Vượt Qua Ngàn Năm Yêu Chàng
“Bạch Mẫn, một cô gái hiện đại 27 tuổi, bất ngờ bị cuốn về quá khứ cách đây một ngàn năm, nhập vai tam tiểu thư của gia đình Mộ Dung – Mộ Dung Phong, đồng thời phải kết hôn với tứ hoàng tử Tư Mã Nhuệ. Ban đầu, cô không muốn chấp nhận việc này vì hạ nhân Mộ Dung Tuyết.
Trong câu chuyện, ta sẽ theo dõi cuộc sống và tình cảm giữa hai nhân vật chính từ quá khứ đến tương lai. Mọi diễn biến sẽ được hé lộ trong tương lai ^_^!
‘Vượt qua ngàn năm yêu chàng’ chính là một hành trình quanh câu chuyện về tình yêu. Tình yêu đã khiến nhân vật phải hy sinh, đau khổ, thậm chí là chết. Không chỉ tình yêu của hai nhân vật chính sẽ đốn tim người đọc, mà cả những mối tình phụ cũng khiến độc giả cảm thấy xúc động.
Đồng hành cùng Bạch Mẫn, bạn sẽ được chứng kiến cô phải thay đổi thân phận và giấu mình trước hoàng tử Tư Mã Nhuệ, người luôn quan tâm đến cô đến mức khó có thể phủ nhận. Tình yêu giữa họ bắt đầu từ sự quan tâm, rồi dần dần trở thành tình yêu chân thành.
Cùng với mối tình chính, tình cảm giữa những cặp đôi phụ cũng được tác giả đan xen một cách tinh tế và xúc động. Mỗi mối tình trong câu chuyện đều không đơn giản, đều chứa đựng nhiều khía cạnh đáng yêu và đáng thương.
Tổng thể, ‘Vượt qua ngàn năm yêu chàng’ là một tác phẩm đáng đọc, không chỉ vì kịch tính của cặp đôi chính mà còn vì các mối tình phụ, cũng như những trận cung đấu hấp dẫn. Không ngần ngại nữa, hãy bắt đầu cuộc hành trình đầy cảm xúc này, chắc chắn bạn sẽ không hối hận đâu.”Khi đã sống và lớn lên ở cùng một nơi suốt hơn hai mươi năm, đôi khi trong lòng ta không còn đọng lại bất kỳ dấu vết nào về quê hương. Nhưng đầy bất ngờ, hình ảnh của Tư Mã Nhuệ vẫn lưu luyến theo ta, bất kể nơi đâu, bất kể lúc nào, cho đến khi ta chợt nhớ ra y, nhớ ra tình cảm đã dành cho y, và thì ra, có lẽ đó là số phận của chúng ta, ta không nên chống đối. Nhưng liệu Bạch Mẫn có chấp nhận buông xuôi hay không? Liệu Bạch Mẫn và Tư Mã Nhuệ có thể gặp lại nhau không? Để tìm hiểu thêm, hãy cùng chuyển bước đến Thính Vũ Lâu ☆ヽ(▽⌒*)♪
Ban đầu khi đọc, Bạch Mẫn khiến tôi nhớ đến nhân vật Bạch Thiển trong “Tam sinh tam thế”. Cả hai đều mang lại cảm giác không thích tranh chấp, muốn sống cuộc đời êm đềm. Nhưng khi đọc sâu hơn, hai nhân vật dần khác biệt. Hình ảnh của Bạch Mẫn – Mộ Dung Phong được phác họa khá giống với câu “hữu xạ tự nhiên hương”. Cô không có sự kiêng nể như đại tỷ Mộ Dung Thiên, sự tài trí như nhị tỷ Mộ Dung Du, hay vẻ đẹp khuynh thành, sự dịu dàng như tiểu muội Mộ Dung Tuyết, nhưng ẩn sau cô là vẻ cao quý khiến ai cũng phải phải trầm trồ và phải ngưỡng mộ. Dám yêu, dám hận, không hối hận bất cứ điều gì, điều đó là một trong những điểm khiến người khác phải kính trọng cô.
Khác biệt với nam chính như Tiểu Tuấn Tử Đoan Tuấn Mạc Nhiên, hòn đá nhỏ Phượng Dật, Vi Phong, hoặc cả “bất hảo” thái tử Tư Mã Nhuệ không có nhiều kẻ thù nổi bật. Tình cảm mà Tư Mã Nhuệ dành cho Bạch Mẫn – Mộ Dung Phong không bắt đầu từ cú sét, mọi thứ bắt đầu từ sự quan tâm rồi từ từ chuyển thành “yêu”. Cách yêu của Tư Mã Nhuệ không giống với những nam nhân thời đó, y không ép buộc, y muốn cô tự nguyện trao trái tim cho y. Nếu khi đọc về tình yêu giữa Đoan Tuấn Mạc Nhiên với Lăng Tây Nhi trong “Vô Diệm Vương Phi” làm ta cảm động, thì tình yêu giữa Tư Mã Nhuệ và Bạch Mẫn – Mộ Dung Phong thực sự đến mức khiến ta gần như muốn khóc 。・;´∧`;・。
Mộ Dung Thiên là một phụ nữ đoan trang, rất xứng đáng với vị trí hoàng hậu, chủ nhân của tam cung lục viện trong tương lai. Nhưng có lẽ “thiên ý trêu ngươi”, cô cuối cùng chỉ là một con cờ trong bàn cờ của người khác. Là đại thái tử phi, cô luôn sống đúng với tầng lớp trên, tầng lớp dưới, sống đúng với cương vị của mình, nhưng cô không phải là người hạnh phúc trong hôn nhân. Tư Mã Triết si tình với thanh mai trúc mã, điều đó là bình thường, nhưng vì y quá si tình, si tình đến mức ngốc nghếch, tôi cảm thấy y quá yếu đuối. Tôi đối với Mộ Dung Thiên là thương xót, nhưng với Tư Mã Triết, tôi vừa cảm thấy tiếc nuối vừa ghét nhân vật này. Tôi đã nghe một câu nói rằng, “Nam nhi đại trượng phu, nâng lên được cũng bỏ xuống được.” Nếu áp dụng câu này cho Tư Mã Triết, y không xứng đáng là đại trượng phu.
Trong lịch sử Trung Quốc, tứ đại mỹ nhân Tây Thi, Vương Chiêu Quân, Điêu Thuyền và Dương Quý Phi ứng cho hai câu nói, “Hồng nhan họa thủy” và “hồng nhan bạc mệnh”, thì tại vương triều Đại Hưng, Mộ Dung Tuyết chính là minh chứng sống cho hai câu nói này. Lúc 15 tuổi, cô bị “bất hảo” tứ thái tử Tư Mã Nhuệ chú ý, nhờ tam tỷ Mộ Dung Phong giúp xuất giá để tránh xa y. Nhưng “tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa”, tránh được Tư Mã Nhuệ nhưng lại gặp một người khác trong dòng tộc Tư Mã. Cô yêu anh ta bằng trái tim chân thành của một thiếu nữ mới lớn, hi sinh tất cả cho anh, đổi lại cô được gì? Đau khổ khi những người thân yêu trong gia đình phản đối, thậm chí hai người yêu thương, bảo vệ cô như bảo bối nhưng không nhìn thấy cô. Và rồi vì anh ta, cô phải trải qua nỗi đau đớn nhất của người phụ nữ, người thân thiết nhất của cô hy sinh để bảo vệ cô, vì anh ta, cô không còn là một thiếu nữ ngây thơ nữa, và rốt cuộc, anh lại dùng cô như một vật cản để bảo vệ bản thân. Số phận của Mộ Dung Tuyết có điểm giống với Lâm Y Y trong “Vô Diệm Vương Phi”, nhưng Y Y may mắn hơn vì ít ra sau tất cả, cô vẫn có người yêu thương chân thành, che chở cô suốt đời. Còn cô thì sao? Có, anh ta yêu thương cô nhưng không bằng cách cô dành cho anh ta. Anh ta mới nhận ra điều đó khi cô đã không còn.
Tư Mã Cường, Tư Mã Minh Lãng là hai người đàn ôngSự cao quý của Bạch Mẫn và Mộ Dung Phong đã thu hút sự quan tâm của tôi. Họ đã không thể nắm lấy hạnh phúc với việc Nàng trở thành tứ thái tử phi, nhưng họ vẫn tràn đầy hy vọng cho cuộc sống của Nàng. Tinh thần hy sinh trong tình yêu của họ đã khiến tôi cảm thấy rất ấn tượng. Những tính cách của họ đã được biểu hiện rất rõ qua từng dòng chữ, và dĩ nhiên, không thể không nhắc đến sự chiếm hữu và toan tính của Ngụy Hồng Ngọc và Mạnh Uyển Lộ. Câu chuyện tình yêu phức tạp và đầy mâu thuẫn của họ đã khiến tôi không thể rời mắt khỏi trang sách.
Cũng không thể không nhắc đến tình cảm dành cho Tư Mã Nhuệ của Nhã Lệ công chúa của Ô Mông quốc, và sự hy sinh trong tình yêu của hoàng hậu, của Ngô phi và của Lưu phi. Cảm xúc thật sự đã được truyền đạt một cách tinh tế và chân thực nhờ vào bút pháp tài ba của tác giả Thu Vũ Dạ Hàn. Tôi không thể không khen ngợi cách mà tác giả đã khai thác những khía cạnh đa dạng của tình yêu, từ tình yêu thầm lặng, sự hy sinh đến cả âm mưu và toan tính báo thù.
“Vượt Qua Ngàn Năm Yêu Chàng” thực sự là một bộ tiểu thuyết rất đáng đọc. Dù không phải là một tín đồ của thể loại tình yêu, nhưng sau khi đọc xong, tôi đã cảm thấy hài lòng và thích thú. Tôi khuyên bạn nên đọc và trải nghiệm điều này!