang đậm bản sắc văn học Việt Nam và những thông điệp nhân văn sâu sắc từ tác giả tài năng Vũ Trọng Phụng.Phú cắt nghĩa, phải không? Mỗi khi Phú nhắc đến “Đảng cộng sản bên Pháp”, bà Cử lại nổi giận và không cho Phú nói tiếp. Bà lo rằng Phú sẽ gặp rắn chân khi nói về chủ đề này. Bà muốn con mình thông minh hơn, hoặc nói chuyện khác vui vẻ hơn. Phú cảm thấy tức giận. Chàng muốn giải thích cho mẹ hiểu rõ, để mẹ đỡ lo, để mẹ vui vẻ hơn. Nhưng một ý nghĩ vu vơ khiến Phú không dám nói, lại ngồi im. Liệu Minh có được tự do ngay mai không, hay họ sẽ giảm án từ 15 năm xuống còn 10 năm? Nếu vậy, liệu Phú nên nói với mẹ không? Phú sợ nếu chia sẻ ý định, mẹ sẽ buồn lòng hơn. Chàng nghĩ “Khi nào mới có cái hồi kết chính xác?”.
Gió thổi nhẹ nhàng, trời trong xanh hơn. Ánh nắng chiều rọi qua rặng tre, tạo bóng một cành tre xinh đẹp giống như tranh thủy mặc Trung Quốc, nhấp nhô lên động động. Những lá tre úa rụng nhẹ nhõm xuống sân, quay tròn trước khi chạm đất, như đuối sắc theo chiều một chiếc ngư lôi vừa bắn ra từ khẩu súng. Cành lựu bị gió thổi va vào tai Phú, như một cử chỉ tinh nghịch. Phú ngước nhìn lên trời, nhìn những đám mây, những hình tròn trên bầu trời – phản ánh con người, không phải bóng dáng người, chàng quay đầu lại. Một con chim nhại gáy, tiếng sáo như treo trên mây, giống như một vầng trăng tối, khiến Phú chợt nổi lên các cảm xúc buồn bã. Chàng đau lòng cho số phận mình. Phú đã 24 tuổi nhưng vẫn còn phụ thuộc vào mẹ, người mẹ nghèo khổ. Chàng có trí óc sáng suốt nhưng không biết nghĩ về điều gì. Chàng có hai tay mạnh mẽ để làm việc nhưng xã hội không cần đến. Những nỗ lực học tập, những công sức của Phú, nhưng kết quả là chàng trở thành một người thừa… Phú cảm thấy xã hội cần phải thay đổi. Nhưng làm sao? Chỉ có một cách là: không sợ chết, giống như những người đã đánh đổi cả tính mạng và gia đình yêu quý. Người ấy không thể biết trước kết quả, nhưng đã quyết định phải cố gắng… Minh đã hy sinh, để lại gia đình tan tành, để lại mẹ già chỉ còn có hy vọng ở Phú. Chàng cảm thấy nếu không mạnh mẽ, chàng sẽ trở thành kẻ nhát gan. Nhưng mạnh mẽ rồi, liệu chàng sẽ phạm tội với mẹ hay không – đây là quyết định khó khăn…Phú đã trải qua những ngày buồn tủi, khổ sở. Nhưng bây giờ, tương lai lại mở ra với Phú. Giống như những người hiểu biết, Phú tin tưởng vào Chính phủ Dân Chủ Pháp. Trước đây, Phú không bao giờ hy vọng vào điều đó, nên khi thấy hy vọng hiện hữu, Phú cảm thấy bất an, nghi ngờ, không dám tin tưởng hoàn toàn. Mỗi tin tức từ Chính phủ Dân Chủ Pháp khiến Phú đầy hy vọng. Chàng cảm thấy sự hiểu biết giữa hai dân tộc ngày càng tăng – Người bị chinh phục có thể xem kẻ đã từng chinh phục mình như bậc thầy, nếu không muốn có một kẻ thù mới, không muốn bị tiêu diệt hoặc bị áp bức. Thắng lợi lịch sử của thuyền thợ và nông dân Pháp, khiến Phú nhận ra quan niệm dân tộc của mình hẹp hòi, sai lầm và đầy tội lỗi. Một Việt Nam độc lập, với một vua hay tổng thống, nhưng vẫn còn những vấn đề cần giải quyết, không thể sánh bằng việc hợp tác với Pháp – cộng đồng công bằng, nhân đạo hơn. Một con gà mái dẫn mười hai con gà con đến gần Phú, kết thúc giấc mơ của chàng. Phú nhìn những con gà con nhỏ, mỗi con giống như một cuộn.Cuốn sách hấp dẫn này chắc chắn sẽ khiến bạn say mê! Với câu chuyện về Phú và những ước mơ, hy vọng, cùng tình yêu và sự quan tâm đặc biệt cho mẹ, cuốn sách mang đến những trải nghiệm đáng nhớ. Từ việc nuôi gà, trồng rau đến những hi vọng vào sự cải cách trong xã hội, đọc “Vỡ Đê” của tác giả Vũ Trọng Phụng sẽ khiến bạn không thể rời mắt khỏi trang sách. Hãy sẵn sàng bước vào thế giới tươi mới của các nhân vật và những tình tiết thú vị nhé!