XIBIRI
Tác giả: Ghêorghi Markốp (Georgy Mokeyevich Markov)
Cuốn sách này không phải về chiến tranh mà kể về hành trình trốn chạy của một tù nhân chính trị đày đi Xibiri.
Ivan, một sinh viên và là cháu của một nhà bác học Nga nghiên cứu về khoáng sản và địa chất, đặc biệt là vùng Xibiri. Anh bị bắt vì tham gia vào cuộc đấu tranh chống chế độ của Nga Hoàng. Đồng đội đã tổ chức cho anh vượt ngục với sự giúp đỡ của người dân địa phương. Sau khi trốn thoát, anh có nhiệm vụ đến Thụy Điển để giúp ông bác lưu giữ tài liệu quan trọng về Xibiri mà bọn đế quốc nước ngoài rất muốn chiếm đoạt.
Điều hấp dẫn ở tác phẩm này không chỉ là những truy đuổi, chạy trốn mà còn là cách mà Ghêorghi Markốp mô tả thiên nhiên và con người tại Xibiri. Cách họ chiến đấu với điều kiện khắc nghiệt của thời tiết, cách họ săn bắt thú, câu cá, cách họ ấm lòng dưới tuyết đêm tối. Bên cạnh đó, yếu tố chính trị trong tác phẩm được tái hiện một cách rõ ràng, dễ hiểu, thậm chí cả tình yêu giữa Ivan và Ca-chi-a cũng đầy sự nhẹ nhàng nhưng bất ngờ. Một tựa sách đáng đọc cho những ai yêu thích phiêu lưu và thiên nhiên.
TIỂU THUYẾT HAI TẬP
Nhà xuất bản Cầu vồng
Mátxcơva 1984
Dịch theo bản dịch của Nhà xuất bản Tác phẩm mới, Hà Nội
Người dịch: Chu Nga và Thúy Toàn
Người hiệu đính: Trần Phú Thuyết
Georgy Markov
XIBIRI
Bản dịch tiếng Việt, Nhà xuất bản Cầu vồng, 1984
In tại Liên Xô
Ghêorghi Markốp, sinh năm 1911, là một nhà văn hàng đầu của Liên Xô, là một nhà hoạt động xã hội, Người anh hùng của Lao động Xã hội chủ nghĩa (1974), người đã đoạt giải thưởng Lenin (1976), và cũng là tác giả của những tiểu thuyết nổi tiếng về Xibiri như “Gia đình Strôgốp”, “Muối của đất”, “Cha và con”.
Xibiri là quê hương của nhà văn từ thơ ấu đến tuổi trẻ. Cùng với cha, một thợ săn gấu, ông đã đi khắp rừng taiga và những con sông lớn nhất ở Xibiri. “Những trận săn, những ngày làm việc để kiếm sống, trại của những người săn và ánh lửa trong rừng taiga đã đào tạo tôi” – Markốp đã chia sẻ. Tất cả các tác phẩm của ông đều bắt nguồn từ đây. Tiểu thuyết “Xibiri” (1969 – 1973) của ông cũng rơi vào đây để sinh sôi.
Khi mở cuốn sách này, độc giả sẽ được chiêm ngưỡng cuộc sống phong phú tại Xibiri đầu thế kỷ XX: rừng taiga rộng lớn, thảo nguyên bát ngát, những con sông hùng vĩ; những khu vực đầm lầy chứa khí đốt mà ngay cả vào những ngày tuyết phủ cũng không bao giờ đóng băng; các ao hồ đầy cá, và nhiều thành phố cũng như làng mạc. Như ở khắp nước Nga, tư tưởng cách mạng đã bùng nổ ở Xibiri, ngày càng khơi dậy tinh thần và sẵn sàng lật đổ chế độ độc tài, sử dụng mọi tài nguyên của vùng đất này để phục vụ nhân dân.
Chủ đề lịch sử và cách mạng trong tác phẩm được xây dựng dựa trên những sự kiện và số phận của các nhân vật cụ thể. “Tất cả những gì đã xảy ra, – Ghêorghi Markốp viết, – đều kết hợp chặt chẽ với hư cấu dựa trên cốt truyện, cũng như tính cách của từng nhân vật”. Epiphan Crivorucop, người đang chuẩn bị tổ chức đám cưới cho con trai của mình, Nhikipho, vào giữa tháng Mười. Gió lạnh từ sông Obi thổi về làm bay những bông tuyết, tạo nên cảnh tuyết trắng xóa phủ kín. Các ngôi nhà, cánh đồng trước mắt ta đều được lớp băng rơi lên. Mùa đông đang tới, chỉ có những cánh rừng bát ngát vây quanh làng Gôlesikhino mới chịu giảm bớt sự tấn công của thời tiết. Bầu trời xám trở và mây đen lửng lờ trôi qua, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi tuyết phủ mọi nơi. Gia đình đông con cháu nhà Crivorucop đã tạo ra sự náo động khắp vùng. Suốt ngày đêm, ngôi nhà của Epiphan rộn ràng với tiếng hát, âm nhạc đệm, tiếng tiếp đất của những người nhảy múa, tiếng cười với trò chơi của lũ trẻ con của Nhikipho. Những người làm thuê cho gia đình Crivorucop, người đi phi ngựa, kẻ chạy bộ, mọi người đều rải rác khắp nơi, tìm kiếm cá tươi từ sông Obi hoặc chim săn trên không trời.Gà lôi từ rừng taiga, bạch dương tươi ngon từ cánh rừng trên khu đất vỡ hoang của nhà Crivôrucốp đã trở thành một món ăn ngon tuyệt cho bữa tiệc cưới. Sự hỗn loạn bao trùm làng xóm đến từ những con chó làng Gôlêsikhinô đã tạo nên một không khí căng thẳng! Nhưng không ngờ, vào ngày thứ ba, một đoàn viên cảnh sát Parabên cùng năm người vệ binh đã xuất hiện, định làm sáng tỏ bí ẩn. Viên cảnh sát trưởng đưa ra một thông báo quan trọng: một tên tù quan trọng đã trốn thoát và tất cả mọi người đều phải cộng tác bắt giữ tên này. Sự kết hợp giữa độ căng thẳng và sự hồi hộp đã làm bùng nổ cảm xúc tại nhà Crivôrucốp.
Cuối cùng, sau những diễn biến khó lường, những người đàn ông dũng mãnh cùng với viên cảnh sát trưởng đã quyết định vượt sông, hướng đến khu rừng dày của bờ bên kia, tin rằng tên tù sẽ không thể trốn khỏi ánh mắt của họ. Với sự kết hợp giữa kỹ năng đặc biệt và sự quyết tâm mãnh liệt, cuộc săn lùng kỳ thú chắc chắn sẽ đưa đến một kết cục đầy kích thích và bất ngờ!Khi trèo lên thuyền và leo về bờ kia, hình ảnh hàng người dần trở nên mơ hồ và biến mất vào rừng xanh. Sắp xếp trật tự từ mép bờ sông là hai vệ binh, theo sau là nam giới và một chút xa hơn là phụ nữ đi thành một hàng dài, khoảng một vecxta mỗi người. Sau đó, hàng người dần trở nên rối bời, nhiều người bắt đầu chậm lại. Sau những ngày tiệc tùng, không dễ để duy trì sự chính xác trong bước chân. Một số người cao tuổi cũng gặp khó khăn với quá trình truy đuổi tên tù nhân. Bọn gái mới lấy chồng cũng không muốn lội qua bùn lầy khi giày dép của họ chỉ được mang vài lần đặc biệt: ngày cưới, ngày lễ Thánh và khi thăm bạn bè. Tuy nhiên, vệ binh, đặc biệt là Êpiphan Crivôrucốp, luôn đẩy mạnh mọi người, liên tục gọi sang bờ bên kia trong rừng. Trong lúc đó, làng xóm với khói lửa, mùi thơm của thức ăn, tiếng bò rống và chó sủa, đã trở nên vô cùng xa xôi.
Ẩn sau tiếng gọi từ bờ bên kia ngày càng yếu dần và khó nghe hơn. Ngay cả khi đã mệt, Êpiphan vẫn tiếp tục, thể hiện sự quan tâm. Một vệ binh bị đau chân, ngồi cạnh bờ sông cởi vải bao chân, cho thấy sự thiếu hăng hái. Phụ nữ nhanh chóng nhận ra tình hình và cũng ngưng lại, làm những công việc giả vờ để dừng chân. Hàng người đi dần trở nên thưa thớt, chỉ còn khoảng ba mươi người. Êpiphan cùng vệ binh tiếp tục sát mép sông, trong khi Pôlia, vợ mới cưới của Nhikipho, cảm thấy thích thú. Ba ngày ngồi sau bàn ăn chỉ khiến cô mệt mỏi. Cuộc sống vợ chồng mệt mỏi hơn.
Dưới ánh nắng và nước, Pôlia cảm thấy sảng khoái hơn. Cô muốn đi xa, xa để không bao giờ quay trở lại nhà Crivôrucốp. Khi tiến gần bờ sông, cô luôn gặp phải bùn lầy. Con đường dẫn xuống sông cuối cùng xuất hiện trước mắt cô. Khi chỉ còn vài bước nữa, cô phát hiện một người ngồi trong thuyền nhỏ gần bờ sông. Pôlia hoảng sợ và bối rối, không biết phải làm gì tiếp theo.
Đó chính là đoạn mở đầu hấp dẫn của cuốn sách “Xibiri” của tác giả Georgy Mokeyevich Markov (Ghêorghi Markốp). Đọc sách để khám phá câu chuyện tiếp theo!