Thằng thanh niên thản nhiên nói:
– Tám cái mạng người, tôi tính ra thì làm được gì? Dẫu sao tôi cũng không phải thầy tướng số giang hồ, tôi chỉ có thể nhìn thấy tương lai của ông mà thôi.
Ồ? Giám đốc Vương cười hỏi:
– Vậy tương lai của tôi ở đâu?
Nhà tù. Thanh niên mở mắt nhìn Giám đốc Vương, rồi lại nhắm mắt lại. Giám đốc Vương vỗ bàn quát to:
– Nói nhăng nói cuội cái gì đó?
Trốn không thoát đâu, hãy đi tự thú đi. Thanh niên nói:
– Nhưng sau này ra tù, ông sẽ không lo chuyện áo cơm, lại có vinh hoa phú quý.
Giám đốc Vương nhìn thanh niên một lúc, rồi vẫy tay khiến lái xe và thư ký tới gần ông ta. Giám đốc Vương nói:
– Vậy phiền cậu xem giùm tôi hai người này có phải cũng vào tù?
Truyện đô thị “Vương Bài” nói về lừa dối và gian trá, nhưng bản chất của nó không nhất thiết là tiêu cực, mà phụ thuộc vào mục đích sử dụng. Nguyên tắc điều tra của thám tử tư và cảnh sát có lẽ giống nhau, nhưng cách tiếp cận và góc nhìn có thể khác nhau. Khi một kẻ lừa đảo nhỏ tuổi trở thành thám tử tư, mọi thứ đều thay đổi, vì chân tướng không chỉ đơn thuần là một phần của câu chuyện. Quan trọng là chân tướng được sử dụng để mục đích nào.
Mời các bạn đón đọc “Vương Bài” của tác giả Hà Tả.