Sau 18 tháng ròng bị giam giữ trong nhà tù bí mật của CIA, cựu tin tặc tài năng, cựu quân nhân thuộc Lực lượng Thủy quân lục chiến Gibson Vaughn cuối cùng cũng được thả tự do. 18 tháng cô lập đã khiến anh kiệt sức, mất phương hướng và gần như điên loạn. Anh vội vã chạy đua để trở lại cuộc sống bình thường, để lấy lại những gì đã mất và để trốn chạy thực tại đau thương. Nhưng lòng thù hận và bóng ma của quá khứ bạo lực đã khiến anh lạc lối. Một lần nữa, anh lại rơi trở lại cái thế giới mà anh chỉ muốn thoát ra.
Khi những kẻ thù cũ và những đồng minh từng sát cánh với anh xuất hiện, một âm mưu chí mạng cũng nhen nhóm được hình thành. Không có đồng minh vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, ở thời điểm khám phá ra sự thật gây sốc về những người mà anh nghĩ rằng mình biết rõ nhất, anh chỉ có thể chắc chắn một điều là: những người châm ngòi sẽ phải chịu trách nhiệm… và trả giá!
Quá khứ sẽ không dừng lại… và anh cũng thế!
**********
Sau cuốn “Sợi dây thừng nghiệt ngã”, Biển không hẳn là rất thích lối viết của Matthew Fitzsimmons, nhưng khi đọc thêm cuốn “Trậm Điểu” thì mình bị lôi cuốn thêm chút nữa, nên quyết định sẽ theo đuổi loạt truyện về nhân vật Gibson Vaughn này. Loạt truyện bốn cuốn phải đọc theo thứ tự vì tình tiết liên kết với nhau, và phần cuối của “Trậm Điểu” thúc ép độc giả nhất định phải đọc cuốn tiếp theo, do đó khi thấy cuốn “Cold Harbor” (tập 3 trong series) được dịch tiếng Việt với tựa “Giải thoát”, Biển nhất định không bỏ qua.
Không spoil nhưng mình vẫn phải nói sơ một chút về cái kết của “Trậm Điểu”: Anh chàng Gibson Vaughn sau khi hoàn tất một điệp vụ vô cùng nguy hiểm và chuốc lấy nhiều đau đớn, tưởng rằng có thể nghỉ ngơi đôi chút nhưng lại bị gài vào một tội lỗi mang tính chất an ninh quốc gia, do đó bị CIA biệt giam suốt một năm rưỡi. Đến cuốn “Giải thoát”, khi cuối cùng cũng được phóng thích, Gibson vừa chật vật hòa nhập với cuộc sống bình thường vừa nung nấu quyết tâm trả thù kẻ đã giam anh vào ngục tối một cách vô lý và vô nghĩa. Gibson tìm về ngôi nhà cũ nhưng vợ anh đã đưa con gái đến nơi khác sống, để lại cho anh lệnh “cấm gặp”. Anh nương náu tại nhà bạn, sau đó bị kẻ thù cũ (chính là người năm xưa đã ra lệnh treo cổ anh) ép tham gia vào một phi vụ bất khả. Cùng với sự giúp đỡ của vài bằng hữu thân tín, Gibson Vaughn lên kế hoạch tuồn vũ khí vào sân bay để đánh cắp một chiếc máy bay.
► Đừng bỏ qua sách này nhé:
Thú thật thì lúc hăm hở đọc “Giải thoát”, Biển nhớ loáng thoáng là mình từng rất thích “Trậm Điểu” nhưng không nhớ rõ thích vì lý do gì. Do đó, khi chục chương đầu của cuốn “Giải thoát” cứ chầm chậm và toàn những cảnh hành hạ nhân vật chính thì Biển đôi lần nản lòng và nghĩ không lẽ cuốn 3 không hay như cuốn 2. Đọc được nửa cuốn “Giải thoát” thì tâm trạng mình xấu đi thấy rõ do bất nhẫn với cách nhân vật chính bị đối xử. Nó giống như những bộ phim của Lee Jun Gi, nửa đầu ngược đãi nhân vật thê thảm, nửa sau nhân vật chiến thắng huy hoàng. Yên tâm đi, mình so sánh như vậy không phải đã spoil hết quyển “Giải thoát”đâu. Mình không vui đến mức nghĩ rằng ngay sau khi đọc hết cuốn “Giải thoát” thì phải lập tức lao-vào-vòng-tay anh Jack Reacher hùng mạnh để cảm thấy được an ủi một chút. Rất may là tác giả Matthew Fitzsimmons không làm những độc giả như mình phải chán chường lâu, nửa sau cuốn “Giải thoát” khởi sắc trở lại với những màn hành động máu lửa. Tuy vậy, những màn hành động ấn tượng này không chỉ do một mình nam chính Gibson Vaughn đảm nhận, mà còn do cô nàng Jennifer Charles xinh đẹp tài giỏi tự tin chiếm đất diễn. Mình không khỏi trầm trồ ở đoạn Jenn một mình lái chiếc máy bay cần phi hành đoàn 4 người, và trước đó thì cũng đã thán phục khi cô ấy đóng rất đạt vai mụ quý tộc kiêu ngạo cộc cằn.
Bàn về văn phong của tác giả Matthew Fitzsimmons, Mình cho rằng tay nghề viết lách của ông ấy thăng tiến qua từng cuốn trong loạt truyện về Gibson Vaughn. Tuy còn nhiều chỗ cường điệu đậm chất tiểu thuyết (như thường xuyên dùng cụm từ “không bao giờ” một cách không cần thiết) nhưng nhìn chung kiểu viết của ông ấy vẫn giàu tính trinh thám, diễn biến chưa đủ kịch tính nhưng không đến nỗi rề rà buồn ngủ, cách hành xử của nhân vật khá hợp lý trong từng bối cảnh. Mình vốn rất không thích những nhân vật chính bị hoang tưởng hoặc ảo tưởng, bị ám ảnh bởi quá khứ hoặc nhìn thấy hồn ma nói chuyện với mình. Gibson Vaughn đúng kiểu nhân vật như thế, luôn có hồn ma của hai người đi theo nói chuyện với anh. Nhưng mình lại không ghét sự hoang tưởng của nhân vật này, vì thái độ và lời thoại của hai hồn ma rất hay ho! ____ Tầm nửa đầu truyện, Mình cũng không hài lòng vì Gibson có vẻ yếu đuối, gợi liên tưởng đến Eddie Flynn trong truyện của Steve Cavanagh. Những người đàn ông làm việc để bảo vệ an ninh quốc gia này luôn có điểm yếu trí mạng, đó là vợ con họ. Điểm yếu tiếp theo là bạn bè của họ, hãy xem Gibson nghĩ gì sau khi thực hiện một trong những phi vụ với các bằng hữu của mình:
“Anh sẽ nhớ những người này tới mức nào khi đến lúc phải nói lời tạm biệt”.
Bất kể dòng cảm xúc của mình trồi sụt thất thường ra sao khi đọc, đoạn kết của “Giải thoát” khiến mình khá bất ngờ và đánh bay mọi cảm giác chán nản của nửa đầu truyện. Thay vì từ bỏ series này thì mình định sẽ đọc luôn cuốn 4 khi nào nó được dịch. Nói đến dịch, mình không ưng ý lắm với phần dịch thuật của cuốn này. Bên cạnh 2~3 câu được dịch với văn phong có thể gọi là hay thì có rất nhiều chỗ khác như thể được giữ nguyên phần dịch của Google Translate, thay vì “cô là “cô ấy”, thay vì “anh ta” thì lại là “anh”, “tiền vé” thay cho “tiền xe” taxi, “ngấm lòng” thay vì “xuôi tai”… mình vừa đọc vừa âm thầm sửa từ và sửa cả văn!
Bìa sách bản tiếng Việt là Giải Thoát và bìa nguyên tác đều rất phù hợp với nội dung truyện. Cách dịch tựa của bản Việt tuy không có chút gì liên quan đến tựa tiếng Anh “Cold Harbor” nhưng dịch là “Giải thoát” cũng đúng với nội dung truyện. Tổng thể cuốn “Giải thoát” đạt yêu cầu của mình về một cuốn trinh thám đọc để giải trí và có vài câu triết lý ít ỏi để suy ngẫm đôi chút, tuy nhiên mình chưa hài lòng với ấn bản sách giấy. Nếu được biên tập kỹ hơn để không còn lỗi dùng từ và sửa lại một số câu văn cho hay hơn thì Biển nghĩ nó mới xứng đáng với giá bìa như thế.
*****
Đánh giá sách “Giải Thoát” của tác giả Matthew Fitzsimmons
Điểm nổi bật:
- Cốt truyện ly kỳ, hấp dẫn: Cuốn sách xoay quanh Gibson Vaughn, một cựu quân nhân và hacker tài năng bị giam giữ trong nhà tù bí mật của CIA. Sau 18 tháng bị tra tấn và giam cầm, Vaughn cuối cùng được thả tự do. Anh phải đấu tranh để thích nghi với cuộc sống bình thường và trả thù những kẻ đã hãm hại mình.
- Nhân vật được xây dựng độc đáo: Gibson Vaughn là một nhân vật chính phức tạp và đầy mâu thuẫn. Anh ta là một người tài năng nhưng cũng có nhiều bí mật đen tối.
- Bối cảnh hiện thực: Cuốn sách đề cập đến những vấn đề nhức nhối trong xã hội Mỹ như chiến tranh, khủng bố và sự lộng hành của chính quyền.
Ưu điểm:
- Kỹ thuật viết điêu luyện: Matthew Fitzsimmons sử dụng lối viết mượt mà, lôi cuốn, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách.
- Mô tả tâm lý nhân vật tinh tế: Tác giả đi sâu vào nội tâm của Vaughn, giúp người đọc hiểu được suy nghĩ và hành động của anh ta.
- Cái kết bất ngờ: Cuốn sách có một cái kết mở, tạo sự tò mò và suy ngẫm cho người đọc.
Nhược điểm:
- Cốt truyện có phần bạo lực: Cuốn sách có một số cảnh bạo lực và máu me, có thể không phù hợp với một số người đọc.
- Nhân vật phụ chưa được khai thác sâu: Một số nhân vật phụ trong sách chưa được xây dựng đầy đủ, khiến họ trở nên mờ nhạt.
Kết luận: “Giải Thoát” là một cuốn tiểu thuyết trinh thám ly kỳ, hấp dẫn, đồng thời cũng là một tác phẩm có giá trị hiện thực cao. Cuốn sách phù hợp với những ai yêu thích thể loại trinh thám và quan tâm đến những vấn đề xã hội.
Đánh giá tổng thể: 4/5