Xuân Sắc Tràn Đầy: Cướp Tình
Cảnh báo: Nam chính trong câu chuyện có thể được xem là tiểu tam 1 chút, tình cảm không hợp lý, câu chuyện có nhiều phân đoạn nóng, nên suy nghĩ kỹ trước khi quyết định đọc.
Nghe đồn con đường ngắn nhất đến trái tim là qua dạ dày. Sau khi đọc “Cướp Tình”, câu chuyện này sẽ làm bạn thay đổi quan điểm rằng con đường ngắn nhất để đến được trái tim người mình yêu là thông qua… phần “nhỏ nhắn” :v
Từ Nghiên – Lý Húc – Mạc Quân Lâm, ba người bạn thân từ nhỏ. Ba cá tính khác nhau. Nếu Lý Húc như mặt trời sáng rực, thì Mạc Quân Lâm lại như ánh trăng dịu dàng, còn Từ Nghiên thì tự nhiên hướng về mặt trời thôi.
Họ trở thành một cặp đôi, để lại ánh trăng dịu dàng đứng nhìn, theo dõi bông hoa mà anh yêu từ lâu.
Mạc Quân Lâm mãi lặng lẽ đứng bên cạnh tình yêu của người con gái anh yêu và người bạn thân nhất của mình. Cuộc đời Mạc Quân Lâm có lẽ sẽ mãi chìm trong tình cảm này… nếu không có sự vô tâm của Lý Húc, khiến khoảng cách giữa anh ta và Từ Nghiên ngày càng xa dần. Khoảng cách ấy đã trở nên… không thể thu hẹp như trước.
Từ Nghiên đã nhìn thấy.
Mạc Quân Lâm đã hiểu.
Tam giác tình yêu này sẽ dẫn họ đến đâu? Giữa tình bạn và tình yêu, Mạc Quân Lâm sẽ chọn điều gì? Từ Nghiên, đứng giữa hai chàng trai đã đi cùng với mình suốt tuổi trẻ, sẽ chọn lựa như thế nào? Sự chân thành hay là hiểu lầm?
Đánh giá tổng quan về câu chuyện này, không phải về mặt hào nhoáng đâu: Đúng vậy, câu chuyện này từ đầu đến cuối chỉ xoay quanh mưu đồ của nam chính Mạc Quân Lâm để chiếm đoạt nữ chính – Từ Nghiên của chúng ta (●´ω`●)
Chiếm đoạt mọi lúc, mọi nơi! 凸(¬‿¬)凸
Đọc truyện này, tôi luôn tưởng tượng nam chính “xiềng xích” bản thân khi làm những việc xấu, luôn “lạnh lùng và ngơ ngác” trước mọi tình huống. Trong đầu anh ta luôn suy nghĩ cách để có không gian riêng tư với nữ chính. Nhưng thực tế, khi đọc, thấy toàn cảnh… ĐỘC ĐÃI (▰˘◡˘▰). Từ trên xe buýt, nhà vệ sinh nữ, viện nghệ thuật…v.v… Và cả đến mức khi đi coi trường mới của nữ chính, đi cùng mẹ cô, tối đó vẫn “làm chuyện ấy” ngay cả khi phụ huynh đang ở bên cạnh… tôi cũng… ôi chao :v.
Ban đầu, nữ chính Từ Nghiên khá không tin khi nhìn thấy người bạn thân thiết hiền lành của mình lại chính là một con sói trong lông cừu, khi nhận ra sự thật, cô đã sợ hãi trốn chạy khỏi anh ngay lập tức :v Nhưng không ích gì, nam chính đã qua quá trình luyện tập đến tầm cực kỳ chuyên nghiệp, dù nữ chính cố tránh, anh vẫn làm cô rơi vào bẫy.
Nếu phải nhận xét, có lẽ nam phụ Lý Húc mới là người đáng thương nhất trong câu chuyện. Thật ra, anh không có lỗi lầm nhiều, chỉ vì… là NAM PHỤ thôi (╥﹏╥).
Nhìn chung, câu chuyện không có nội dung mới lạ hay nổi bật, chủ yếu là về… thịt – thịt – thịt, mô tả mối quan hệ cụt lủi rất kích thích. Đặc biệt là những chương cuối cùng, khi Lý Húc ngồi ngoài cửa phòng, Từ Nghiên và Mạc Quân Lâm đang… “đang làm chuyện đó” bên trong, chỉ cách nhau một cánh cửa ☼.☼… Hoàn toàn căng thẳng và đáng xót cho nam phụ. Nếu bạn là người thích đọc thứ văn không quá nghiêm túc, bộ truyện này sẽ khiến bạn hài lòng.
P/S: Mình không muốn phê phán ai đúng ai sai trong câu chuyện, ai là kẻ cướp người yêu, ai là tiểu tam, ai không trung thành. Mình cũng không muốn áp đặt tiêu chuẩn đạo đức vào truyện ngược tình. Mỗi người, mỗi suy nghĩ. Quyết định đúng hay sai, tùy thuộc vào mỗi người chúng ta, đúng không? ^^
Đánh giá bởi #Hôn_Quân – fb/ReviewNgonTinh0105. Hôm nay, lần cuối cùng tham quan trước khi tốt nghiệp từ trường trung học, Từ Nghiên quên đồ ở nhà hàng, phải quay lại lấy, do đó lên xe buýt muộn hơn mọi người. Ghế trước đã đầy, cô phải ngồi phía cuối xe và cố gắng đọc sách.Hành lý mới tìm được một chỗ ngồi tạm ổn, cô đơn ngồi xuống. Ngưỡng cổ ra nhìn về phía trước, một đám người đang đùa giỡn ầm ĩ, một thanh niên cùng với đám người ngồi ở phía đầu xe chính là bạn trai cô, Lý Húc. Vừa đánh bài, vừa nói chuyện phiếm, chơi tới quên trời quên đất. Quên mất sự tồn tại của người bạn gái này, vừa nãy lên xe trễ, cô cũng cố tình đi đến bên cạnh hắn, đi qua đi lại vài lần, nhưng cũng bị lơ tiệc, thậm chí không thèm nhìn cô đến một cái. Thực tế chứng minh, trong lòng cô thực sự rất khổ sở. Bắt đầu từ hai tuần trước, cô nhìn thấy một tấm hình Lý Húc đang cùng một cô gái ra ngoài dạo chơi, còn quá đáng hơn là để cô nhìn thấy một tấm hình thân mật. Bên trong ảnh chụp, là một nam sinh dáng vẻ phong trần, cùng với một nữ sinh nóng bỏng, hai người dán lại gần nhau, cô nhận ra nữ sinh kia chính là trợ lý chủ nhiệm đội bóng rổ Lý Húc tham gia, Chu Vân Tư. Còn về nam sinh kia có phải Lý Húc hay không, cô thật sự không dám khẳng định. Bởi vì cô không tin, hoặc là đang cố thuyết phục bản thân mình đừng tin, Từ Nghiên cô nhất định phải đem việc này tra cho rõ ràng! Nhưng cô thật sự không phải loại người tùy hứng, mọi chuyện đều phải có đầu có đuôi, vòng vo mười bảy mười tám lần mới kết luật, bao gồm cả chuyện như thế này, cũng không có ngoại lệ. Cô muốn hỏi rõ hắn, nhưng không biết tại sao không có đủ dũng khí. Kết quả là, buổi tham quan cuối cùng này, vì quá rối rắm, nên đối với Lý Húc xa cách, làm cho hắn cũng nổi điên lên. Cuối cùng, hai ngày tham quan kết thúc không hề tốt đẹp, hắn lo chơi phần hắn, nhất quyết không để ý đến cô. Từ Nghiên có nhiều điều muốn nói, có nhiều thứ muốn chia sẻ, nhưng lại không tìm được người thích hợp. Ngồi một mình, không khí quá lạnh, cô khoanh tay trước ngực tự ôm chính mình. Nhìn ra ngoài cửa sổ, tại sao mọi chuyện lại trở nên tệ như thế này? Trong đầu không tự chủ hiện lên một ít hình ảnh dĩ vãng. Hình ảnh hai nam sinh cùng một nữ sinh, luôn túm lại, cùng nhau chơi đùa, đó là Lý Húc khi còn nhỏ, Mạc Quân Lâm khi còn nhỏ, và Từ Nghiên khi còn nhỏ. Ba người chơi với nhau từ khi còn ở mẫu giáo, thấm thoát đã đến cao trung. Học cùng một trường, ở cùng một lớp. Bọn họ cùng nhau chơi, cùng nhau làm bài tập, cùng nhau đọc sách, cùng nhau mắng người, cùng nhau vượt qua rất nhiều năm tháng tốt đẹp, khi đó còn trẻ không có nhiều tâm tư, cảm tình đều chân thật, phát ra từ tâm. Mãi cho đến khi cô và Lý Húc quen nhau. Hắn giống như ánh mặt trời, toàn thân tỏa ra năng lượng nhiệt tình, cùng hắn ở bên nhau thực lòng vui sướng, lúc đó cô không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đồng ý. Cũng từ khi đó, cô ý thức được mình phải giữ khoảng cách nhất định với Mạc Quân Lâm. Việc có bạn trai sớm cô không dám nói cho mẫu thân đại nhân biết, bởi vì bà luôn ân cần dạy dỗ cô không thể, cũng tuyệt đối không thể yêu sớm. Chỉ là, chạy trời không khỏi nắng, mẫu thân vẫn biết được. Cô lúc đó bị đánh một trận tơi bời, đặc biệt bị cảnh cáo, tuyệt đối không thể để ảnh hưởng đến kết quả học tập, phải thi đậu vào đại học. Cô là đệ nhất học phủ hệ ngoại ngữ của trường, đương nhiên không thể xao lãng việc học. Cứ như vậy mà quen nhau ba năm, bây giờ cũng sắp tốt nghiệp cao trung, cô vẫn giữ lập trường, hai người trừ nắm tay, hôn cũng không quá mười lần, đặc biệt là thời gian gần đây cô muốn chuyên tâm ôn tập, Lý Húc đã nhiều lần bị cô cự tuyệt…. Hắn không cao hứng, nếu vì lý do này mà hắn có người khác, nguyên nhân thật ra cũng không khó đoán. Cô suy nghĩ một hồi ngồi đến xuất thần, đột nhiên vị trí kế bên trùng xuống, cô theo phản xạ quay đầu lại nhìn, là một người tuy là học sinh cao trung nhưng lại trưởng thành, tự lập hơn rất nhiều, Mạc Quân Lâm. “Chỗ này an tĩnh.” Trong tay Mạc Quân Lâm cầm theo một quyển sách, ánh mắt nhàn nhạt liếc cô một cái, à, thì ra là ngại phía trên ồn ào mới xuống đây. Cô đương nhiên không mong muốn, Mạc Quân Lâm đối với cô có điểm gì kỳ lạ, từ nhỏ đến lớn cả ba chơi với nhau, mỗi lần cô khóc chỉ có một mình Lý Húc mắng cô, còn Mạc Quân Lâm luôn luôn ngồi im lặng một bên, cái gì cũng không nói, chỉ làm duy nhất một điều đó là nắm chặt tay cô. Nói thật, Mạc Quân Lâm so với Lý Húc đương nhiên xuất sắc hơn, nhưng hắn quá lạnh lùng, lúc nào cũng im lặng, một tí điểm phản ứng cũng không có, có vài nữ sinh coi trọng hắn, nhưng đều bị cự tuyệt một cách rất mất mặt. Mời các bạn đón đọc Xuân Sắc Tràn Đầy (Cướp Tình) của tác giả Mạch Mầm.