Chết Giữa Mùa Hè: Nhà Văn Yukio Mishima Tạo Nên Một Thế Giới Văn Học Phức Tạp
Chết Giữa Mùa Hè là một tuyển tập truyện ngắn và kịch của tác giả Yukio Mishima, một danh họa văn học Nhật Bản. Với mười tác phẩm đặc sắc, Mishima đã khám phá các chủ đề như tình yêu, cái chết, tôn giáo và chính trị một cách sâu sắc và triết lý.
Truyện ngắn “Ưu quốc” và “Onnataga” mang đến câu chuyện về yêu nước và ham muốn, trong khi kịch “Đạo Thành tự” tôn vinh tinh thần tự tôn và hi sinh. Qua mỗi tác phẩm, Mishima đã tạo ra những dấu ấn sâu sắc về con người và xã hội.
Chết Giữa Mùa Hè không chỉ là một tuyển tập văn học nổi tiếng, mà còn là bức tranh tinh tế về văn hóa và tâm hồn Nhật Bản. Đọc sách, bạn sẽ được hòa mình vào sự sắc sảo và nghệ thuật của Mishima, khám phá một thế giới mới đầy cảm xúc và hiểu biết.Sách “Chết Giữa Mùa Hè” của Mishima Yukio là một tuyển tập xuất sắc thể hiện phong cách viết đặc trưng và triết lý của tác giả. Những tác phẩm trong sách khám phá những chủ đề phức tạp như bản chất của cái đẹp, ý nghĩa của cái chết và vai trò của nghệ thuật trong xã hội. Đây thực sự là một minh chứng rõ ràng về tài năng và sự táo bạo của Mishima trong văn học.
Ngoài ra, cuốn sách cũng nổi bật với phong cách viết biểu tượng và triết lý, phù hợp với những người yêu thích văn học Nhật Bản và quan tâm đến các chủ đề sâu sắc. Thêm vào đó, Mishima cũng đã thể hiện sự đa dạng và sáng tạo trong cách xử lý văn chương, đem đến cho độc giả những trải nghiệm đọc đầy thú vị và sâu sắc.
Nếu bạn là người say mê văn chương Nhật Bản và muốn khám phá thêm về tác phẩm độc đáo và đầy ý nghĩa từ Mishima Yukio, thì “Chết Giữa Mùa Hè” chắc chắn là một lựa chọn không thể bỏ qua.Trong năm 1949 khi anh đã 24 tuổi, Mishima đã phát hành nhiều tác phẩm đáng chú ý như “Đại thần”, “Gánh nặng của tình yêu”, “Cách chữa một căn bệnh gọi là hạnh phúc”, và “Âu lo trong tình yêu”. Trong năm 1950, anh tiếp tục sáng tác và xuất bản nhiều tác phẩm khác như “Thái thượng hoàng Kazan”, “Đêm thuần khiết”, và “Thời đại màu thiên thanh”. Năm 1951, khi anh 26 tuổi, Mishima đã ra mắt các tác phẩm như “Tòa án gia đình”, “Những người đàn bà có chí lớn”, và những truyện dài như “Tình kiểu cấm”. Cuối cùng, vào năm 1952, anh tiếp tục sáng tác và xuất bản nhiều tác phẩm khác như “Tháp bia mộ của Komachi” và “Hoa hướng dương ban đêm”. Mishima đã khám phá nhiều quốc gia trên thế giới và nghệ thuật của anh dần trở nên đa dạng và phong phú hơn từng ngày.Sách “Mặt nạ” được xuất bản bởi Chikuma. Năm 1953 (28 tuổi), tác phẩm “Trứng”, “Mộ bia của những chuyến đi”, “Dừng xe đột ngột” và bài bình luận “Jean Cocteau và điện ảnh” được phát hành. Đồng thời, tiểu thuyết “Hoa hướng dương ban đêm” được công diễn với nữ diễn viên Nagaoka Teruko ở Osaka và Kyoto. Trong khi đó, nhà xuất bản Shinchô in một bộ tập hợp sáu tập gồm các tác phẩm của tác giả đến lúc này. Những tháng tiếp theo, các tác phẩm như “Những người đàn bà bất mãn”, “Pháo hoa”, “Cái chết của Radiguet” và nhiều tác phẩm khác tiếp tục ra đời, khiến tác giả trở nên nổi tiếng hơn.Trong số Gunzô, vào tháng Mười một, đã xuất bản bài về cảm giác nhiệt huyết (Tôsui ni tsuite) trên Shinchô. Đúng lúc này, vở kịch Rokumeikan của ông đang được trình diễn tại Tokyo bởi nhóm kịch Bungakuza, còn văn bản đã được đăng trên tạp chí Bungakukai. Trong tháng Mười hai, ông đã xuất bản truyện ngắn Đi hết bảy cây cầu (Hashizukushi) trên tạp chí Bungei Shunjuu. Trong năm đó, Tiếng sóng xao được dịch sang tiếng Anh và phát hành.
Trong năm 1957 khi ông 32 tuổi, vào tháng Giêng, bản truyện Onnagata đã được xuất bản trên tờ Sekai và vở kịch Nô cận đại Đạo Thành Tự (Dôjôji) trên tờ Shinchô. Tiểu thuyết Kim Các Tự đã nhận được Giải văn học lần thứ 8 của báo Yomiuri. Trong tháng Ba đến tháng Sáu, Bitoku no yoromeki đã liên tục được đăng trên Gunzô. Trong tháng Sáu đến tháng Tám, bài nghiên cứu Gendai shôsetsu wa koten tariuruka? đã được đăng. Vào tháng Bảy, vở kịch Asa no tsutsuji đã được xuất bản trên tạp chí Bungakukai. Vở kịch này sau đó sẽ được nhóm kịch Shinsei Shimpa trình diễn tại rạp Shimbashi vào tháng sau. Ông được nhà xuất bản Knopp mời sang Mỹ. Trong tháng Tám, truyện ngắn Bạn Takaakira đã được xuất bản. Vào tháng Chín, ông đã tham gia một buổi nói chuyện tại Đại học Chicago về “Hiện trạng văn học Nhật Bản và ảnh hưởng từ phương Tây” và bài viết đã được đăng trên tờ Shinchô. Sau khi rời Mỹ, ông đã đi du lịch đến các đảo Tây Ấn, Mexico và miền Mam tại Mỹ. Khi đạo đức sa chân đã được hãng Nikkatsu chuyển thể thành phim. Vào tháng Mười một và Mười hai, một tập trọn bộ 19 tác phẩm của ông đã được thu thập và xuất bản bởi nhà Shinchô. Trong năm đó, Tuyển tập Nô cận đại đã được dịch sang tiếng Anh để phát hành (do nhà xuất bản Knopp phát hành).
Năm 1958 khi ông 33 tuổi, vào tháng Giêng, sau khi đến Tây Ban Nha và Ý, ông đã trở về nước. Vào tháng Ba, bản tranh về chuyến đi Tabi no ehon đã được xuất bản trên Shinchô và bài viết về chết chung vì tình Shinjuuron đã được đăng trên tạp chí Fujin Kôron. Trong tháng Tư, Nikki đã được xuất bản, và vào tháng Năm, vở kịch Bara to kaizoku đã được xuất bản. Vở kịch Kim Các Tự đã được nhóm kịch Shimpa trình diễn tại rạp Shimbashi, Tokyo. Vào tháng Sáu, ông đã kết hôn với cô Yôko Sugiyama, một sinh viên ngành Anh văn – con gái của danh họa Yasushi Sugiyama, thông qua sự mai mối của Kawabata Yasunari. Vào tháng Bảy, ông đã công bố bài giảng về giáo dục vô đạo đức – Fudotoku kyôiku no kôza. Vở Nô cận đại Hàm Đan đã được biểu diễn tại Hawai. Vào tháng Mười, Ngôi nhà của Kyôko đã được xuất bản bởi Kôdansha. Các vở Nô cận đại tiếp tục được biểu diễn tại Hamburg và 24 tỉnh thành của Đức. Trong tháng Mười hai, các bản dịch sang tiếng Anh của Lời tự thú của mặt nạ và Hoa hướng dương ban đêm đã xuất hiện.
Năm 1959 khi ông 34 tuổi, vào tháng Giêng, tập đọc văn Bunshô Tokuhon đã được xuất bản trên Fujin Kôron. Các vở Nô hiện đại của ông đã được biểu diễn tại San Francisco. Ông đã bắt đầu tập Kendô. Vào tháng Năm, ông đã xuất bản tập tự truyện Chân dung tự họa năm 18 và 34 tuổi. Ông đã chuyển đến ngôi nhà mới tại khu Umagome, Tokyo, và con gái lớn là Nagako đã ra đời. Trong tháng Mười, vở kịch Onna wa senryô sarenai đã được xuất bản trên tạp chí Koe. Vào tháng Mười một, Ông đã xuất bản Kage và Katai to ishô. Trong năm đó, Kim Các Tự và Tập Nô cận đại đã được dịch sang tiếng Tây Ban Nha từ tiếng Anh (do nhà xuất bản Knopp phát hành).
Năm 1960 khi ông 35 tuổi, vào tháng Giêng, vở kịch Nettaijuu đã được xuất bản trên tạp chí Koe. Cho đến tháng Mười, nhiều phần của truyện dài Utage no ato đã xuất bản trên tạp chí Chuuô Kôron. Trong tháng Ba, ông đã đóng vai chính trong phim Karappô Yarô, một phim của hãng Daiei. Từ tháng Ba đến tháng 11, các vở Nô cận đại đã được biểu diễn tại Mexico City, Kerang Úc và Newport, New York, Mỹ. Vào tháng Bảy, vở Nô cận đại Yorobôshi đã được xuất bản trên Koe. Trong tháng Chín, bản dịch của Hyakumanen no terumosu đã được xuất bản trên Shinchô. Vào tháng Mười một, Sutaa đã được xuất bản trên Gunzô. Ông đã bắt đầu một chuyến du lịch vòng quanh thế giới cùng vợ (đến tháng Giêng năm sau). Vào tháng Mười hai, bài viết Yuukoku đã được xuất bản trên chuyên san Shôsetsu Chuuô Kôron.
Năm 1961 khi ông 36 tuổi, vào tháng Giêng, vở kịch Nettaijuu đã được nhóm kịch Bungakuza trình diễn. Vào tháng Hai, các vở Nô cận đại của ông đã được biểu diễn tại New York suốt 50 ngày. Trong tháng Ba, ông đã gặp phải vấn đề pháp lý liên quan đến tác phẩm.Sau sự kiện bữa tiệc của chính trị gia Arita Hachirô (1884-1965), người ứng cử vào vị trí thị trưởng Tokyo, ông bị tố về việc “sử dụng thông tin cá nhân để viết tiểu thuyết mang tính châm biếm”. Trong năm 1962, ông phát hành nhiều tác phẩm như “Những sự vật không tồn tại” và “Những gì đi ngược với cái Đẹp”. Ông tiếp tục ra mắt các tác phẩm khác như “Ma quỷ: cấu tưởng về thời hiện đại” và “Venise mùa đông: Du lịch thế giới”. Đến năm 1963, ông cũng ra mắt nhiều tác phẩm khác như “Bánh nho”, “Ngọc trai” và “Xe hơi”. Trong năm 1964, ông tiếp tục phát hành các tác phẩm mới như “Lụa và thẩm định”. Đầy đủ chi tiết và hấp dẫn, tác phẩm của ông chắc chắn sẽ thu hút bạn đọc với những nội dung phong phú và đa dạng.Trong năm này, Mishima đã có nhiều hoạt động sáng tạo đáng chú ý. Đáng chú ý là việc đăng vở kịch “Mất bóng thuyền tình” và bài viết “Kháng nghị về phán quyết của Sau bữa tiệc: Không chỉ là vấn đề của riêng tôi”. Ông cũng đã xuất bản nhiều tác phẩm văn học và đưa ra những tác phẩm mới như “Đường về Kumano” và “Con thuyền tên Hạnh phúc ra khơi”. Mishima cũng đã thể hiện tài năng của mình trên sân khấu khi đạo diễn và thủ vai chính trong bộ phim “Ưu quốc”. Sự nghiệp của Mishima càng thăng hoa khi các tác phẩm của ông được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác nhau như tiếng Ý, tiếng Đan Mạch và tiếng Na Uy. Đây thực sự là một năm đầy sáng tạo và thành công đối với Mishima.