Tác phẩm “Trảng Đất Trống” mang lại cho người đọc những cung bậc cảm xúc và hồi hộp qua việc giải quyết hai vụ án đồng thời, một về cái chết được cho là tự tử cách đây 40 năm và một vụ giết người để chiếm đoạt tài sản. Sự phức tạp của vụ án càng được làm nổi bật khi cha của bị cáo chính là một luật sư.
Về vấn đề liên quan đến việc luật sư cãi lời tại tòa khi con của họ bị tình nghi phạm tội, đó là một phần trong hệ thống pháp lý của Mỹ. Luật sư có quyền đại diện cho bất kỳ người nào, bao gồm cả con của họ, khi họ bị tình nghi hoặc buộc tội. Điều này là một quyền lợi cơ bản trong hệ thống tư pháp Mỹ để đảm bảo rằng tất cả mọi người đều được đại diện hợp pháp và công bằng trước pháp luật.
Tracy Crosswhite, với tính cách mạnh mẽ, thông minh và kiên định, là một nhân vật đầy sức lôi cuốn và đáng ngưỡng mộ. Cô đã trải qua nhiều khó khăn trong quá khứ, nhưng thay vì chìm trong đau buồn và tuyệt vọng, cô đã biến những trải nghiệm tiêu cực đó thành động lực để giúp đỡ những người khác và tìm kiếm công lý. Tracy Crosswhite là một biểu tượng của sức mạnh và kiên nhẫn trong cuộc sống, và cô là nguồn cảm hứng không chỉ cho những nhân vật trong câu chuyện mà còn cho người đọc.
Với bìa sách màu xanh dương chuyển sắc tinh tế mà Biển thích, “Trảng đất trống” là một câu chuyện rất hay nhưng cũng rất buồn. Buồn đến mức, trong quá trình đọc, Biển đã khóc hai lần. Sau khi đọc khoảng hai mươi tiểu thuyết trinh thám, Biển nhận thấy rằng hầu hết nạn nhân của tội ác là phụ nữ, trong khi thủ phạm có cả nam lẫn nữ. Dường như bất kể sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật hoặc tư duy văn minh của con người có đến đâu, phụ nữ vẫn chưa được đánh giá và bảo vệ đúng mức. Điều đó làm cho Biển rất buồn, vì giới tính nữ là một phần quan trọng của xã hội loài người, và cho đến khi vai trò của phụ nữ được thừa nhận đúng đắn, và con người không còn căm ghét nhau vì màu da, sắc tộc, tôn giáo hoặc tầng lớp, thì xã hội loài người sẽ không bao giờ hoàn hảo. Điều này không phải là quan điểm bi quan của Biển, mà là một sự thật mà xã hội loài người cần phải nhìn nhận.
Quyển sách đã được dịch rất tốt, dễ đọc. Sự chính xác trong việc dịch và sự cẩn thận trong đánh máy đã góp phần quan trọng trong việc truyền đạt tốt nhất câu chuyện. Phong cách viết của Robert Dugoni rất tinh tế, với bối cảnh được xây dựng một cách logic, chi tiết và phân tích tâm lý con người sâu sắc. Tác giả có kiến thức rộng lớn về ngành tội phạm học và áp dụng nó vào việc viết truyện trinh thám một cách xuất sắc, mang lại cho người đọc những dẫn chứng thuyết phục mà không làm chán. Sau khi đọc hơn một nửa quyển “Trảng đất trống”, Biển đã không ngần ngại mua luôn hai quyển “Căn hầm tối” và “Hơi thở cuối cùng”, vì Biển đã rất thích sách của tác giả này. Hy vọng rằng hai quyển khác cũng được dịch và biên tập cẩn thận như quyển này.
—-
Review sách Trảng Đất Trống Linh Lee:
Trảng đất trống giống như cuốn sách của sự bất hạnh vậy.
Cuốn sách có 2 vụ án diễn ra song song với nhau: Ở sở cảnh sát của Tracy, Del, Faz và Kins tiếp nhận vụ án của giết chồng của nhà Collins, vợ Tim là Angela và con ông đều tự thú đã giết ông. Cùng lúc đó cô bạn của Tracy có nhờ cô điều tra vụ án ở tỉnh khác, với hồ sơ do cha cô – Buzz – cất dưới ngăn bàn.
Đó là vụ sát hại cô nữ sinh da đỏ Kimi vào 40 năm trước, khoảng thời gian dài gấp đôi vụ án của Sarah – em gái Tracy ở tập một – Căn hầm tối. Tất cả bằng chứng đều được Buzz thu thập đầy đủ.
Đọc Trảng đất trống tự dưng thấy mệt mỏi hết muốn yêu. Nhịp truyện nhanh, các tình tiết nhịp nhàng, cuốn hút, nhưng nội dung thì hơi ba chấm.
– Cô nữ sinh Kimi yêu một anh chàng đẹp trai rồi thất tình, đi làm khuya về muộn, rồi rơi xuống nước và chết.
– Tim Collins lấy vợ, có một thằng con trai, nhưng cuối cùng có lẽ gia đình không hạnh phúc, bị chính vợ hoặc con trai giết.
– Gia đình Kanasky chung sống hạnh phúc, nhưng cuối cùng con gái mất, vợ ôm nỗi uất hận mà chết vì đến tận lúc nhắm mắt xuôi tay vẫn không tìm được chân tướng.
Ở đời ai cũng có những nỗi khổ riêng, Buzz Almond với những vướng bận của cuộc sống không thể dứt điểm được vụ án của Kimi, thì cô nàng Tracy không gia đình, chẳng con cái, bằng lòng trắc ẩn, sự tôn trong – không coi vụ án thành công là một nét bút đẹp trong hồ sơ cuộc đời của mình, chỉ muốn trả lại công bằng và sự thật cho gia đình nạn nhân đã làm được việc đó với một kết luận đầy bất ngờ, hoàn toàn đoán không ra.
—
Tác giả Robert Vincent Dugoni là một tác giả nổi tiếng người Mỹ, sinh sống ở Seattle, Washington. Dugoni đã thành công với nhiều tiểu thuyết trinh thám của mình, được đánh giá cao và giành được những vị trí quan trọng trên các bảng xếp hạng như New York Times, Wall Street Journal, BookSense và danh sách bán chạy nhất của Amazon. Các tác phẩm của ông đã được phát hành trên toàn thế giới, được dịch sang hơn 25 ngôn ngữ và được đón nhận tích cực từ độc giả.
Mặc dù bắt đầu sự nghiệp viết sách khá muộn, khi đã 43 tuổi sau khi làm phóng viên và luật sư thực tập, nhưng Robert Dugoni đã chứng minh rằng “gừng càng già càng cay” là có thật. Cuốn sách ký sự đầu tay của ông, The Cyanide Canary, nói về cuộc điều tra về sự bất công, đã được tờ Washington Post bình chọn là cuốn sách phi hư cấu hay nhất năm 2004. Sau đó, ông tiếp tục gặt hái thành công với loạt tiểu thuyết trinh thám, trong đó nhân vật chính là nữ cảnh sát Tracy Crosswhite, trong cuốn Căn hầm tối được xuất bản vào năm 2014.
Bộ sách Tracy Crosswhite gồm có:
- Căn Hầm Tối
- Hơi Thở Cuối Cùng
- Trảng Đất Trống
- Mắc Kẹt
- Cận Kề Tổ Ấm
Điện thoại của Tracy Crosswhite rung lên rì rì khi cô vừa xả hết đạn trong khẩu Glock 40, sáu phát ở cự ly mười bốn mét chỉ trong vòng chưa đầy mười giây. Cô nhét súng vào bao, tháo chụp tai và kiểm tra xem ai gọi tới. Ba học viên bắn súng há hốc miệng nhìn tấm bia. Sáu phát như một găm thẳng giữa hồng tâm.
“Tôi phải nghe máy.” Cô nói, bước đi và bắt máy. “Hãy nói là anh gọi vì nhớ tôi đi!”
“Cô cứ như thỏi nam châm hút lũ sát nhân ấy.” Tiếng Trung sĩ Billy Williams vang lên.
Dạo này có vẻ đúng là thế thật. Hình như cứ mỗi lần tới ca trực của Tracy và cộng sự Kinsington Rowe thì lại có người bị giết.
Billy nói tổng đài vừa nhận được điện thoại báo rằng có một vụ nổ súng tại một ngôi nhà ở Greenwood vào lúc năm giờ ba mươi chín phút. Tracy nhìn đồng hồ. Hai mươi mốt phút trước. Cô từng tìm mua nhà ở Greenwood, một khu dân cư toàn dân trung lưu ở vùng ngoại ô phía bắc trung tâm Seattle.
“Nhà riêng. Một người chết.” Billy nói.
“Mâu thuẫn gia đình ư?”
“Có vẻ thế. Pháp y và CSI* đang tới.”
“Anh gọi Kins chưa?”
“Chưa. Nhưng Faz và Del đều đã lên đường.”
Vic Fazzio và Delmo Castigliano là hai thành viên khác thuộc đội A của ban Tội phạm Bạo lực. Theo hướng đó, họ cũng là đội phụ trợ cho một vụ án giết người, nghĩa là họ sẽ tham gia hỗ trợ những việc lặt vặt nếu có. Phần lớn các vụ lục đục gia đình đều dễ ăn như một đường bóng ngon. Hoặc vợ bắn chồng, không thì chồng bắn vợ.
Tracy rút ngắn buổi dạy bắn và chui vào chiếc Ford F-150 đời 1973 của cô. Chiều lưu thông hướng về phía bắc của đường 1-5 chẳng lúc nào là không đông nghẹt, tối thứ Năm lại càng khủng khiếp. Cô mất gần bốn mươi lăm phút cho đoạn đường chừng hai mươi sáu cây số tính từ trường bắn.
Khi cô tới hiện trường, đèn hiệu trên xe của những đơn vị tuần tra tới từ phân khu Bắc đang rọi sáng căn nhà một tầng ốp gỗ. Xe của Pháp y và CSI đậu sát lề đường cùng một chiếc xe cứu thương. Rất nhiều phóng viên cũng đã xuất hiện cùng với xe riêng của họ. Nổ súng trong khu dân cư trung lưu nơi phần đóng người da trắng sinh sống luôn là loại tin tức giật gân. May thay, không có chiếc trực thăng nào vè vè trên đầu, có thể vì đang có một đám mây lớn báo hiệu tuyết sắp rơi, ngăn cản việc quay phim từ trên không. Tuy vậy, thời tiết giá lạnh không ngăn nổi những người hàng xóm. Họ tràn ra vỉa hè và đường đi, hòa vào đám ký giả đang đứng lố nhố sau dải băng sọc vàng đen quây quanh hiện trường.
Tracy không nhìn thấy chiếc BMW màu xanh nước biển của Kins, dù anh sống ở Seattle, gần Greenwood hơn so với trường bắn đúng mười lăm phút lái xe.
“Đây, đây, cả băng đảng ở đây hết rồi.” Tracy vừa ngân nga vừa hạ cửa sổ để xuất trình thẻ cho viên cảnh sát đang điều phối giao thông.
“Xin mời nhập tiệc!” Anh ta cho cô vào.
Mời các bạn đón đọc Trảng Đất Trống của tác giả Robert Dugoni.