Vô Địch Sư Thúc Tổ là một trong những bộ tiên hiệp vô địch văn đã hoàn của Cửu Thứ Tuyệt. Được dịch tới chương 311 trên TruyệnYY, bạn có thể yên tâm trải nghiệm từ đầu đến cuối. Tần Giác, nhân vật chính, với sức mạnh vô địch nhưng tính tình hài hước và đáng yêu, đem lại không gian đọc thư giãn và hài hước. Với những đánh giá tích cực từ độc giả khác, hãy cùng khám phá và trải nghiệm tác phẩm này tại đây: Vô Địch Sư Thúc Tổ.Trong lâu đài, bất ngờ khi nhìn thấy Tần Giác. “Hóa ra là Kỷ Trần, ngươi đã mạnh lên không ít.” Tần Giác nhìn thanh niên từ trên xuống dưới ý vị thâm trường nói. “Sư thúc nói đùa, so với người còn kém xa.” Người thanh niên tên Kỷ Trần thở dài. “Đúng vậy, còn kém rất xa.” Tần Giác gật đầu không chút khiêm tốn nói. “Ta còn có việc muốn tìm sư phụ của ngươi, hãy làm chuyện của ngươi đi.” Tần Giác phất phất tay, dáng vẻ rất sốt ruột. “Vâng.” Kỷ Trần vội vàng lui ra, nói chuyện với vị sư thúc này chỉ sợ sớm muộn sẽ bị tức chết, nghĩ tới đây, hắn không khỏi có chút đau lòng cho sư phụ mình.
Đại điện vô cùng rộng lớn, vừa vào cửa đã có thể nhìn thấy hai hàng cột ngọc điêu khắc giống như rồng, vô cùng tráng lệ, sàn nhà được lát bằng lưu ly, cơ hồ không khác gì Tiên cung. “Sư huynh, ta đã trở về.” Tần Giác uống một hớp rượu, cất giọng nói. Chỉ thấy phía cuối đại điện một vị tiên phong đạo cốt đang ngồi xếp bằng, toàn thân tản ra ba động linh lực cường đại, hắn chính là sư huynh Tần Giác, cũng là chưởng môn của Huyền Ất Sơn tên là Bạch Nghiệp, người mạnh nhất trong phạm vi ngàn dặm. Nghe được thanh âm của thiếu niên, lão giả mở hai mắt ra, cười nói: “Tốt quá, mau tới đây nói cho sư huynh biết những chuyện xảy ra ở thịnh hội chém yêu lần này.” Nghe vậy, Tần Giác không nói nên lời, vị sư huynh này của hắn đã hơn tám mươi tuổi, nhưng đối với những thứ mới lạ lại luôn tràn ngập hiếu kỳ, nếu không phải bất đắc dĩ, lần thịnh hội chém yêu này không tới phiên hắn đi tham gia.
Tần Giác thở dài bước ra một bước, trong nháy mắt ngồi đối diện với lão giả và nói một cách chán nản: “Có thể xảy ra chuyện gì, không phải là săn giết mấy con yêu thú sao, đã cử hành vài chục lần, sư huynh nhìn chưa đủ sao?” “À… Nói cũng đúng.” Lão giả ngẩn người, không phản bác được, thế là đành phải đổi đề tài: “Thứ tự bốn đại tông môn kia ra sao?” “Cũng giống như năm ngoái, Thiên Cơ Tông thứ nhất, Huyền Hoàng Tông thứ hai, Kiếm Tông thứ ba, Phong Lôi Tông thứ tư.” Tần Giác thuận miệng đáp. “Nói như vậy, Thiên Cơ Tông đã năm năm liên tục là đệ nhất? Đây cũng không phải chuyện tốt.” “Cho dù là tốt hay xấu, cũng không có quan hệ gì với chúng ta.” Tần Giác không quan tâm nói. So với bốn đại tông môn, Huyền Ất Sơn chỉ là một thế lực nhỏ không đáng chú ý, ngoại trừ thư mời nhận được trong thịnh hội chém yêu hàng năm, ngoài ra căn bản không ai nhớ tới nơi này. “Ừ, hi vọng là như thế.” Lão giả thở dài.
Mời các bạn đón đọc “Vô Địch Sư Thúc Tổ” của tác giả Cửu Thứ Tuyệt.