“Ngẫm lại cuộc sống của chính mình, ta sẽ nhận thấy rất nhiều điều không hoàn hảo. Trước hết, chỉ nhìn vào bản thân mình thôi ta đã cảm nhận được nhiều thiếu sót rồi: lời nói và hành động mâu thuẫn với nhau, vụng về trong những mối quan hệ xã hội, chuyện học hành, công việc không suôn sẻ như ý muốn. Chưa kể đôi khi ta còn khiến người khác tổn thương, thậm chí còn làm những việc khiến bản thân cảm thấy tội lỗi và hối hận. Và khi nhìn vào những người thân trong gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, ta cũng nhận thấy những điều không-hoàn-hảo tương tự như vậy.
Nhưng dù đang sống giữa thế gian đầy rẫy những điều không hoàn hảo, ta vẫn không thể ngừng yêu thương chính những điều không hoàn hảo ấy. Cuộc sống rất đáng để trân trọng, ta không thể phí hoài cuộc sống vào việc mỉa mai hay căm ghét thứ gì đó chỉ vì không thể hiểu được nó hoặc nó không vừa ý ta.
Mong sao những dòng chữ nhỏ bé của tôi có thể đem đến cho độc giả dũng khí, giúp họ chữa lành vết thương lòng và dành ra cho riêng mình khoảng thời gian để yêu bản thân… Mong sao cuốn sách này sẽ trở thành bàn tay giữ lấy bạn khi bạn rơi vào tuyệt vọng, sẽ trở thành khoảng lặng để bạn tạm dừng chân giữa những hỗn độn ồn ào.”
― Đại đức Hae Min
—
ĐỪNG SỐNG QUÁ HIỀN LÀNH
Khi còn nhỏ, bạn có thường được khen là hiền lành? Bạn có phải là đứa trẻ không bao giờ cãi lời cha mẹ hoặc thầy cô, gặp chuyện khó khăn cũng cố gắng chịu đựng mà không than phiền tiếng nào? Rồi bây giờ, khi đã trưởng thành, bạn có luôn chịu trách nhiệm và hết mình với công việc được giao cũng như luôn cố gắng để không làm ảnh hưởng đến người khác? Bạn có phải là người dù gặp phải kẻ gây khó dễ cho mình, dù bị đối xử bất công vẫn suy nghĩ rằng chỉ cần mình chịu đựng là được nên cứ thế im lặng cho qua mọi chuyện? Và bạn có phải là người không thể nói lên những điều khiến người khác khó chịu hay làm họ tổn thương?
Càng những người “hiền lành” như vậy lại càng dễ mắc bệnh trầm cảm hay chứng rối loạn hoảng sợ, cũng như các bệnh về tâm lý khác nảy sinh giữa những mối quan hệ trong gia đình hoặc nơi làm việc. Điểm chung của những người hiền lành này là cách nói chuyện từ tốn, thái độ nhã nhặn và rất biết nhường nhịn người khác. Cho dù bản thân cũng có điều muốn làm hay có lối suy nghĩ khác đi chăng nữa, họ vẫn luôn sẵn sàng chiều theo ý đối phương. Không chỉ một hai lần tôi chứng kiến và cảm thấy đáng tiếc cho những người hiền lành như vậy, sao ông trời lại vô tâm ban cho họ cõi lòng nhiều khổ tâm đến thế.
Thực ra hồi còn nhỏ tôi cũng là một đứa trẻ hướng nội và dễ bảo nên rất hay được khen ngoan. Tôi đã tưởng rằng làm một cậu con trai hiền lành không khiến cha mẹ phiền lòng, một học trò ngoan ngoãn luôn nghe lời thầy cô là việc tốt. Thế nhưng khi sang Mỹ học, lần đầu tiên tôi nhận ra rằng chỉ biết sống hiền lành thôi thì không ổn. Khi làm bài tập nhóm với những người thông minh và cá tính, tôi thường bị đùn đẩy cho phần mà ai cũng tránh. Tôi luôn cho qua, vì nghĩ rằng chuyện đó cũng không có gì là không tốt, nhưng những tình huống tương tự cứ lặp đi lặp lại khiến tôi căng thẳng vô cùng. Và chỉ một mình tôi khốn khổ bởi điều này. Khi tôi kể chuyện này cho một đàn anh thân thiết người Mỹ, anh đã khuyên tôi rằng:
“Hãy trở thành một người hiền lành với chính bản thân mình trước khi hiền lành với người khác!”
Khoảnh khắc đó, tôi cảm giác như mình bị ai đó đánh thật mạnh vào gáy. Trước đó tôi đã sống mà luôn lo lắng không biết người khác sẽ nghĩ gì về mình. Tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ tới việc lo lắng, yêu thương chính bản thân mình cả.
Sống hiền lành là như vậy đấy. Khi chúng ta gọi một người nào đó là hiền lành, nghĩa là chúng ta đang nói về một người không nhấn mạnh chủ kiến của mình và luôn nghe theo yêu cầu của người khác. Cho dù rõ ràng cũng có điều muốn nói, muốn làm nhưng họ hiếm khi thể hiện ra mà luôn thuận theo ý kiến, chủ trương của người khác. Người luôn nghe lời người khác như vậy dĩ nhiên là một người dễ chịu, một người tốt, một người hiền lành. Tóm lại, dường như chúng ta luôn gọi những người không thể hiện hoặc đè nén nhu cầu của bản thân vì người khác là người “hiền lành”.
Tuy không thể khẳng định một trăm phần trăm nhưng khi trò chuyện với những người “hiền lành” mắc bệnh tâm lý như trầm cảm ta có thể nhận thấy vài khuynh hướng chung trong mối quan hệ giữa họ với cha mẹ hoặc những người dưỡng dục họ. Ví dụ, trong số họ có nhiều người lớn lên dưới sự nuôi dưỡng của một ông bố gia trưởng hoặc một bà mẹ nghiêm khắc. Hay một ví dụ khác, có những ngưòi lớn lên với nhiều anh chị em, không được cha mẹ quan tâm nên luôn có xu hướng làm mọi thứ cha mẹ muốn để được công nhận. Một số trường hợp khác, vì mối quan hệ của cha mẹ không được tốt hay hoàn cảnh gia đình khó khăn nên người con nghĩ rằng ít nhất mình cũng phải biết nghe lời để cha mẹ bớt nhọc nhằn.
Nhưng vấn đề là, khi ta sống mà quá cố gắng chiều theo yêu cầu của người khác, ta sẽ bỏ bê những cảm xúc và nguyện vọng của chính mình. Nếu không xem trọng mà lơ đi những gì mình đang cảm nhận thì khi trưởng thành ta sẽ không biết mình muốn làm gì, bản thân mình là ai. Hơn nữa khi bị đối xử bất công hay gặp những người làm ta khốn đốn, ta sẽ không thể giải tỏa nỗi oan ức hay phẫn nộ mà mình đang cảm nhận, những cảm xúc đáng lẽ phải bộc lộ với đối phương lại bị dồn nén bên trong ta và dần dần sẽ công kích chính bản thân ta. Và ta không khỏi tự hỏi “Tại sao mình cứ như một kẻ ngốc, không biết nói chuyện thẳng thắn cũng không biết nổi giận với người khác?”
Đầu tiên, bạn cần ghi nhớ điều này. Những cảm xúc mà ta đang cảm nhận không phải là những thứ vụn vặt có thể làm lơ, ngược lại chúng vô cùng quan trọng và luôn cần được quan tâm tới. Hon nữa, những cảm xúc đó sẽ không biến mất dễ dàng cho dù ta có đè nén hay lờ chúng đi. Rất nhiều vấn đề về tâm lý nảy sinh bắt nguồn từ thói quen tự đè nén cảm xúc khiến năng lượng của những cảm xúc bị đè nén không được giải phóng khỏi tâm trí một cách lành mạnh. Cảm xúc cũng giống như dòng nước, nếu không chảy thoát được sẽ ứ đọng lại một chỗ và bốc mùi khó chịu.
Bây giờ vẫn chưa quá muộn. Từ bây giờ bạn hãy học cách lắng nghe tiếng nói của chính mình để biết mình muốn gì, trước khi hành động theo kỳ vọng của người khác. Nếu người khác có yêu cầu bạn làm cái này, cái kia nhưng bạn cảm thấy mình không muốn làm thì nhất định đừng làm để tránh cảm giác tự ti và thu mình lại sau này. Hãy luôn cố gắng thể hiện cảm xúc của mình cho đối phương hiểu. Đừng lo sợ rằng nói thật cảm xúc của mình sẽ khiến đối phương ghét mình hay khiến mối quan hệ giữa mình và họ sẽ trở nên bất tiện. Cũng rất có thể đối phương vì không biết được cảm nhận của bạn nên mới đưa ra những yêu cầu đó.
Khi những người khác đều ăn mì tương đen nhưng bạn muốn ăn cơm rang, hãy đường hoàng nói “Tôi muốn ăn cơm rang.” Trở thành người tốt đối xử tử tế với người khác là một việc tốt, nhưng trước hết ta có nghĩa vụ phải trân trọng chính mình.
—ooOoo—
Biết cách nói lên điều mình muốn mà không cảm thấy khó khăn
Là một kỹ năng cần thiết trong cuộc sống, cũng như việc biết lái xe vậy.
Nếu không có kỹ năng ấy, bất mãn sẽ liên tục chất chồng Rồi bùng nổ như núi lửa phun trào, phá hủy các mối quan hệ ta đang có.
—ooOoo—
Bạn có từng cảm thấy tủi thân và tự hỏi
Mình phải một mình giúp người khác đến bao giờ nữa?
Nếu có, đừng cố nén cảm xúc vào trong mà hãy nói ra thành lòi
“Một mình tôi không làm được, bạn giúp tôi được chứ?” Tập thể hiện cảm xúc từng chút từng chút một, bạn sẽ dần khá hơn rất nhiều.
—ooOoo—
Khi ai đó nhờ vả điều gì
Đừng quên rằng bạn luôn có quyền lựa chọn từ chối
“Xin lỗi, nhưng việc này hơi khó.”
Bạn không có nghĩa vụ phải nhận lời nhờ vả của tất cả mọi người, nhất là những nhờ vả quá sức, để khiến chính mình phải khổ sở.
Nếu vì bạn không giúp mà mối quan hệ giữa bạn và người đó trở nên xa cách
Thì ngay từ đầu đó đã không phải là mối nhân duyên tốt rồi.
Khi đi máy bay, ta vẫn thường được hướng dẫn rằng trong trường hợp khẩn cấp
Ta cần đeo mặt nạ dưỡng khí cho mình trước khi đeo cho trẻ em đi cùng.
Tương tự, chăm lo cho bản thân mình trước
Hoàn toàn không phải là một hành động ích kỷ.
Bản thân mình phải hạnh phúc thì mới có thể làm cho những người xung quanh hạnh phúc.
—ooOoo—
Khi bạn tự biết trân trọng bản thân,
Thế gian cũng sẽ bắt đầu trân trọng bạn.
—ooOoo—
Hãy trở thành một người tốt đối với chính bản thân mình. Giống như khi yêu ai đó, bạn luôn muốn được ở bên họ Ngày hôm nay hãy dành thời gian ở bên “bản thân” cũng rất xứng đáng được bạn yêu thương.
Hãy mua cho mình món ăn ngon, cho mình đi xem một bộ phim hay,
Và đưa mình đến một nơi phong cảnh đẹp.
Hãy dành công sức cho bản thân như khi bạn dành công sức cho những người bạn yêu thương.
Bạn thân mến
Chính nhờ tự cảm thấy mình còn nhiều điều thiếu sót
Nên bạn mới có thể rộng lòng hiểu cho người khác,
Và biết nỗ lực hơn vì những thiếu sót đó
Để rồi cuối cùng chạm đến thành công.
Chúng ta, đừng ghét bỏ những gì mình còn thiếu sót
Mà hãy một lần nhìn nhận chúng với sự biết ơn.
—ooOoo—
Dù bản thân có nhược điểm cũng không sao.
Làm sao chúng ta luôn giữ cuộc đời mình sạch sẽ như một con hạc trắng được?
Trong cuộc sống nhiều khi ta không tránh khỏi để lại những vết sẹo trên cơ thể, tâm hồn, và cả trong những mối quan hệ.
Thay vì một cuộc sống không vết nhơ vì không làm gì cả do lo sợ gây ra lỗi lầm
Hãy chọn cuộc sống mà bạn có thể trưởng thành giữa những thất bại và tổn thương.
Và hãy nói thật lớn với bản thân đang nỗ lực của mình rằng
“Tôi, yêu bạn rất rất nhiều.”
Ai cũng có một nỗi niềm trong lòng
Không thể dễ dàng bày tỏ với người khác.
Nỗi đau vì chuyện gia đình, cảm giác tự ti luôn giấu kín, một căn bệnh không thể tiết lộ,
Hay sự tổn thương trong những mối quan hệ, một trách nhiệm nặng nề không thể né tránh
Nhưng chính sức nặng của nỗi niềm đó sẽ giúp ta không hành động ngông cuồng mà luôn khiêm tốn,
Hiểu người khác hôn và luôn cố gắng sống đẹp hơn mỗi ngày.
Con người ta, vẻ bề ngoài không phải là tất cả.
—ooOoo—
Chắc hẳn có những lúc bạn cảm thấy ghen tị
Khi nhìn thấy hình ảnh vui vẻ của bạn bè đăng trên mạng xã hội?
Nhưng đừng ghen tị quá nhiều.
Một trong những sai lầm thường gặp nhất của chúng ta Là so sánh hình ảnh bên ngoài của bạn bè với hình ảnh bên trong của chính mình.
Chúng ta đâu biết nội tâm của người kia thế nào?
Chưa biết chừng người ấy cũng đang nhìn vẻ bề ngoài của bạn mà ghen tị nhiều lắm đấy.
Có bao giờ bạn cảm thấy tự ti vì người anh họ luôn giỏi giang hơn mình?
Sẽ luôn có một người anh họ học giỏi hơn bạn, theo học một trường đại học danh giá hơn trường bạn và làm ở công ty tốt hơn công ty bạn.
Thế nhưng vốn dĩ phải chờ đến khi nhắm mắt xuôi tay ta mới biết được hết giá trị của cuộc đời.
Chuyện học hành, trường lớp, nơi làm việc có thể là những thước đo khiến bạn ghen tị lúc này
Nhưng khi bạn có tuổi, những thứ ấy sẽ chẳng còn to tát nữa.
Ai biết hài lòng và sống cuộc sống của chính mình, đó mới là người chiến thắng.
—ooOoo—
Con người ta thiếu sức hút không phải vì những điểm yếu, những điều họ cảm thấy mình thua kém người khác, Mà chính là vì khi cảm thấy thua kém người khác, họ sẽ tự xấu hổ về bản thân, và điều đó làm mất đi sức hút của họ. Nếu bạn tự tin và cảm thấy thoải mái với bản thân mình, thì những điểm yếu ấy sẽ chẳng phải điều gì to tát đáng bận tâm.
Sự tự tin chính là sức hút của bạn đấy.
“Không nhất thiết phải là người giỏi nhất. Là hạng hai, hạng ba thì đã sao?
Tôi vui khi thấy mình luôn nỗ lực thế này.
Tôi sẽ yêu thương bản thân mình nhiều hơn nữa.”
Hãy luôn tự nói với mình như thế.
—ooOoo—
Nếu bạn liên tục bận tâm về những điều người khác chê bai
Thì bạn sẽ tự thu mình lại và dần dần không thể làm bất cứ việc gì nữa.
Đó chính là điều họ muốn thấy ở bạn.
Đừng giao chìa khóa cuộc đời mình cho những người chê bai bạn.
Mỗi khi nghe thấy tiếng họ, bạn hãy nói thật to rằng “Hãy xem ai mới là người đúng! Nhờ có các người, tôi sẽ càng cố gắng hơn nữa!”
—ooOoo—
“Tại sao tôi phải hủy hoại cuộc sống của chính mình
Chỉ vì lời chê bai từ những người không biết rõ về tôi?”
– Hong Seok Cheon
Khi những lời đàm tiếu về bạn hiện lên trong tâm trí
Nếu bạn tin vào những lời ấy
Thì từ giây phút đó chúng sẽ bắt đầu chi phối bạn.
Chỉ vì những lời đó xuất hiện trong tâm trí bạn không có nghĩa chúng đều là sự thật.
Đừng quên rằng chúng không phải là suy nghĩ của bạn, và đừng để bị chi phối bởi chúng.
—ooOoo—
Khi bạn nghe thấy bên trong mình cất lên tiếng nói “Ngưoi vốn dĩ có biết vẽ bao giờ đâu”
Thì lúc đó bạn nhất định phải vẽ nhiều hơn nữa.
Tiếng nói đó sẽ im lặng ngay thôi.
– Vincent van Gogh
—ooOoo—
Chúng ta được yêu thương không phải vì chúng ta làm tốt điều gì đó.
Chỉ riêng sự tồn tại của chúng ta thôi cũng đã đáng được yêu thương rồi.
Hãy tự coi trọng và biết yêu thương chính bản thân mình. Có chút thiếu sót, có chút lỗi lầm cũng không sao.
Cho dù ta không hoàn hảo theo những quy chuẩn, những thước đo của thế gian
Sự tồn tại của chúng ta đã là thứ có giá trị và đáng được yêu thương rồi.
Khi đến Ấn Độ, bạn sẽ thấy người ta chào nhau bằng câu “Namaste.”
Thật ra “Namaste” là một câu nói có ý nghĩa rất đẹp và sâu sắc.
“Điều thiêng liêng bên trong tôi
Xin được cúi đầu chào điều thiêng liêng bên trong bạn.”
Bản thân mỗi người chúng ta
Đã là sự tồn tại vĩ đại và thiêng liêng hơn chúng ta nghĩ, rất nhiều.
—
CHỈ CẦN BẠN TỒN TẠI LÀ ĐÃ ĐỦ RỒI
Nhờ có lời mời giảng Pháp môn cho kiều bào ở úc và New Zealand nên lần đầu tiên trong đời tôi có dịp băng qua đường xích đạo. Vì đã nhận lời từ một năm trước, nên dẫu có xa xôi tôi vẫn nhất quyết lên đường. Hơn nữa đối với tôi, chuyến đi lần này còn là để thực hiện một lời hứa khác nữa. Tôi muốn đến thăm người bạn thân nhất của mình thời cao học. Người bạn đó đã cùng học cao học với tôi tại Mỹ, sau khi hoàn tất việc học, anh tới úc làm giảng viên và sống ở đó cho đến bây giờ. Đã mười năm trôi qua kể từ khi tôi hứa sẽ đến úc để gặp người bạn đó. Cứ đến cuối năm mỗi khi nhận được thiệp mừng Giáng sinh từ anh, tôi lại nhớ tới lời hứa chưa thực hiện được. Lần này có cơ hội thực hiện lời hứa của mình, tôi thực sự rất kỳ vọng về chuyến đi.
Thời tiết ở nửa bên kia xích đạo hoàn toàn trái ngược với ở Hàn Quốc. Ngày tôi có buổi giảng Pháp môn, nhiệt độ lên đến 35 độ. Ngoài ra, tôi còn biết thêm rằng ở Nam bán cầu, khi chọn nhà, để đón được nhiều ánh nắng, người ta chọn nhà hướng Bắc chứ không phải hướng Nam như ở Hàn Quốc. Các con sông cũng chủ yếu chảy về hướng Bắc thay vì hướng Nam, và trên bầu trời đêm chòm sao sáng nhất là Nam Thập Tự chứ không phải Bắc Đẩu. Nơi này hoàn toàn trái ngược với nơi tôi sống, nhưng tấm lòng của những kiều bào tìm đến với buổi giảng lại không khác là bao. Vì hiểu rõ cuộc sống khó khăn và cô đơn của người nhập cư, nên tôi đã rất vui khi có thể gửi đến họ những lời động viên, dù chỉ là trong chốc lát.
Sau khi kết thúc tất cả các buổi giảng theo lịch trình, tôi tìm đường đến nhà người bạn cũ ở úc. Tôi vừa nhấn chuông cửa chính, bạn tôi đã xuất hiện, vui mừng đón tôi với nụ cười thật tươi. Như thể gia đình ly tán lâu năm gặp lại, tôi và bạn không ai bảo ai đều dang tay ôm chầm lấy nhau rồi nắm lấy tay nhau thật chặt. Dù đã mười năm trôi qua nhưng anh ấy trông vẫn như xưa, ngoại trừ việc tóc mỏng hơn và cân nặng có tăng lên một chút. Bạn tôi vẫn là một người ấm áp và phóng khoáng, vợ anh, Jane, cũng là một người bạn tôi quen từ thời cao học nên tôi cảm thấy rất thoải mái khi gặp họ.
Sau bữa tối, chúng tôi ngồi ngoài ban công uống trà dưới ánh hoàng hôn, hỏi nhau sao mới chớp mắt đã thấy mình hóa trung niên, rồi cùng nhau cười thật lớn. Chúng tôi vẫn chưa thể tin được rằng mình đã ngoại tứ tuần, trở thành những ông chú, trong khi tâm hồn vẫn còn như thời sinh viên. Đúng như những người bạn lâu năm, chúng tôi thoải mái thổ lộ hết mọi điều trong lòng mình. Anh ấy là người bạn thân thiết mà khi ở bên tôi không cần phải thể hiện hình ảnh mình cố gắng xây dựng, một người bạn luôn đón nhận chính bản thân tôi và luôn đứng về phía tôi. Bạn tôi bắt đầu kể về chuyện đòi mình trong suốt mười năm qua, và tâm sự với tôi một nỗi trăn trở gần đây.
Điều khiến bạn tôi lo lắng chính là anh luôn cảm thấy bất an khi không làm việc. Triệu chứng bất an này đã xuất hiện từ lâu, làm anh mệt mỏi cả về thể xác lẫn tâm trí và gần đây có vẻ còn trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều. Jane, vợ anh, lo rằng cứ thế này chồng mình sẽ đổ bệnh nặng. Chị kể rằng anh cứ như người mắc chứng nghiện việc, ngày nào cũng làm việc trước màn hình máy tính tới quá 12 giờ đêm, ngủ cũng không được sâu, luôn luôn bận rộn vì công việc. Dĩ nhiên nhờ làm việc chăm chỉ, bạn tôi đã được giới học thuật công nhận, nhanh chóng thăng tiến trong sự nghiệp giảng dạy hơn bất cứ ai, nhưng vấn đề là anh không những không thể ngừng làm việc mà kể cả khi không có việc trong lòng anh cũng luôn cảm thấy bất an.
Trời trở lạnh hơn nhiều vào buổi tối. Chúng tôi tránh muỗi, chuyển vào ngồi ở bộ sô pha trong nhà. Bạn tôi mở mấy bản cello nhẹ nhàng, nói sẽ uống một ít rượu vang thay vì uống trà, rồi tự tay rót đầy ly rượu của mình. Hồi trước anh từng kể với tôi rằng thời niên thiếu của mình rất khó khăn. Cha anh là người thành công ngoài xã hội, nhưng ông luôn giải tỏa những căng thẳng nhận từ bên ngoài bằng cách trút giận lên người nhà. Chính vì vậy thời nhỏ bạn tôi luôn cảm thấy như đang bước đi trên một lớp băng mỏng. Đặc biệt mỗi khi uống rượu, cha anh lại biến thành một người kỳ lạ, thậm chí thỉnh thoảng còn đánh đập người trong nhà. Nhiều khi mẹ anh phải bỏ nhà đi để tránh chồng, bạn tôi là con trai trưởng nên phải chăm sóc các em thay cho mẹ. Vì không biết khi nào cha mình lại nổi nóng, bạn tôi đã luôn sống trong sự căng thẳng và nỗi sợ hãi như thế suốt nhiều năm liền.
Ngẫm lại về thời niên thiếu của anh, tôi dần đoán được bệnh nghiện công việc và chứng bất an của anh bắt nguồn từ đâu. Với hy vọng có thể giúp được bạn mình phần nào, tôi thận trọng lên tiếng.
“Mỗi người đều có hoàn cảnh khác nhau nên rất khó để đưa ra kết luận, nhưng có lẽ một trong những lý do khiến anh mắc chứng nghiện công việc là vì hồi nhỏ anh đã không được bố mẹ yêu thương vô điều kiện, anh luôn suy nghĩ rằng mình phải làm tốt một việc gì đó thì mới được cha mẹ công nhận. Những ngưòi lớn lên với các bậc cha mẹ ít quan tâm đến con cái hoặc quá tiết kiệm lời khen dành cho con rất dễ mắc những triệu chứng như thế. Hon nữa tâm trí anh cũng luôn bất an vì những thói xấu và đòn roi khi say xỉn của cha, lại không có mẹ ở bên che chở bảo vệ, chắc chắn anh đã rất khổ sở. Có lẽ khi còn nhỏ, với nỗi sợ hãi không biết khi nào cha sẽ lại nổi nóng, việc duy nhất anh có thể làm là nghe và tuân theo tất cả những gì ông muốn. Rồi sau này lớn lên và trưởng thành, thay vào vị trí người cha là những yêu cầu của xã hội, nếu không đáp ứng những yêu cầu đó anh sẽ lại bất an và cảm thấy sự tồn tại của mình vô ý nghĩa.”
Bạn tôi gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Có vẻ anh cũng đã rất nỗ lực tìm căn nguyên chứng bất an của mình.
“Nhưng thực ra chỉ với sự tồn tại của mình, anh đã là người đáng được yêu thương rồi. Không phải chỉ những khi đáp ứng được yêu cầu của xã hội anh mới là người có giá trị, mà anh vốn đã là một sự tồn tại rất quan trọng. Hãy nhìn đứa trẻ vẫn còn đang run rẩy sợ hãi trong anh bằng ánh mắt thật ấm áp và hãy yêu thương nồ thật nhiều. Không có mẹ lại còn phải chịu những cơn thịnh nộ của cha một mình thay cho các em, việc đó khó khăn biết nhường nào cơ chứ?”
Trò chuyện được một lát thì cả tôi và bạn tôi đều khóc. Bạn tôi nhắm nghiền đôi mắt đẫm nước mắt một hồi lâu rồi bình tĩnh nói.
“Ra vậy. Thì ra trong tôi vẫn tồn tại một đứa trẻ luôn run rẩy sợ hãi vì không được yêu thương. Có lẽ bao lâu nay đứa trẻ ấy vẫn hằng cầu xin tôi đừng bỏ rơi nó, đừng chỉ biết làm việc mà hãy quan tâm tới nó một chút. Suốt thời gian qua tôi đã chỉ để ý đến ánh mắt của những người xung quanh mà bỏ quên đứa trẻ đáng thương bên trong mình.”
Vài ngày sau khi rời nhà bạn mình, tôi có để lại cho anh một lời nhắn.
“Anh giống như một người anh lớn, đã giúp tôi vượt qua nhiều khó khăn trong khoảng thời gian chúng ta học cao học. Anh không biết tôi luôn cảm thấy biết ơn và vững lòng thế nào mỗi khi nghĩ đến tấm lòng ấm áp của anh đâu. Vậy nên mong anh hãy luôn nhớ rằng, không cần anh làm gì vĩ đại, với tôi, chỉ cần sự tồn tại của anh là đã đủ rồi.”
Đừng để quá khứ nhiều đau thương quyết định tương lai của bạn.
Làm vậy sẽ chỉ khiến chúng ta sống như một vật hy sinh của quá khứ cho đến tận cuối đời.
Ngay giữa nỗi đau bên trong chúng ta vẫn luôn tồn tại một sự thay đổi đầy sức sống đang chờ nảy mầm và bung nở.
Hãy tin vào sức sống ấy, chắp tay chào nỗi đau của quá khứ và quyết tâm rằng
“Từ bây giờ tôi sẽ cố gắng để hạnh phúc hơn.”
—ooOoo—
Lý do một người không thể nghĩ đến ai khác ngoài bản thân mình
Có thể là do trong quá trình lớn lên và trưởng thành anh ta đã không nhận được sự quan tâm và tình yêu thương đầy đủ
Cũng có thể vì anh ta cảm thấy thế gian này quá lạnh lẽo và vô nghĩa
Và vì sự sinh tồn của bản thân
Anh ta chỉ có thể lo lắng cho chính mình.
Nếu xung quanh bạn có người nào đó quá ích kỷ khiến bạn khó chịu
Hãy quan tâm và thấu hiểu cho nỗi đau khổ của họ.
Nếu để ý kỹ những hành động thường ngày của chúng ta Bạn sẽ phát hiện ra rằng dù đã trưởng thành chúng ta vẫn hay hành động
Với khao khát muốn được người khác công nhận và yêu thương.
Đừng chỉ khen trẻ nhỏ khi chúng làm được điều gì đó
Mà hãy yêu thương chính sự tồn tại của chúng.
Để khi lớn lên chúng không phải “đói” sự công nhận và tình yêu thương.
—ooOoo—
Trong số các con của bạn, nếu có đứa ghen tị với anh chị em của mình
Hãy dành thời gian đi du lịch riêng với nó, dù chỉ là một chuyến đi ngắn thôi.
Hoặc nếu không thể đi du lịch, hãy cố dành riêng nửa ngày để ở bên cạnh nó.
Mua cho nó những món ăn ngon, đưa nó đến công viên, nơi mà nó luôn muốn đến.
Nếu hồi nhỏ không được quan tâm đầy đủ, nhiều khả năng khi lớn lên
Ham muốn được công nhận và sự thiếu thốn tình thương của đứa trẻ sẽ ngày càng nghiêm trọng
Ảnh hưởng lớn đến những mối quan hệ nhân sinh của chính nó.
—ooOoo—
Trong cuộc sống, đôi khi bạn cũng nên để bản thân hưởng thụ những thú vui xa xỉ nho nhỏ.
Bạn có thể mua vài đóa hoa đẹp bày lên bàn ăn
Hoặc mua một miếng bánh phô mai thật ngon ăn cùng với cà phê
Hoặc mua một đôi tất leo núi dày mà mỗi khi xỏ vào chân bạn lại cảm thấy thật vui vẻ…
Những thứ xa xỉ nho nhỏ ấy cũng giống như dầu bôi trơn, giúp cuộc sống của bạn nhẹ nhàng và thoải mái hon.
—ooOoo—
Với những bộ bát đĩa đẹp, trà, rượu vang, quần áo, bút, chăn đệm mới…
Mà bạn vẫn thường để dành cho các dịp đặc biệt, hãy sử dụng chúng ngay khi bạn thấy cần.
Không có dịp nào được mặc định là dịp đặc biệt cả.
Khi bạn sử dụng chúng, khoảnh khắc ấy chính là dịp đặc biệt rồi.
—ooOoo—
Bạn cảm thấy cuộc sống của mình sung túc nhất khi nào? Với riêng tôi, hỏi sống một mình nên tôi thường xuyên phải tự nấu ăn
Khi xắt những quả ớt cựa gà màu vàng, màu cam là lúc tôi cảm thấy đời mình sung túc nhất.
Ớt cựa gà đắt tiền hơn ớt chuông xanh nên tôi thường phải đắn đo rất nhiều mới dám mua
Đến khi quyết tâm mua ớt cựa gà về rồi xắt chúng ra, chỉ nhìn những miếng ớt thôi tôi đã cảm thấy mình hạnh phúc hơn rất nhiều rồi.
Nhân tiện, tôi nghe nói ớt cựa gà có lượng vitamin c nhiều hon cam gấp ba lần cơ đấy.
—ooOoo—
Nếu bạn thích hình ảnh lúc này của mình
Thì bạn cũng sẽ thích cả những người xung quanh. Ngược lại nếu bạn bất mãn với chính mình
Bạn sẽ thấy bất mãn với tất cả những người xung quanh. Hy vọng bạn sẽ trở thành người hâm mộ của chính mình…
—ooOoo—
Nếu bạn tử tế với người khác, dù chỉ một chút thôi Khi tự nhìn lại bản thân bạn sẽ thấy mình thật đẹp. Những người đang gặp khó khăn vì thiếu tự tin Hãy thử một lần tử tế với người khác.
Khi bạn cảm thấy mình trở nên tốt đẹp hơn, sự tự tin cũng sẽ tăng theo.
Kể cả những món đồ hiệu phiên bản giới hạn
Cũng được sản xuất mỗi lần vài chục cái giống hệt nhau. Những món hàng hiệu mang tên “tôi” chỉ có một trên thế gian này.
Hãy giữ gìn món hàng “tôi” có cá tính riêng biệt và duy nhất ấy nhé.
—ooOoo—
Dù lý trí bạn nói rằng
“Đừng ghét người ta đến thế”
“Hãy vì bản thân mình mà tha thứ cho kẻ khác”
“Đừng ghen tị với thành công của bạn mình”
Thế nhưng sẽ có nhiều khi trái tim bạn không chịu nghe lời lý trí.
Khi ấy bạn hãy cầu nguyện. Điều bạn cần làm những khi ấy chính là cầu nguyện.
—ooOoo—
Chúng ta vừa ghét bỏ nhưng cũng vừa nhớ đến người khác.
Sự ghét bỏ cũng là một nỗi nhớ để lại dấu vết hằn sâu trong trái tim mỗi người.
Nếu bạn đang ghét một ai đó
Hãy thử nhìn lại thật kỹ trái tim mình.
Để xem lý do khiến bạn ghét bỏ người đó là gì.
Đây chính là cơ hội tốt nhất để bạn hiểu thấu lòng mình.
Con người chúng ta có thể phóng tên lửa đến tận Mặt Trăng
Nhưng lại mù mờ về chính trái tim mình.
—ooOoo—
Bạn có thể lắng nghe và tham khảo ý kiến của người khác Nhưng người đưa ra quyết định cuối cùng phải là chính bạn.
Khi đưa ra quyết định đừng để ý người khác nghĩ gì mà hãy nghe theo lời của con tim.
Những quyết định dựa trên suy nghĩ của người khác nhất định sẽ khiến bạn hối hận về sau.
—ooOoo—
Có câu càng suy nghĩ nhiều càng dễ đưa ra quyết định sai. Trước khi làm gì đó nếu bạn lo lắng và suy nghĩ quá nhiều Sẽ dễ làm lỡ dở nhiều chuyện.
Đôi khi cũng cần quyết định theo cảm tính và tin vào trực giác của mình.
Khi bạn đứng trước một quyết định quan trọng nhưng lại không biết phải làm gì
Hãy dừng hết mọi việc và lắng nghe trái tim mình nói.
Hãy một mình im lặng dạo quanh công viên, hoặc đi du lịch nơi nào đó gần nhà,
Hoặc tìm gặp một người bạn đáng tin cậy và thổ lộ hết những tâm sự trong lòng.
Vốn dĩ trái tim thông minh hơn cái đầu rất nhiều
Nó đã biết sẵn câu trả lời dành cho bạn rồi.
—ooOoo—
Khi trong đầu bạn nghĩ “Yes” là câu trả lời, nhưng bạn vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn
Đừng vội trả lời ngay mà hãy cho mình thêm chút thời gian.
Đôi khi trực giác chính xác hơn những suy nghĩ lý tính rất nhiều.
Chỉ cần bạn tự cho mình thêm chút thời gian, bạn sẽ nhận ra ngay lý do tại sao bản thân mình lại chần chừ.
Bất kỳ ai cũng cần những khoảng thời gian ở một mình.
Đôi khi bạn sẽ cảm thấy bực bội khi trở về nhà sau một ngày dài mệt mỏi vì phải gặp gỡ và va chạm với bao người ngoài xã hội mà người thân trong gia đình cũng không để bạn được yên.
Những lúc như thế đừng tự trách mình đã tỏ ra khó chịu Mà hãy dành cho bản thân một khoảng thời gian riêng.
Bạn có thể ghé hiệu sách, tới quán cà phê, nhà thờ hoặc đền chùa,
Hoặc chỉ cần đi dạo một mình cũng được.
Khi ở một mình, thế gian sẽ tạm dừng chân và giúp bạn tĩnh tâm hơn.
—ooOoo—
Ngay lúc này hãy dành cho những nỗi đau và những khó khăn bên trong bạn
Ánh mắt ấm áp của tình yêu thương
Như thể người mẹ nhìn những vết thương của đứa con mình.
Khi bạn nhìn nỗi đau với ánh mắt ấm áp
Thay vì chỉ đắm chìm trong nỗi đau ấy
Bạn sẽ nhận ra rằng luôn tồn tại tình yêu thương ở chính gốc rễ những nỗi đau.
Khi tình yêu thương nảy nở giữa nỗi đau, bạn sẽ được chữa lành.