Cuốn sách “Căn hầm tối” là tập đầu tiên trong loạt truyện về nữ điều tra viên Tracy Crosswhite của nhà văn Robert Dugoni. Nó khám phá một vấn đề nghiêm trọng trong hệ thống pháp lý của Mỹ và trên toàn thế giới – việc bất công khi đưa người vô tội vào tù do sự thiếu cẩn thận và thẩm định chưa kỹ lưỡng của các nhân viên điều tra, cùng với những kẽ hở trong pháp luật. Cuốn sách chỉ ra rằng, đôi khi việc bắt nhầm một người vô tội còn nguy hiểm hơn là để cho một tội phạm thực sự tự do.
Trong “Căn hầm tối”, câu chuyện mang lại cảm giác giống với bộ phim nổi tiếng “12 Angry Men”, nơi một bồi thẩm đoàn phải suy xét lại vụ án của một thanh niên bị cáo buộc tội mạng. Trong cả hai trường hợp, những nhân vật chính phải đối mặt với sự thật ẩn sau một vụ án phức tạp, và phải tìm ra bằng chứng để làm sáng tỏ tội ác hoặc vô tội của người bị cáo buộc.
Cuốn sách “Căn hầm tối” đã tái hiện một cách thành công cách một phiên tòa “đặc biệt” diễn ra, khi Tracy Crosswhite đã phải làm việc vất vả để tìm ra bằng chứng và thuyết phục những người trong phòng phán xử thừa nhận rằng, không có đủ bằng chứng để kết án người bị cáo buộc. Điều này làm nổi bật sự thông minh và sự quyết đoán của nhân vật chính trong việc tìm ra sự công bằng và sự thật.
—
Robert Vincent Dugoni là một tác giả nổi tiếng người Mỹ, sinh sống ở Seattle, Washington. Dugoni đã thành công với nhiều tiểu thuyết trinh thám của mình, được đánh giá cao và giành được những vị trí quan trọng trên các bảng xếp hạng như New York Times, Wall Street Journal, BookSense và danh sách bán chạy nhất của Amazon. Các tác phẩm của ông đã được phát hành trên toàn thế giới, được dịch sang hơn 25 ngôn ngữ và được đón nhận tích cực từ độc giả.
Mặc dù bắt đầu sự nghiệp viết sách khá muộn, khi đã 43 tuổi sau khi làm phóng viên và luật sư thực tập, nhưng Robert Dugoni đã chứng minh rằng “gừng càng già càng cay” là có thật. Cuốn sách ký sự đầu tay của ông, The Cyanide Canary, nói về cuộc điều tra về sự bất công, đã được tờ Washington Post bình chọn là cuốn sách phi hư cấu hay nhất năm 2004. Sau đó, ông tiếp tục gặt hái thành công với loạt tiểu thuyết trinh thám, trong đó nhân vật chính là nữ cảnh sát Tracy Crosswhite, trong cuốn Căn hầm tối được xuất bản vào năm 2014.
Bộ sách Tracy Crosswhite gồm có:
- Căn Hầm Tối
- Hơi Thở Cuối Cùng
- Trảng Đất Trống
- Mắc Kẹt
- Cận Kề Tổ Ấm
Giáo viên bộ môn Chiến thuật tại Học viện Cảnh sát vẫn thường khiêu khích các học viên vào mỗi buổi tập lúc sáng sớm. “Giấc ngủ là thứ được đề cao quá mức.” Ông ta nói. “Các cô các cậu sẽ học cách sống thiếu nó.”
Ông ta đã nói dối.
Giấc ngủ cũng giống như tình dục vậy. Càng thiếu, người ta lại càng thèm. Mà dạo gần đây, Tracy Crosswhite bị thiếu cả hai thứ đó.
Cô vươn vai và cổ. Toàn thân cô cứng đờ và uể oải. Cô chẳng thể dành ra thời gian để chạy bộ vào buổi sáng, cũng chẳng nhớ nổi mình đã được ngủ trong bao lâu. Bác sĩ nói cô ăn quá nhiều đồ ăn nhanh và uống quá nhiều caffein. Lời khuyên của bác sĩ tốt thật đấy, nhưng mỗi khi Tracy phải điều tra một vụ án mạng thì lấy đâu ra thời gian để tập thể dục và ăn uống điều độ bây giờ? Nếu mà phải bỏ caffein nữa thì cô chẳng khác gì một cái xe hết xăng. Cô sẽ chết mất nếu thiếu caffein.
“Ồ, Giáo sư lại đến sớm kìa! Vừa có ai chết à?”
Vic Fazzio tựa vòng eo đáng nể của mình vào bàn làm việc của Tracy. Câu nói đùa của Faz tuy chẳng mới mẻ gì nhưng không bao giờ nhàm chán khi được nói ra bằng chất giọng New Jersey khàn khàn ấy. Với mái tóc muối tiêu vuốt ngược ra sau, thân hình ngổn ngộn thịt, người đàn ông tự xưng là Italian GumbaAnh bạn người Ý của đội điều tra án mạng chắc chắn giành được vai diễn gã vệ sĩ thầm lặng trong một bộ phim về mafia. Faz đang cầm trên tay một quyển sách mượn từ thư viện và ô chữ của tờ Thời báo New York. Điều đó có nghĩa là cà phê đã bắt đầu ngấm. Faz khá nổi tiếng với việc ngồi lì ít nhất nửa tiếng trong nhà vệ sinh mỗi khi giải ô chữ hoặc đọc một chương sách hấp dẫn. Chúa cứu rỗi những ai phải vào nhà vệ sinh lúc ông đang ở trong đó.
Tracy đưa cho ông một xấp hình chụp hiện trường mà cô đã in ra sáng nay. “Một vũ công trên phố Aurora.”
“Tôi có nghe qua. Lại mấy trò biến thái đó hả?”
“Tôi đã từng chứng kiến hiện trường những vụ án tình dục tệ hơn thế này.” Cô nói.
“À, tôi quên mất. Cô đánh đổi chuyện chăn gối của mình để có thời gian chạy theo mấy vụ án mạng.”
“Dù sao án mạng vẫn dễ thở hơn.” Cô đáp gọn, cướp luôn câu chốt của Faz.
Cô vũ công, Nicole Hansen, được tìm thấy trong tình trạng bị trói tay chân trong một căn nhà nghỉ rẻ tiền tại khu phố Aurora. Một đầu dây thòng lọng buộc vào cổ cô ta, đầu còn lại chạy dọc theo sống lưng, trói vào cổ tay và cổ chân. Một sự chuẩn bị rất công phu! Tracy đưa cho Faz báo cáo giám định pháp y. “Cô ta bị chuột rút khiến các cơ co thắt lại. Khi đó, cô ta duỗi chân ra cho đỡ đau, và đã vô tình tự thắt cổ chính mình. Nghe tuyệt vời chứ hả?”
Faz xem xét bức hình một cách tỉ mỉ. “Cô không nghĩ rằng họ có thể lợi dụng một cái nút tuột hay gì đó để thoát ra ư?”
“Như thế sẽ rất lôgic, phải không?”
“Vậy giả thuyết của cô là gì? Có kẻ đã ở đó và vui vẻ nhìn cô ta chết?”
“Cũng có thể chúng làm hỏng chuyện, hoảng quá nên chạy trốn. Nhưng dù thế nào thì cô ta cũng không thế tự trói mình được.”
“Biết đâu cô ta làm được thì sao. Giống như Houdini ấy.”
“Houdini chỉ tự cởi trói chứ không tự trói mình. Đó là trò ảo thuật, Faz à!” Tracy lấy lại bản báo cáo cùng những tấm hình từ tay Faz rồi đặt lên bàn làm việc. “Chính vì vụ này mà tôi mới đang ngồi đây vào cái giờ dở hơi này, chỉ có tôi, anh và những con dế.”
“Tôi và những con dế đã ở đây từ lúc năm giờ, Giáo sư à! Cô biết điều mà người ta vẫn nói đó. Chim đến sớm thì bắt được sâu.”
“Vâng, con chim đến sớm này đã mệt đến mức còn chẳng biết có con sâu nào bò lên và cắn vào mông nó nữa kìa.”
“Thế Kins đâu rồi? Sao anh ta để cô tận hưởng mọi thứ một mình thế này?”
Cô nhìn đồng hồ. “Tốt hơn hết là anh ta nên mua cho tôi một cốc cà phê, nhưng với tình hình này, chắc tôi sẽ phải tự đi pha rồi.” Cô gật đầu khi nhìn thấy quyển sách Faz đang cầm.
“Giết con chim nhạiTo kill a mockingbird à? Ấn tượng đấy!”
“Tôi đang cố gắng tự hoàn thiện bản thân.”
“Vợ anh chọn sách cho anh phải không?”
“Chuẩn đấy!” Faz tự đẩy tấm thân mình ra khỏi cạnh bàn. “Đã đến giờ tôi phải dùng đến trí óc rồi. Con chim nhại đang hót, và tôi thì đang thấm từng chữ.”
“Anh nói nhiều quá đây, Faz!”
Faz đi ra rồi lại quay lại cùng cây bút chì trên tay. “Này Giáo sư, giúp tôi với! Tôi cần một từ có chín chữ cái để trả lời cho câu ‘Cái gì làm cho khí đốt trở nên an toàn?’”
Tracy từng là giáo viên dạy môn Hóa ở trường trung học trước khi đổi nghề và đăng ký vào Học viện Cảnh sát. Biệt danh của cô được đặt từ hồi cô còn ở trường.
“Mercaptan.” Cô nói.
“Gì cơ?”
“Mercaptan. Người ta cho nó vào khí đốt để nếu ga bị rò rỉ trong nhà thì sẽ ngửi thấy ngay.”
“Cô không đùa chứ? Nó có mùi gì?”
“Lưu huỳnh. Anh biết đây, mùi trứng thối.” Cô đánh vần từng chữ.
Fazzio ngậm đầu bút chì rồi viết những chữ cái lên tờ báo. “Cảm ơn cô!”
Khi Faz vừa rời khỏi, Kinsington Rowe đi vào ô làm việc của đội A và đưa cho Tracy một trong hai chiếc cốc dài.
“Tôi xin lỗi!” Anh nói.
Mời các bạn đón đọc Căn Hầm Tối của tác giả Robert Dugoni.